Mặt Trăng Đỏ

Chương 552: Đại Não Của Thần

Chương 552: Đại Não Của Thần


“Đây…Đây rốt cuộc là thứ gì?”
Trong lúc Lục Tân đang suy nghĩ nên làm thế nào để có thể nhanh chóng giải quyết con quái vật này, ở trong một căn phòng thí nghiệm bí mật nào đó dưới lòng đất trong thành phố bỏ hoang này cũng có rất nhiều nhân viên nghiên cứu mặc áo khoác trắng đang ngơ ngác nhìn cảnh tượng trên màn hình camera giám sát, nhìn người thanh niên đang đứng ở trước mặt quái vật đại não mà vẫn hoàn toàn không bị ảnh hưởng, cái bóng của hắn đang giương nanh múa vuốt bao phủ lấy con quái vật.
Bọn họ thật sự không thể hiểu được.
Con quái vật kẻ điên giai đoạn thứ hai đã bị hắn tiêu diệt trong nháy mắt như vậy?
Không ngờ đứng trước mặt tạo vật giai đoạn thứ ba – đối tượng thí nghiệm số ba có mật danh là đại não của Thần, mà hắn lại không bị nghiền thành thịt vụn?
“Đây rõ ràng chỉ là một thí nghiệm ăn uống bình thường…”
Một nhân viên hét thất thanh:
“Thế nào lại đột nhiên xuất hiện một người như vậy?”
“Hắn là dị biến giả sao?”
“Không đúng, một dị biến giả phải mạnh đến mức nào mới có thể đối đầu trực diện với đại não của Thần?”
“…”
Không thể nào diễn tả được sự hoang đường và khó hiểu mà họ đã thấy vào lúc này.
Trong nhận thức của họ, đây là cảm giác chỉ xuất hiện khi tam quan của họ trực tiếp bị sụp đổ.
“Cho dù hắn là ai, chúng ta cũng tuyệt đối không thể để hắn sống sót rời đi…”
Người đàn ông với chòm râu bạc đột nhiên lao đến bàn điều khiển và thấp giọng ra lệnh:
“Tăng cường năng lượng đầu vào, tiêu diệt hắn!”

“Rít rít…”
Trong phòng thí nghiệm bí mật đó, khi một cái tay cầm màu đỏ được đẩy lên, bên cạnh đại não màu đỏ như máu ở trước mặt Lục Tân đột nhiên vang lên tiếng rít rít chói tai, đó dường như là tiếng ồn phát ra khi có dòng điện mạnh xuyên qua những sợi dây điện mỏng manh, Lục Tân ngẩng đầu nhìn, từ cảnh tượng méo mó xung quanh, hắn thấy đại não màu đỏ như máu càng ngày càng sáng rõ, thậm chí phát ra ánh sáng nhạt.
Vô số mạch máu đang tỏa ra, quấn lấy các tòa nhà, trụ điện ở xung quanh, thậm chí, chúng còn chui vào những ngôi nhà hoang xung quanh, chính những mạch máu này đã treo nó lên giữa không trung, nhưng không ngờ, những mạch máu này dường như có thể truyền tải năng lượng.
“Ong ong ong…”
Có âm thanh chói tai đang không ngừng tác động vào tâm trí Lục Tân.
Tác động tinh thần của đại não đỏ như máu kia lập tức được tăng cường gấp nhiều lần.
Lục Tân cảm nhận được xung quanh có thứ gì đó đang đè chặt lấy mình, thậm chí còn muốn chui vào cơ thể mình.
Ngay cả cái bóng đã ăn mòn đến mức chỉ cách thân thể con quái vật đại não hai ba cm cũng bị xung kích tinh thần tăng cường nhanh chóng này ép ra từng chút một, từ hai ba cm đến bốn năm cm, sau đó tăng lên đến bảy tám cm…
Cái bóng càng trở nên hung bạo hơn, Lục Tân đã nghe thấy tiếng chửi mắng của cha mình.
Ông ấy đang tức giận, thúc giục Lục Tân đừng xen vào chuyện của người khác, hãy để ông ấy giải phóng càng nhiều sức mạnh hơn nữa.
Nhưng Lục Tân không đồng ý.
Sau giai đoạn thứ hai, mối quan hệ giữa Lục Tân và cha hắn đã được cải thiện rất nhiều, vì vậy, hắn mới không tiếp tục để cha mình ở trong căn phòng đó nữa, tuy nhiên, lúc nào nên cẩn thận thì hắn vẫn phải cẩn thận, hắn cũng không chắc chắn nếu sức mạnh của cha được giải phóng quá nhiều, có khi nào mình không thể kiểm soát được cảm xúc của ông ấy không… Haizzz, mỗi gia đình đều có những vấn đề riêng, dù tình hình đang phát triển theo một chiều hướng tốt nhưng hắn cũng không thể lơ là.
Ở một mức độ nào đó, Lục Tân chịu sức ép cả bên trong lẫn bên ngoài.
Điều này khiến Lục Tân cũng mơ hồ cảm thấy hơi áp lực.
Ngoài áp lực còn có cảm giác bất mãn…

“Không cần phải vội, đây là một thứ bẩn thỉu, nó không giống với ngươi.”
“Nó là một con quái vật, còn ngươi…Là con người!”
“Vậy tại sao ngươi phải liều mạng với chúng, nếu đã là con người, thì phải có phương pháp xử lý thuộc về con người chứ…”
Hình bóng mẹ đã xuất hiện bên cạnh Lục Tân.
Trong những cái bóng biến dạng và rải rác xung quanh, chỉ có mẹ Lục Tân là hiện ra chân thực khác thường và ổn định.
Điều này có lẽ là do bà ấy luôn yêu cái đẹp và không thích người khác khiến cho ngoại hình của mình bị biến dạng.
“Cần thông qua phân tích một cách lý tính, tìm ra logic ô nhiễm của nó, sau đó cắt đứt chuỗi logic của nó đúng không?”
Giọng nói của mẹ khiến cảm xúc bất mãn trong lòng Lục Tân hơi dịu đi, hắn ngẩng đầu nhìn sang với vẻ hơi tò mò.
“Đúng vậy.”
Một nụ cười nhàn nhạt xuất hiện trên khuôn mặt của mẹ, bà ấy nhìn Lục Tân và hỏi:
“Ngươi đã nhìn ra chưa?”
“Nó đã sử dụng tiếng vĩ cầm để khống chế những kẻ điên, và phương pháp để khống chế những kẻ điên chính là truyền tải cảm xúc.”
“Hơn nữa, nó còn chưa hoàn chỉnh, cho nên tiếng đàn của nó mới đơn điệu như vậy!”
“…”
“Truyền tải cảm xúc ư?”
Lục Tân khẽ gật đầu, hiểu rõ ý của mẹ, hắn quay đầu nhìn về một nơi khác:
“Cho nên…”
Một nụ cười hiện ra trên khuôn mặt của mẹ Lục Tân, bà ấy cũng nhìn về một hướng khác.
Bởi vì bả vai Lục Tân không thể thương tổn đến con quái vật đại não, em gái đang hờn dỗi chống cằm cũng đưa mắt nhìn sang.
Bóng đen của Lục Tân đột nhiên mở ra đôi mắt đỏ như máu rồi liếc nhìn về nơi đó.
Trong mắt họ, Nhãn Kính Cẩu đang kẹp chặt cái đuôi vì sợ hãi.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất