Chương 551: Niệm Lực
“Tách tách...”
Bên tai Lục Tân vang lên âm thanh lanh lảnh khi chiếc kéo được khép lại, sau đó là một khoảng lặng.
Lục Tân nghe thấy âm thanh của không khí xung quanh bị ma sát, tiếng gió âm u mang theo mùi máu tanh thổi qua thành phố trống rỗng này, hắn thậm chí còn nghe thấy tiếng trái tim mình đang đập dữ dội trong lồng ngực và tiếng thở hổn hển của cha mình, tuy nhiên, sau đó tiếng vĩ cầm bỗng lập tức tan biến.
Cùng lúc đó, cảm giác huyết dịch tăng tốc và tay chân trở nên không nghe lời bởi tiếng vĩ cầm cũng biến mất.
Lục Tân thở một hơi thật dài rồi nắm lấy tay em gái rồi túm lấy bề mặt cơ thể quái vật đại não.
Nếu em gái đã ghét bỏ thì xé xác nó thôi.
...
“Ong...”
Trước khi bàn tay Lục Tân đưa tới trước đại não đỏ như máu thì một âm thanh chói tai đột nhiên vang lên.
Trên bề mặt đại não, trong những khe rãnh sâu và phức tạp kia, có một luồng điện mỏng manh lóe lên, cùng lúc đó, không khí xung quanh đột nhiên trở nên biến dạng, giống như thủy triều tỏa ra từ bề mặt của toàn bộ đại não và bao phủ Lục Tân ở bên trong.
Trong luồng không khí biến dạng này, mặt đất đột nhiên xuất hiện những vết nứt nhỏ xíu.
Vỏ xe ô tô bị bỏ hoang và những sợi dây điện lộn xộn cũng đồng thời trở nên méo mó và vặn vẹo, giống như tóc bị cháy xém.
Đó là sức mạnh vô hình có thể tác động lên những vật thực làm chúng bị biến dạng.
...
“Xung kích tinh thần...”
Lục Tân bị tấn công, phải bước lùi về sau, lông mày khẽ cau lại.
Hắn biết rõ sức mạnh này, đây là một dạng trực tiếp sử dụng sức mạnh tinh thần.
Ngoài ra, nó còn có tên gọi khác là niệm lực.
Bất kể là dị biến giả thuộc hệ gì, hoặc là nguồn ô nhiễm nào, đều sẽ sử dụng sức mạnh này ở một mức độ nào đó. Về bản chất, đây thực ra là một loại bức xạ của sức mạnh tinh thần. Chỉ có điều, những dị biến giả có cường độ tinh thần tương đối thấp chỉ có thể gây ảnh hưởng đến rất ít vật thực. Chủ yếu được coi là một loại khả năng tri giác, còn những dị biến giả có cường độ tinh thần mạnh hơn thì có khả năng làm biến dạng những thứ nằm trong phạm vi bức xạ của họ.
Tuy nhiên, trong trường hợp bình thường, có rất ít dị biến giả hoặc nguồn ô nhiễm có thể làm điều này.
Vì mức độ tiêu hao cường độ tinh thần này rất dễ dàng khiến cho sức mạnh tinh thần của họ trở nên cạn kiệt.
Sau đó, họ sẽ rơi vào tình trạng đại não cực kỳ mệt mỏi, thậm chí có thể sẽ ngất xỉu.
Thật lãng phí.
“Bịch bịch…”
Khi khái niệm về xung kích tinh thần vụt qua tâm trí, Lục Tân đã ngã xuống đất.
Mọi thứ xung quanh dường như đều trở nên biến dạng, bất kỳ vật thể nào cũng trở nên dài ra hoặc biến dạng ở các mức độ khác nhau, điều này là do không khí xung quanh bị ảnh hưởng bởi sức mạnh tinh thần của con quái vật đại não, nhưng Lục Tân lại không có gì bất thường…
Loại xung kích tinh thần này không ảnh hưởng đến thân thể của Lục Tân, nó chỉ giống như một bức tường ngăn cản hắn lao về phía trước.
“Đã đến lúc để cha ra tay rồi…”
Lục Tân giơ tay lên không chút do dự.
Cái bóng của hắn đột nhiên chuyển từ bao trùm thân thể con quái vật hình con rết có nhiều tay và chân sang con quái vật đại não.
Giống như có ai đó đã đặt một nguồn sáng rực rỡ sau lưng hắn, cái bóng của hắn đột nhiên nhô lên, lớn hơn và rộng hơn, giống như một con quỷ màu đen, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ đại não vào bên trong rồi không ngừng siết chặt lại.
Sự xung kích tinh thần của quái vật đại não có thể làm biến dạng mọi thứ, nhưng nó không thể làm biến dạng cái bóng.
“Ha ha ha ha…”
Tiếng cười trống rỗng vang lên, cái bóng bao phủ bề mặt của quái vật đại não, đồng thời ăn mòn từng chút một.
Quái vật đại não vẫn đang giải phóng xung kích tinh thần, sức mạnh xung kích này khiến mọi thứ xung quanh đều không thể tiếp cận nó, cái bóng cũng bị nó chặn lại ở vị trí cách đó mười cm, con quái vật rõ ràng khá vất vả với việc ngăn cản cái bóng, cái bóng từ từ nhuộm đen khoảng cách mười cm này từng chút một, sau đó đột phá, giống như vô số côn trùng đang nỗ lực chui vào bên trong, xâm chiếm lấy không gian mười cm này.
Đây là sức mạnh của cha Lục Tân, nó đang ăn mòn con quái vật.
Sức mạnh xung kích tinh thần của quái vật đại não thực sự quá mạnh, có thể ngăn cách tất cả sức mạnh tiếp cận nó. Ngay cả khi mượn sức mạnh của em gái, Lục Tân cũng không thể đến gần nó. Thậm chí, dù là sức mạnh của cha Lục Tân, muốn tiêu diệt nó cũng cần một chút thời gian…
Ở phía bên kia, mẹ Lục Tân vẫn đang thưởng thức buổi biểu diễn vĩ cầm.
Dường như bà ấy đang sử dụng phương pháp này để chống lại tiếng vĩ cầm của con quái vật, tránh cho nó làm ảnh hưởng đến Lục Tân.
“Trên đời này sao có thể có một thứ có khả năng giải phóng xung kích tinh thần trong thời gian dài với cường độ cao như vậy?”
Lục Tân nghĩ thầm.
Thật phiền phức…