Mặt Trăng Đỏ

Chương 573: Ngươi Sẽ Xử Lý Chứ?

Chương 573: Ngươi Sẽ Xử Lý Chứ?


“A cái này…”
Chứng kiến cảnh tượng trong văn phòng, ai nấy đều một màn bị choáng váng.
Triệu Hội, một tên công tử ăn chơi có tiếng trong công ty, đồng thời là chủ quản kiểm tra chất lượng trẻ tuổi nhất, lại đang quỳ gối ôm lấy chân của nữ nhóm trưởng kia, khuôn mặt như thể vùi sâu vào vị trí bụng dưới của đối phương.
Mà vị nữ nhóm trưởng chân dài lúc này lại dùng một lực mạnh như muốn đẩy hắn ra khỏi mình.
Một hoạt cảnh lộn xộn khó coi hiện diện trước mặt, trong nháy mắt liền làm cho trí tưởng tượng của loài người bay cao và xa.
“Nhìn xem, ta đâu lừa ngươi, đúng chứ?”
Lục Tân xoay người lại, nới lỏng bàn tay đang nắm lấy tổng giám đốc, nghiêm túc nói.
“A cái này…”
Tổng giám đốc cũng bị một màn trước mắt hù dọa, buột miệng thốt lên:
“Tiểu Triệu, ngươi đang làm trò gì vậy?”
“Bịch!”
Triệu Hội thô bạo đẩy Cao Đình ra, từ dưới đất bò dậy, vẻ mặt có chút choáng váng vì bất ngờ giật mình, nhưng khi thấy hai người trực tiếp xông vào phòng làm việc, bên ngoài lại có rất nhiều ánh mắt đang theo dõi, nhất định dáng vẻ té ngã vừa rồi đều đã bị nhìn thấy.
Hắn thẹn quá hoá giận mà mắng:
“Này tên họ Vương kia, ngươi muốn làm gì vậy hả?”
Vị tổng giám đốc họ Vương này rõ ràng là lãnh đạo lớn hơn một cấp, thậm chí là hai cấp, lại bị gọi thẳng tên huý, trong lòng có chút căng thẳng.
Vội vàng nói:
“Triệu…Chủ quản Triệu, việc này không thể trách ta được…”
“Chính hắn…”
Ông ta chỉ vào Lục Tân:
“Người này đã báo cáo ngươi sử dụng quy tắc ngầm, hắn kiên quyết…kiên quyết lôi ta phải tới đây…”
“Vậy sao?”
Triệu Hội lập tức thay đổi sắc mặt, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Lục Tân, tàn nhẫn lên tiếng:
“Ngươi là tên nào?”
Lục Tân tiến lên một bước, trên mặt còn mang theo điệu bộ cười nhạt nói:
“Ta tên Lục Tân, đến từ Thanh Cảng.”
“Bởi vì ngươi vi phạm kỷ cương pháp luật nên ta mới phải báo cáo ngươi.”
“…”
“Báo cáo?”
Vẻ mặt nghiêm túc của Lục Tân lại bị Triệu Hội xem là khiêu khích.
Hắn vô thức muốn mở miệng ra mắng, vung tay lên rất dữ dội, như sắp đánh Lục Tân vậy.
Thế nhưng, bàn tay hắn vừa giơ lên, lại thấy người trước mặt vẫn đang bình tĩnh nhìn mình.
Hắn chẳng có chút nào gọi là hoang mang, khoé miệng dường như còn mang theo một nụ cười nhàn nhạt.
Thậm chí còn có thể nhìn ra sự cổ vũ trên khuôn mặt hắn, chuyện gì đang xảy ra vậy?
Việc này làm hắn lập tức cảnh giác, cuối cùng phải miễn cưỡng nhịn xuống, bàn tay giơ lên cũng đã hạ, không chửi mắng nữa.
Nhìn về phía cửa, vô số ánh mắt đều đang dán lên người hắn, có vẻ không thể lý giải một cách rõ ràng được.
Tất nhiên hắn không có nghĩa vụ phải trình bày, chẳng qua chuỗi sự việc này có chút kỳ cục mà thôi. Hắn không muốn tiếp tục chôn chân ở đây, liền hừ một tiếng, dùng ánh mắt lạnh lùng quét lên người Lục Tân, sau đó nhìn về phía nhóm trưởng Cao Đình:
“Ta sẽ nhớ rõ mặt các ngươi.”
Trong lúc nói, hắn đồng thời bước nhanh ra phía cửa, dùng hai tay dạt đám đông ra một cách thô lỗ, bước nhanh xuống lầu.
Khi Lục Tân và Cao Đình đi xuống, sự hỗn loạn bên trong tòa nhà đã thu hút sự chú ý của mấy lão tài xế và công nhân bốc vác. Triệu Hồi sớm đã ngồi trong xe, nâng tốc độ lên mức cao nhất, chạy ra khỏi nhà kho.
Không ít người phải kinh hãi nhìn dáo dác:
“Xảy ra loại chuyện gì thế này?”
“Đừng bận tâm.”
Lục Tân nhìn về phía mấy lão trưởng phòng rồi cười nói:
“Chủ quản kiểm tra chất lượng vừa rồi muốn lợi dụng nhóm trưởng của các ngươi, mọi người cũng đều đã nhìn thấy.”
“…”
Vương tổng mang theo vô số mịt mờ bước theo xuống lầu, đột nhiên cảm thấy giật mình, cảm nhận được vô số ánh mắt hung tợn đang dõi theo.

“Tên thiếu gia khốn kiếp. Ta giết chết hắn…”
Tiểu Chu giận dữ hét lên, nhìn sang bên cạnh rồi vớ lấy một cái móc sắt lao về hướng chiếc xe thể thao đang rời đi.
Đuổi một hồi lâu, lại trở về, tức giận nói:
“Cũng may là hắn ta chạy nhanh.”
Không ai để ý tới hắn, chỉ dùng ánh mắt phức tạp nhìn nhóm trưởng Cao Đình, sau đó lãnh đạm nhìn về phía những người trong nhà kho.
“Tất cả đừng quá hốt hoảng, đánh nhau gây rối là sai rồi.”
Giữa một khoảng im lặng như tờ, Lục Tân quay đầu về phía Vương tổng nói:
“Sự tình đã đến nước này, ngươi sẽ xử lý đúng chứ?”
Sự nghi hoặc cùng nỗi sợ trong lòng Vương tổng cũng không khác gì tên Triệu Hội vừa lái xe trốn đi.
Thực ra, ông ta là người chịu nhiều sự nghi ngờ nhất của mọi người, còn chưa kịp phản ứng đã phải đối mặt với ánh mắt của rất nhiều người cùng một lúc, trong đó lại có cả người trong chính công ty.
Có tật giật mình nên ông ta gật đầu theo bản năng:
“Sẽ xử lý, ta nhất định sẽ xử lý…”
Lục Tân thoải mái nở nụ cười rồi nói:
“Vậy thì tốt.”

Đối mặt một đám lão tài xế đang vô cùng tức giận, quản lý của kho hàng này cũng căng thẳng tới nỗi chảy đầy mồ hôi. Hắn cố gắng an ủi những lão tài xế, đồng thời nhanh chóng hoàn thành việc kiểm tra và tiếp nhận hàng hóa, còn luôn miệng bảo đảm với họ:
“Mọi người yên tâm, công ty chúng ta tuyệt đối không cho phép loại chuyện này xảy ra.... Rất có thể là hiểu lầm thôi.... Chúng ta nhất định sẽ cho mọi người một lời giải thích chính đáng."


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất