Mặt Trăng Đỏ

Chương 559: Nguyên Nhân Thực Sự

Chương 559: Nguyên Nhân Thực Sự


Lục Tân nghe đến đây, khẽ thở phào:
"Sau đó thì sao?"
Cao Đình trầm mặc một lúc, nói:
“Sau đó hắn liền tức giận, tất cả hàng hoá của ta đều không thể chuyển vào trong kho được, chỉ có thể chờ đợi.”
“Thời tiết lúc ấy còn khá nóng, đồ để lâu sẽ bị biến chất”
“Để lâu thêm từng ngày, sẽ bị hỏng mất một phần.”
Giọng cô trở nên có chút khác thường, chầm chậm nói:
“Cho nên ta bắt đầu hoảng sợ, tìm kiếm quan hệ khắp nơi, lúc này mới biết chủ quản vừa chuyển đến rất có bối cảnh, chức vụ mà cha hắn đảm nhiệm ở viện nghiên cứu nghe nói quyền lực còn lớn hơn so với sở hành chính… Dù sao cũng là người mà mấy người chở hàng hoá số lượng lớn bên ngoài như chúng ta không thể chọc vào được, chỉ cần hắn nói một tiếng thì sẽ không có ai dám nhận hàng hoá của chúng ta nữa.”
“Thế nên cứ nhờ qua nhờ lại, cuối cùng ta vẫn chỉ có thể đến nhờ hắn.”
“Ta bỏ xuống hết lòng tự trọng của mình, cầu hắn tha cho một lần, không truy cứu nữa, cầu hắn để lại cho các anh em trong đoàn xe này một chén cơm ăn.”
“.....”
Sau khi nói đến đây, cô tự cười nhạo bản thân, nói:
“Ngươi biết kết quả như thế nào không?”
Lục Tân nghiêm túc nghĩ một chút, nhẹ giọng nói:
“Đại khái đã rõ rồi.”
Trên gương mặt Cao Đình lộ ra một nụ cười kì quái, như có chút hưng phấn, hơi thở cũng có chút gấp gáp, đôi mắt phát sáng, nói:
“Hắn đưa ta đến khách sạn, ca ngợi ta, hắn nói ta chỉ tính là bình thường mà thôi, không sạch sẽ như trong thành phố, nhưng cơ thể của ta lại là cơ thể đẹp nhất mà hắn từng thấy, từ lần đầu tiên gặp mặt, hắn đã mê mẩn cơ thể của ta rồi, hắn muốn nảy sinh quan hệ với ta…”
“Sau đó…”
“Hắn đùa bỡn với ta như heo như chó, hắn để lại kí hiệu trên cơ thể ta, hắn còn cho ta mấy cái tát khi ta không nhịn được mà khóc, bóp cổ ta nói không cho ta đi, cơ thể này về sau thuộc về hắn.....”
“Hắn còn nói ta thực ra cũng thích điều này, nếu không tại sao cơ thể lại có phản ứng cơ chứ?”
“.....”
Cao Đình từng chút từng chút kể lại, biểu cảm ngày càng phong phú nhưng giọng nói lại ngày càng trở nên bình đạm.
Lục Tân dừng ghi chép, cảm thấy mấy điều này không nên viết ra giấy.
“Về sau, từ lần đó trở đi, mỗi lần đi giao hàng, hắn đều muốn ta…”
“Ta rất không phục.”
Cao Đình nhẹ gióng nói tiếp:
“Ta rất ghét những lời hắn ca ngợi về cơ thể ta, ta cũng thật sự chịu không nổi ánh mắt hắn nhìn ta như nhìn thấy bảo bối, thế là ta liền bắt đầu nghĩ, dựa vào cái gì mà ta lại để cho ngươi lời như thế, nếu ngươi đã cho rằng cơ thể ta đẹp như thế, cho rằng cơ thể ta là của ngươi, vậy ta dứt khoát không muốn nó đẹp như thế nữa, dù sao cũng là thứ tốt, mọi người hãy cùng chia sẻ với nhau đi…”
“Suy cho cùng, bình thường trong đoàn xe chúng ta cũng có không ít người luôn lén nhìn trộm ta.”
“.....”
Không biết cô có nhận ra hay không, lúc này trên gương mặt cô đã lộ ra một nụ cười kì quái:
“Ta là đứa con gái không có khí phách, tuy ở ngoài hoang dã rất ngang tàng nhưng khi bước vào trong thành phố lại trở thành đồ chơi của người ta, ta cũng không có dũng khí, luôn lén lút mang theo khẩu súng để bắn hắn, nhưng các anh em trong đội xe đều muốn ăn cơm, đều muốn sống… cho nên ta không muốn huỷ hoại họ…”
“Ngươi muốn thứ đồ tốt, ta lại muốn cho ngươi một thứ rác rưởi!”
“Ngươi muốn độc chiếm lấy cái cơ thể này, ta lại muốn đem nó cho bất cứ ai…”
“Haha…”
Cô che miệng cười, trên mặt có chút hả hê:
“Ngươi không biết lần trước lúc hắn nhìn thấy trên cơ thể ta xuất hiện nhiều vết sẹo như vậy tức giận đến như thế nào đâu, hắn điên cuồng chửi rủa dáng vẻ của ta, quả là chuyện mà ta thấy vui nhất trong mấy năm nay…”
“.....”
Lục Tân nhìn cô cười, trầm mặc không nói gì.
Đợi đến khi cô ngưng cười, không còn vui vẻ nữa, trầm lặng xuống mới nhăn mày.
“Người trong đội xe đều không biết sao?”
“.....”
Cao Đình lạnh nhạt nhìn hắn, nói:
“Ta làm sao có thể nói với họ được cơ chứ?”
“Hay nói mỗi lô hàng chúng ta giao, kì thực đều dựa vào việc ta dùng cơ thể mình để đổi lấy?”
“.....”
Nhìn Lục Tân như có phần trầm mặc suy nghĩ, Cao Đình nhẹ thở dài, ôm chai rượu, nói:
“Ta không biết việc ngươi luôn nhìn trộm ta không phải vì do ngươi muốn ta mà là vì hiếu kì chuyện này, haha, hiểu lầm này có hơi lớn…”
“Ta cũng có thể nhìn ra, ngươi là người có bản lĩnh, nhưng rõ ràng ngươi không thể giải quyết vấn đề của ta được.”
Nói rồi, nhẹ lắc đầu:
“Cũng không biết câu trả lời này có thể giải đáp cho sự nghi hoặc của ngươi không, nhưng sự tình quả thật chỉ có như vậy, lấy điều này trả ân cho ơn cứu mạng của ngươi có lẽ là không đủ, chỉ đáng tiếc…”
“Cơ thể của ta đã ô uế rồi, nếu không cũng có thể dùng cách này để cảm ơn ngươi…”
“.....”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất