Chương 479: Lão Viện Trưởng
“Nếu ngươi đã từng nghiên cứu kỹ về chữ viết tay, ngươi sẽ thấy rằng nét chữ của mỗi người đều có sự khác nhau rõ rệt.”
Giáo sư Bạch nói:
“Hơn nữa, chữ viết của hắn thực sự rất nghuệch ngoạc.”
Phòng họp bỗng im bặt, không ai biết nên nói gì.
Tô tiên sinh nói:
“Vì thế, ngươi nhận ra người này chính là…”
“Chủ nhiệm của phòng thí nghiệm trốn thoát, Vương Cảnh Vân.”
Giáo sư Bạch bình thản trả lời:
“Hắn từng là một trong bốn nhà nghiên cứu học thuật cao nhất của Viện Nguyệt Thực hồi đó. Khi ta còn là thực tập sinh của viện, đã tham gia một số khóa học dưới sự hướng dẫn của hắn, vì vậy có ấn tượng rất sâu sắc.”
Trong phòng họp lại trở về với bầu không khí yên tĩnh. Tô tiên sinh nói:
“Nếu đúng như vậy, sao ngươi không cảnh báo chúng ta vào lúc đó?”
“Một là vì ta đã ký thỏa thuận bảo mật khi rời viện.”
“Vì thế, chỉ trong trường hợp hiện tại các ngươi cũng đã phát hiện ra Đan Binh có vấn đề, ta mới tiết lộ với các ngươi, như vậy mới không vi phạm thỏa thuận.”
“Hai là…”
Giáo sư Bạch ngưng một chút rồi nói tiếp:
“Ta cần phải kiểm chứng một số việc.”
“Ta nghĩ mọi người đều biết rõ tầm quan trọng của Phòng thí nghiệm trốn thoát với Viện Nguyệt Thực, nhưng mọi người có thể không biết, đây không chỉ vì năm đó toàn bộ thùng xe vô duyên vô cớ biến mất không có nguyên nhân hoặc mười chín đối tượng thí nghiệm đặc biệt, mà còn có một lý do quan trọng hơn.”
“Thể tinh thần đặc biệt có biệt danh là ‘Bạo quân’ cũng ở trong phòng thí nghiệm đó.”
…
Đọc xong phần giới thiệu ở trang đầu tiên, trên mặt Lục Tân không có biểu hiện gì khác lạ.
Trong khung cảnh bình lặng và xa xăm của gia đình, hắn chỉ đọc tiếp trang sau.
Ở trang thứ hai, có một phần bổ sung cho nhiệm vụ “Phòng thí nghiệm trốn thoát”.
Những manh mối này rất chi tiết.
Ví dụ như chủ nhiệm phòng thí nghiệm: Vương Cảnh Vân, một trong bốn chuyên gia có uy quyền nhất từ khi Viện nghiên cứu Nguyệt Thực được mở.
Hay liên quan đến suy đoán về mười chín đối tượng thí nghiệm và một số báo cáo điều tra.
Hay kinh nghiệm và kết quả cuối cùng của một số thợ săn tiền thưởng hoặc tiểu đội nhận nhiệm vụ…
Hầu hết trong số họ đều đã tử vong, một số ít đã phát điên.
…
Lục Tân không đủ kiên nhẫn để xem từng chút một, hắn chỉ nhìn lướt qua rồi nhanh chóng lật qua mặt sau.
Lật vài trang liên tiếp, hắn phát hiện một tấm hình.
Mặt sau của tấm hình có ba chữ Vương Cảnh Vân được viết bằng một đầu bút to.
Trong đầu Lục Tân nhảy số, từ từ lật bức ảnh lại, đập vào mắt hắn là một người đàn ông mặc áo choàng trắng.
Trong ảnh là một người đàn ông trung niên rất lịch lãm, ảnh chụp khi còn làm việc trong viện nghiên cứu thì phải. Ông ta mặc một chiếc áo khoác trắng, dáng người gầy, nụ cười thân thiện và chân thành khiến người khác rất dễ chịu.
Lục Tân trầm tư một lúc, nhìn vào tấm hình, bỗng một mớ hình ảnh hỗn độn tràn vào tâm trí hắn.
Trong đấy, có cảnh ông chủ nhiệm tốt bụng đang giảng bài cho mình và những đứa trẻ khác.
Có cảnh ông ấy đưa mọi người, trong đấy có cả mình, đi tập thể dục theo nhạc của đài.
Có hắn dưới những vì sao đêm, hồi tưởng về những hình ảnh sinh hoạt trong thời đại văn minh trước khi trăng đỏ xuất hiện.
Mớ hình ảnh ấy đan xen và chồng chéo lên nhau, có cái giống thật, có cái giống giả, chúng cứ không ngừng lẩn quẩn trong đầu rồi biến mất. Cuối cùng, tất cả hình ảnh ấy dần trở nên trong suốt, tan biến đi. Trong mớ hình ảnh đó chỉ còn sót lại khuôn mặt của người đàn ông, từng đường nét hiện rõ lên, đậm dần đậm dần, cuối cùng khuôn mặt ấy trông giống y hệt người trong tấm hình, hoàn toàn trùng khớp.
Lão viện trưởng.
Đây là người đã để lại nhiều ấn tượng nhất trong ký ức tuổi thơ của Lục Tân.
Chính ông ấy đã dạy cho Lục Tân tất cả những điều tốt đẹp về thế giới này.
“Hóa ra ông ấy vẫn là viện trưởng viện nghiên cứu. Chẳng trách ông ấy biết nhiều như vậy…”
Nhìn thấy ông ấy ấy, Lục Tân cảm thấy trong lòng ấm áp, nhưng cũng có chút trống rỗng…Vị chủ nhiệm đáng kính này đã qua đời trong thảm họa đó.
Hắn chậm rãi nghĩ ngợi về những vấn đề này, vô thức đặt tấm hình lên bàn. Ngón tay lướt lướt, nhìn trang cuối cùng của tài liệu.
Đây là trang mới nhất, cũng là trang có nhiều nội dung nhất, chữ dày đặc, còn có ảnh in.
Lục Tân nhìn vào, đồng tử bỗng co lại:
Tạm thời thêm nhiệm vụ điều tra “Phòng thí nghiệm trốn thoát”.
Theo thông tin mới nhất, có dị biến giả đã tìm thấy dấu vết phụ tá Trần Huân của Vương Cảnh Vân ở phía bắc thành phố.
Các nỗ lực để bắt giữ họ đều không thành công, chỉ điều tra được một nửa tài liệu đã bị tiêu hủy.
Sau khi khôi phục dữ liệu, người ta biết được Trần Huân đã liên lạc với “một vị chủ nhiệm nào đó” bằng thư từ, đề cập đến tin tức của Thanh Cảng, ghi lại dữ liệu thí nghiệm liên quan đến “Bạo quân”. Người ta nghi ngờ rằng thí nghiệm vẫn đang được tiến hành, theo suy đoán, vị chủ nhiệm nào đó đã liên lạc với hắn chính là Vương Cảnh Vân.
Có thể suy đoán, phòng thí nghiệm trốn thoát nằm ở thành phố vệ tinh Thanh Cảng số 2.
Yêu cầu báo cáo và xác nhận nhanh chóng.
Bên dưới những thông tin này là một bức ảnh in bằng mực đen.