Mặt Trăng Đỏ

Chương 550: Tấn Công

Chương 550: Tấn Công


"Rắc rắc..."
Cơ thể của những kẻ điên bị hắn chạm trúng lập tức trở nên vô cùng cổ quái, giống như một tác phẩm điêu khắc phong cách hậu hiện đại mạnh mẽ.
"Cạch cạch cạch...."
"Bành bành bành..."
Hai con quái vật kia cũng chạy đến, móng vuốt của nó vồ vập trên nền đất vang lên âm thanh lanh lảnh.
Mỗi một khuôn mặt trên người nó đều đang lộ ra vẻ hưng phấn điên cuồng.
Một bước chân dậm xuống đều tạo ra một cái hố như mạng nhện.
Một nắm đấm vung ra mạnh đến mức cách mười mét còn cảm nhận được sức gió vỗ vào mặt.
Vừa kỳ dị vừa cuồng bạo.
Ở trước mặt bọn chúng, cho dù là ai thì cũng sẽ cảm thấy bị áp lực không thể tả.
"Ha ha...."
Nhưng đối mặt với hai con quái vật này, Lục Tân vẫn trực tiếp xông đến.
Hắn nâng ngón tay đỡ gọng kính, trên tròng kính bên trái lập tức xuất hiện một vòng tròn màu đỏ, phác họa con quái vật với năng lực mạnh mẽ khiến hắn cảm thấy bị đè ép, sau đó Lục Tân hô lớn:
"......... Mở khóa."
"Chó Cơ Giới...."
"............"
"Tít tít tít tít....."
Ngay lập tức có tiếng động vang lên, tiếng động này phát ra từ tầng hai nơi hắn lao xe máy đến. Ngay sau đó, một hòm rương nằm gần chiếc mô tô đã ngã trên mặt đất đột nhiên bật nắp. Sau đó một cỗ máy màu bạc với đầy đủ các linh kiện và mạnh lưới máy móc leo ra. Nó có hình vuông, không có đầu, chỉ có bốn chân kim loại linh hoạt.
Sau khi nhảy ra khỏi rương, nó liền phóng ra khỏi cửa sổ tầng hai, ở giữa cơ thể bắn ra một tia sáng màu đỏ.
Sau đó, một khẩu súng lục nhiều nòng văng ra khỏi cơ thể nó rồi cạch một tiếng đỡ lên đầu.
Nòng súng bắt đầu chuyển động, sau đó điên cuồng nả đạn.
"Bằng bằng bằng...."
Sau lưng của con quái vật tung tóe máu. Nó chật vật xoay người lại, nhưng những viên đạn đã bắn xuyên vào người đang xé cơ thể nó ra từng chút một, cuối cùng, nửa người của nó đã bị bắn nát không còn gì.
Máu thịt của nó đông lại giống như có năng lực tự phục hồi.
Nhưng cơ thể của nó đã quá nát, chỉ có hai bắp đùi và phần eo vẫn còn ngồi xổm trên mặt đất, nên không thể phục hồi như cũ nữa rồi.
Nhưng chó Cơ Giới vẫn không ngừng nổ súng.
Đến khi bắn hết ba trăm viên đạn, khẩu súng nhiều nòng đã phát tia sáng đỏ, cạch một tiếng rồi thu về.
Sau đó chó Cơ Giới lạch cạch chạy trở về lại trong rương.
Nhiệm vụ hoàn thành, kết thúc công việc!
Cùng lúc này, Lục Tân lao nhanh ra hơn mười mét, bật nhảy cao hơn hai ba mét, thân thể vô cùng linh hoạt. Lúc này hắn trông như một dã thú, trực tiếp đánh về phía quái vật bộ não ở giữa ngã tư đường.
Hắn không thèm để ý đến con quái vật nhiều chân như con rết kia, chỉ có cái bóng của hắn đã bao trùm lấy con quái vật.
"Xì xì xì."
Con quái vật nhiều chân cảm thấy hoảng sợ khi bị bao phủ dưới cái bóng kinh khủng kia.
Mỗi cái miệng trên người nó phát ra tiếng kêu xì xì kỳ quái, sau đó tay chân của nó bỗng nhiên bị gãy thành từng khúc, rồi nó té nhào ra mặt đất. Chưa hết, cơ thể kinh tởm của nó còn đang từ từ nát tan từng chút một.
Giống như việc đập vỡ một chiếc máy xay thành từng mảnh, sau đó đem từng mảnh vỡ đó nghiền nát thành bột.
Trong quá trình này, Lục Tân cũng đã nhanh chóng tới trước mặt con quái vật hình bộ não đang ở giữa không trung này rồi lấy súng bắn nó.
............
"Cuối cùng là quái vật gì vậy?"
Cao Đình hạ giọng hỏi, ánh mắt tràn ngập vẻ sợ hãi.
Cô không phải đang nhìn con quái vật hình bộ não, mà là nhìn Lục Tân.

“Pằng pằng pằng...”
Lục Tân nổ súng về phía con quái vật có hình dáng bộ não ở giữa không trung, hắn đã dùng đến đạn đặc biệt.
Chỉ có điều, khi viên đạn đặc biệt nhấp nháy hồ quang điện bắn vào bề mặt của con quái vật, viên đạn lập tức bị chặn lại bởi luồng không khí biến dạng bao quanh cơ thể đỏ như máu của nó. Hai viên đạn vừa được bắn ra đã trực tiếp nảy về những hướng khác nhau.
Một viên đạn khác đã bị mắc kẹt trong luồng không khí biến dạng mà không phát nổ.
“Thật lãng phí...”
Lục Tân nghĩ thầm, thân thể hắn đã bắt đầu rơi xuống, vì vậy hắn dứt khoát cất súng đi, rồi lao thẳng về phía con quái vật đại não.
“Kẹt kẹt...”
Tiếng vĩ cầm lại vang lên dồn dập, trong lòng Lục Tân bỗng xuất hiện một cảm giác kỳ lạ.
“Lại kéo đàn nữa ư?”
Điều này khiến Lục Tân hơi bất ngờ.
Trước đây, Lục Tân rất hiếm khi bị tái ô nhiễm. Đặc biệt là khi đối mặt với con quái vật đại não này, thời gian nó gây ô nhiễm cho Lục Tân lên đến năm giây đồng hồ, hình như kéo dài hơn so với thời gian Lục Tân bị ô nhiễm bởi những thứ khác trước đó. Ngoài ra, vừa rồi Lục Tân đã tỉnh lại một lần, nhưng khi tiếng đàn của con quái vật vang lên, nó vẫn có thể gây ảnh hưởng đến Lục Tân, điều này lại càng hy hữu.
Lục Tân lập tức xoay người nhìn về phía mẹ mình.
Ở một chỗ cách đó không xa, mẹ Lục Tân đang đứng trước mặt con quái vật và thưởng thức buổi biểu diễn vĩ cầm của nó, lúc này, bà ấy cũng quay đầu nhìn Lục Tân.
Sau đó, bà ấy thò tay vào túi xách và lấy ra một cái kéo.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất