Chương 466: Dọn Dẹp
Ngọn lửa trên người bị dập tắt.
Một lúc sau Lục Tân mới bình tĩnh lại, hắn nhẹ nhàng tháo mắt kính xuống, nhìn gọng kính bằng gỗ màu đỏ, mắt kính có thiết kế nhìn đơn giản nhưng nhiều nơi lại toát ra cảm giác khoa học kỳ lạ. Sau khi nhìn thì trong lòng hắn đã có quyết định.
Hồi lâu sau hắn lại đeo kính lên rồi ngẩng đầu trầm tư.
Mặt trăng đỏ trên đỉnh đầu, lúc này lại tròn đến lạ, rõ ràng hôm nay đâu phải là ngày rằm.
Nhưng dưới ánh sáng chói lọi của trăng máu, bóng của Lục Tân không những to lớn lạ thường mà còn u ám.
"Nên về với hiện thực rồi..."
Lục Tân yên lặng suy nghĩ, xoay người đi đến tòa nhà cao tầng.
Khi hắn leo lên chỗ cao, cái bóng phía sau bị ánh sáng của mặt trăng máu chiếu ra cũng rộng lớn gấp bội.
…
Rất nhiều quái vật tinh thần chui ra từ cơ thể Hồng Y, cố gắng chạy trốn xung quanh. Những con quái vật tinh thần này rất đa dạng, mỗi con đều có đặc tính ô nhiễm khác nhau, đồng thời cũng có hình dạng và sinh mệnh riêng.
Thêm vào đó, một số con quái vật có thân thể khổng lồ, một số lại vô cùng nhỏ bé, một số con có thể bay lên trời, một số lại có thể chui xuống đất.
Hơn nữa, hình như chúng bị bóng đen xung quanh Lục Tân làm cho sợ hãi, đều chỉ muốn chạy trốn càng xa càng tốt. Kết quả chính là một cảnh tượng sụp đổ tưởng chừng khó có thể ngăn cản.
………
Thành Phòng Bộ đã tiến hành phong tỏa phạm vi ba ki lô mét xung quanh khách sạn Đông Hải. Hơn nữa, các tiểu đội đặc chủng cùng với dị biến giả của Đặc Thanh Bộ và Thành Phòng Bộ đều đang thực hiện nhiệm vụ dọn dẹp ở bên ngoài khu vực phong tỏa cũng như những nơi khác trong thành phố
Nhờ sự nỗ lực của họ, những con quái vật tinh thần ở các khu vực đó đều đã bị tiêu diệt hoặc khống chế.
Họ bắt đầu đổ dồn vào khu vực bị phong tỏa này với trung tâm chính là khách sạn Đông Hải.
Lúc này, lực lượng vũ trang cùng đội Đặc Khiển đang vây xung quanh dây rào. Bên trong khu vực phong toả in ỏi tiếng báo động của máy dò tinh thần.
Họ thậm chí có thể nhìn thấy những cái bóng mờ ảo của những con quái vật tinh thần dưới ánh trăng đỏ.
Có con quái vật tinh thần dài hàng chục mét, cánh tay của nó xoắn vào nhau giống như rắn. Nó dùng một nguồn năng lượng cực lớn lao ra ngoài khu vực phong tỏa, nhưng lại đâm vào tấm lưới hồ quang điện màu xanh. Tấm lưới hồ quang điện cao áp lập tức bị lõm, phát ra tia lửa điện lập lòe trên các cột nối rồi tắt lịm.
“Xẹt xẹt…”
Mặt đất đột nhiên sụp xuống một cái lỗ, một con quái vật hoa ăn thịt người mọc ra từ cái lỗ đó bắt đầu vươn cành và lá của nó.
“Két két…”
Trong không khí truyền đến tiếng kêu kì lạ của nó khiến mọi người sởn cả da đầu.
Chúng lần lượt xông vào thành phố từ trên không theo từng nhóm.
“Đoành…”
Hệ thống điện toàn thành phố hình như đã xảy ra vấn đề, tất cả đèn xung quanh khu vực phong tỏa nhấp nháy liên tục. Tiếng còi khẩn cấp trong bộ đàm đột nhiên trở nên méo mó, lúc thì trầm đục chậm rãi, sau đó lại trở nên cao vút ráo riết, khiến mọi người vừa hoảng sợ vừa buồn cười. Trên màn hình led bị bao phủ bởi những ô vuông màu sắc hỗn độn nhấp nháy liên tục.
“Tất cả chuẩn bị …”
Trần Tinh run rẩy siết chặt bộ đàm, liều mạng hét lên.
Các thành viên tiểu đội Đặc Khiển đang phòng thủ bên ngoài khu phong toả vội vã giơ súng, nhắm vào bên trong.
Những con quái vật tinh thần đang chen chúc nhau, hùng hổ lao đến khiến họ vô cùng hoảng sợ.
Nhưng súng đã lên nòng, không thể lùi bước.
“Đây chính là năng lực của dị biến giả cuối cùng của Quốc Đảo sao?”
“Họ đã sớm lên kế hoạch từ trước, nếu không thể tiếp quản Thanh Cảng một cách thuận lợi, sẽ lập tức tiêu diệt chúng ta?”
Bọn người Tô tiên sinh đang đứng bên rìa khu vực cách ly, bên ngoài khách sạn Đông Hải cũng tê dại hết cả đầu.
Mặt trăng đỏ soi rõ bóng của những con quái vật tinh thần, quân số chúng khiến họ vô cùng bất lực.
Số lượng những con quái vật tinh thần này khi so sánh với nhân bản của Hồng Y Sứ Đồ đã bị quét sạch hoàn toàn trước đó ít hơn rất nhiều, nhưng vẫn có thể khiến người ta sững sờ, chỉ biết nhìn chúng lao về phía dây rào phong toả.
Dù họ đều đã chuẩn bị tinh thần chiến đấu nhưng mọi người đều hiểu điều đó là không thể.
Thanh Cảng gần như đã được định sẵn bị những con quái vật tinh thần này biến thành quỷ vực …
“Đó là gì thế?”
Khi mọi người đang hoảng sợ đến cực điểm, bỗng nhiên có người đột nhiên khàn giọng kêu to.
Tất cả đồng loạt kinh ngạc nhìn về khách sạn Đông Hải thì thấy một cái bóng đen đang dần bành trướng ra xung quanh. Bóng đen bành trướng quá nhanh, như một cơn sóng màu đen dưới ánh trăng. Cơn sóng này dâng hết đợt này đến đợt khác, gần như bao phủ toàn bộ khu phong tỏa, kể cả những con quái vật tinh thần đang cố gắng lao ra…
Xuất phát điểm của cơn sóng màu đen này chính là một bóng người rất nhỏ bên trên khách sạn Đông Hải.
Đó là Lục Tân đang đứng hiên ngang dưới ánh trăng đỏ.