Chương 443: Giai Đoạn Thứ Hai
Khi nhìn thấy ba người này, ngay cả Trần Tinh vô cùng ngạc nhiên. Cô không ngờ ba người họ sẽ xuất hiện ở đây, một nơi cách khách sạn lớn Đông Hải gần như vậy.
Cô vội vàng đứng nghiêm, giơ tay chào họ một cách đầy kính trọng.
"Vụt" "Vụt" "Vụt"
Theo hành động giơ tay chào của Trần Tinh, đội viên của các tiểu đội đặc nhiệm đang tiến hành kiểm tra xung quanh khu cách ly cũng đứng thẳng người, cung kính giơ tay chào.
Sự xuất hiện của ba người dường như đã làm tan biến đi kha khá bầu không khí khủng hoảng ở đây.
"Xin chào Đan Binh, ta họ Bạch, là viện trưởng của viên nghiên cứu thuộc Đặc Thanh Bộ."
Giữa rừng người đang cung kính chào mình, ông lão mặc vest trắng cầm theo một cái thùng màu bạc trong tay, bước tới trước mặt Lục Tân. Trên mặt ông lộ vẻ hòa ái, thong dong giơ tay ra với Lục Tân. Trông ông có vẻ chỉ là một người bình thường, nhưng ánh mắt lại ánh lên vẻ thông minh và sáng suốt.
"Là người thích nói danh ngôn đó hả?"
Lục Tân có hơi hoang mang, nhưng hắn vẫn vươn tay ra bắt lấy tay ông trong chốc lát.
"Ngươi có nắm chắc rằng mình sẽ giải quyết được con quái vật tinh thần kia không?"
Ông lão mặc vest trắng không hề nói vòng vo mà trực tiếp đi thẳng vào vấn đề. Lục Tân liếc mắt quan sát ông lão này, lắc nhẹ đầu, trên mặt không có biểu cảm gì.
Trần Tinh đứng bên cạnh cũng cảm thấy khá ngạc nhiên, cô không ngờ câu đầu tiên giáo sư Bạch hỏi khi tới đây lại cũng là câu hỏi này.
Chẳng lẽ họ muốn cưỡng ép Đan Binh thử một lần sao?
"Ha hả, ta biết."
Ông lão mặc vest trắng dường như chẳng lấy làm lạ gì với câu trả lời của Lục Tân, hơn nữa ông còn đưa ra thêm một câu hỏi từ một góc độ khác:
"Vậy nếu ngươi có thể buông xuống hết thảy băn khoăn, mặc sức làm những gì mình muốn thì nắm chắc không?"
Lục Tân nôn nao, ánh mắt dừng lại trên mặt ông. Hắn không trả lời, vì kỳ thực vấn đề này của ông lão có hơi kỳ lạ. Nhưng không thể không thừa nhận, khi nghe thấy câu hỏi đó, tim của Lục Tân hẫng một nhịp.
"Để ta nói đề nghị của mình trước."
Ông lão mặc vest trắng nói:
"Con quái vật tinh thần kia là do một dị biến giả cấp S của Quốc Đảo nương theo cái chết của mình để chuyển hóa thành. Nó có thể cắn nuốt sức mạnh tinh thần của người khác nên cường độ tinh thần của nó tăng lên rất nhanh, bây giờ đã đạt đến mức ba mươi nghìn."
Vừa nói, ông vừa liếc qua đồng hồ rồi nói tiếp:
"Mặt khác, ta định sẽ dùng thời gian mười phút để nói cho ngươi biết một chuyện, đồng thời bàn bạc đưa ra quyết định cuối cùng. Theo những gì chúng ta tính toán, tốc độ tăng trưởng của con quái vật tinh thần sẽ càng lúc càng nhanh, mười phút sau, rất có thể thứ chúng ta phải đối mặt chính là một con quái vật tinh thần có cường độ tinh thần hơn sáu mươi nghìn. Mà dưới tình hình đó thì chúng ta không thể áp dụng các phương pháp dọn dẹp thường quy với nó được. Nói cách khác, một con quái vật tinh thần có cường độ tinh thần cỡ này đã có khả năng tạo thành tổn thất không thể dự đoán được cho Thanh Cảng của chúng ta. Có thể nói là đã tới mức độ gây nguy hiểm đến sự tồn vong của mọi người. Vì vậy ta mới đặc biệt tới đây tìm ngươi. Ta hy vọng ngươi có thể tiếp nhận nhiệm vụ dọn dẹp cấp S này, giải quyết triệt để con quái vật kia."
Ngay cả Trần Tinh cũng cảm thấy hoang mang khi nghe. Mà bộ trưởng Thẩm và ngài Tô đang đứng bên cạnh cũng lén liếc nhau một cái, tựa hồ cũng không thể tin nổi.
Lục Tân cũng vậy, hắn cảm thấy có hơi khó hiểu. Chính hắn cũng không biết bản thân có thể giải quyết được con quái vật tinh thần này không, ít nhất nhìn từ bề nổi thì đây đúng là một việc khiến người ta khác cảm thấy cực kỳ phiền não.
"Đương nhiên, ta biết ngươi có băn khoăn của chính mình."
Đúng lúc này, giáo sư Bạch đã cất tiếng nói tiếp:
"Vì vậy, đề nghị của ta là…”
Ánh mắt của ông nhìn thẳng vào mặt Lục Tân, giọng nói cũng dần trở nên trịnh trọng:
"Bây giờ tự tay ta sẽ tiến hành giai đoạn cường hóa thứ hai cho ngươi, giúp ngươi ổn định trạng thái xong thì mới bắt đầu lần dọn dẹp này."
"Vụt!"
Lục Tân kinh hãi, vội ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào mắt ông.
"Giai đoạn hai?"
Trần Tinh đứng Cách đó không xa cũng vô cùng hãi hùng, cô còn cho rằng vữa này mình đã nghe nhầm.
"Đúng vậy, đơn xin thăng cấp lên giai đoạn hai mà ngươi nộp lên trước đó, sau khi trải qua một thời gian nghiên cứu, chúng ta đã đồng ý."
Giáo sư Bạch bình thản nhìn Lục Tân, nói:
"Trên thực tế, từ nửa tháng trước, chúng ta đã bắt tay vào làm công tác chuẩn bị cho việc tiến hành cường hóa giai đoạn hai cho ngươi rồi. Dù bây giờ chỉ là quyết định lâm thời, có chút gấp gáp, cũng không thể chừa thời gian để ngươi chuẩn bị tâm lý. Nhưng chúng ta phải biến ứng biến linh hoạt theo hoàn cảnh nhỉ. Thế ngươi đồng ý không?"
Lục Tân nghe hiểu những lời ông nói, nhưng nhất thời rất khó trả lời.
Giai đoạn hai luôn là thứ mà hắn mong mỏi từ trước tới nay, đương nhiên hắn nguyện ý, nhưng sao mọi chuyện lại tới nhanh như vậy?
Tiến hành giai đoạn hai ngay tại đây?
Chỗ này thậm chí còn chả có nổi một cái giường nữa là…