Chương 547: Liều Mạng
Theo tính khí của em gái, nếu Cao Đình nổ súng tự sát, Lục Tân không chắc liệu con bé sẽ làm gì cô ấy hay không...
Vừa nghĩ tới vấn đề này, Lục Tân bỗng nhiên nhìn thấy một chuyện vô cùng kỳ quái.
Hắn thấy một tên điên liều mạng nhào tới chỗ của trưởng đoàn, cô ấy thoạt nhìn thì vẫn đang uể oải chậm chạp, nhưng lại nhanh chóng ngồi xổm xuống để tránh cú vồ này, động tác của cô trở nên uyển chuyển hơn. Cô không còn chĩa súng về phía mình mà nhanh chóng ném nó đi.
Cao Đình vẫn nở nụ cười quái dị, lạnh lẽo liếc nhìn Lục Tân, nhưng hành động của cô lại hoàn toàn khác biệt.
Cô đỡ chiếc xe máy, nhanh chóng ngồi lên rồi bóp mạnh tay lái, rồ ga lao ra ngoài.
Hình như Cao Đình đã nghiên cứu địa hình nơi đây từ trước, cô ta phóng xe chạy mấy chục mét về phía bằng tốc độ nhanh nhất, đột ngột nhấc đầu xe, trực tiếp lao lên những con quái vật và một đống xe tải đang chắn ngang. Cô dùng những chiếc xe này làm côn đạp, dùng động năng của chiếc xe vọt thẳng lên không trung, lao tới chỗ con quái vật đại não như một quả đạn đại bác.
Tuy nhiên, cho dù cô đang phóng tới, nhưng khoảng cách thực tế giữa cô và con quái vật khá xa.
Chiếc xe máy nhanh chóng đạt đến độ cao nhất định rồi bắt đầu đổ dốc.
Lúc này, trưởng đoàn trực tiếp thả tay lái rồi nâng người đứng trên xe máy. Cô dùng chiếc xe máy đang lao lên không trung làm điểm tựa rồi bật nhảy, giống như đang bay thẳng đến chỗ con quái vật đại não.
……
“Cô ấy làm sao có thể thoát khỏi sự kiểm soát trước mình được?”
"Không, cô ấy vẫn chưa thể thoát khỏi sự kiểm soát..."
Lục Tân suy nghĩ rất nhanh liền có được câu trả lời.
Sau khi hắn tiếp nhận điều tra và quan sát, đây chính là chứng cứ quan trọng nhất chứng minh người phụ nữ này đúng là đã bị ô nhiễm.
Cô ấy có những biểu hiện bất thường, não bộ và cơ thể rõ ràng không hề thống nhất với nhau, thậm chí còn đối đầu với nhau.
Vì vậy, cho dù cô ấy đã bị mất ý thức, nhưng cơ thể vẫn đang thực hiện theo lệnh của một đối tượng khác trước đó.
……
“Hừm?"
Sau khi Lục Tân giải đáp được vấn đề này, con ngươi của hắn đột nhiên hơi co lại.
Hắn thấy cơ thể của mình lao đến trước mặt trưởng đoàn. Cô ta đang ở giữa không trung, người duỗi ra hết sức có thể, thân hình của cô trông vô cùng uyển chuyển và khoẻ mạnh. Trước khi lao tới chỗ con quái vật, cô đem chiếc ba lô sau lưng đeo lên trước người, hai tay nhanh chóng thò vào, lấy ra thêm.... Hai quả lựu đạn!
Lục Tân đột nhiên đoán được người phụ nữ này đang định làm gì.
"Hự…”
Sau khi phát hiện ra mục đích của trưởng đoàn, Lục Tân đột nhiên cảm thấy vô cùng tỉnh táo. Lúc này hắn cảm nhận ý thức của mình đã quay trở lại cơ thể.
Hắn có thể nghe rõ những âm thanh xung quanh, không chỉ có âm thanh của vĩ cầm, tiếng nhạc tê tâm liệt phế (*) phát ra từ dàn loa bên trên tay lái xe máy của trưởng đoàn và tiếng cười hỗn tạp của vô số tên điên đang vây xung quanh. Lục Tân tiến gần đến nơi phát ra tiếng nhạc khủng bố, sau đó nhanh chóng leo lên, hắn thở dài rồi nhấn cái nút màu bạc.
(*) đau khổ tột cùng
“Phù…”
Sau khi nhấn nút, Lục Tân biết tốc độ của chiếc xe sẽ tăng lên, nhưng không biết nó sẽ tăng lên bao nhiêu, vì đây là lần đầu tiên hắn thử nhấn nút. Lục Tân thấy lượng xăng đang giảm đi rất nhiều.
“Vù..”
Một ngọn lửa cao hơn chục cm bất ngờ bùng lên bên trong bô xe. Một giây sau, cơ thể của Lục Tân lao theo chiếc xe máy, cơn gió mãnh liệt tạo thành một lực cực mạnh đẩy hắn rớt ra ngoài. Dưới tình huống không thể kiểm soát này, em gái từ trên trời rơi xuống, giơ hai cánh tay nhỏ bé mạnh mẽ ôm lấy hắn.
Cơ thể Lục Tân linh hoạt như một cỗ máy, hai tay hắn cực kỳ chuẩn xác nắm lấy tay lái xe máy, sau đó hắn lao đầu tới trước tòa nhà chếch chéo cách đó chục mét trong tích tắc.
Lục Tân nhấc chiếc xe máy màu bạc chạy dọc theo bức tường như đang làm trái quy luật vật lí thường thấy. Hắn điều khiển xe lao lên bức tường, trong chớp mắt liền đạt được độ cao hơn chục mét.
Sau đó Lục Tân thả tay lái, cho xe máy lao thẳng vào ngôi nhà hoang đối diện. Hắn dùng chân đạp lên thành ghế xe máy sau đó bật trở lại, nhào tới chỗ Cao Đình và con quái vật đại não đang ở trên không khung.
Lúc này, Cao Đình chỉ còn cách con quái vật có hình dáng như bộ não này hai đến ba mét.
Hai tay cô đang cầm hai quả lựu đạn, cái chốt bên trên đã bị kéo ra.
Cô ấy vẫn đang cười lạnh lẽo, nhưng sâu trong đôi mắt có thể lờ mờ nhìn thấy một loại cảm xúc phờ phạc nhưng nhẹ nhõm của chính cô.
Dường như, cô vốn đang chờ đợi giây phút này...
……
“Haisss……”
Lục Tân thở dài rồi vươn hai tay ra ngoài.
Hắn bắt lấy hai tay Cao Đình đang nắm chặt hai quả lựu đạn, đột nhiên bên trong phát ra một âm thanh vặn vẹo khó có thể nghe thấy. Hai côn tay đang nắm chặt đột nhiên rút ra, hai quả lựu đạn dĩ nhiên cũng bị rớt xuống.
Lục Tân lộn ngược trên không trung, tung một cú vô lê vào hai quả lựu đạn về phía con quái vật đạo não.
Đồng thời, hắn lợi dụng quán tính của cú nhảy này, tông trực diện vào trưởng đoàn Cao Đình.
Bịch.
Lục Tân vững vàng tiếp đất, còn trưởng đoàn Cao Đình té mạnh xuống đường.