Mặt Trăng Đỏ

Chương 575: Ngươi Cần Phải Làm Chuyện Khác

Chương 575: Ngươi Cần Phải Làm Chuyện Khác


Cô vội xoay đầu, sau khi định thần nhìn lại, trên mặt hiện lên biểu cảm khó hiểu. Mấy quầy hàng ở đó đã rỗng tuếch không có thứ gì, tựa như những gì cô vừa nhìn thấy chỉ là ảo giác của chính mình vậy.
Với lại, trong vô thức, cô cảm thấy bản thân không muốn nhắc tới chuyện này.
...
"Vù..."
Chiếc xe thể thao có phần thân gần như sát với mặt đất chạy thẳng một mạch tới một nhà xưởng bỏ hoang ở thành phố vệ tinh số 7.
Xoẹt một tiếng, bánh xe cán qua vũng nước, thân xe khẽ lắc lư. Triệu Hội đẩy cửa xe ra, bước xuống, nhìn thoáng qua vũng nước và đống bùn dính trên thân xe, nhỏ giọng chửi thể một câu, sau đó xoay người, leo lên cầu thang đầy rỉ sắt, bước lên tầng hai của nhà xưởng bị bỏ hoảng, đi tới một phân xưởng trống rỗng không có bóng người.
"Người phụ nữ kia chắc chắn có vấn đề!"
Hắn nhỏ giọng thì thầm với phân xưởng trống rỗng, biểu cảm trên mặt cho thấy hắn đang cố gắng đè ép cơn tức giận xuống:
“Ta có thể cảm nhận được cô ta không giống trước kia, khi ta thử nói bóng nói gió một chút, hỏi xem rốt cuộc cô ta đã gặp phải chuyện gì trên đường tới đây. Nhưng cô ta lại không chịu nói, ta sợ dò hỏi quá nhiều sẽ để lộ chuyện của ta ra ngoài, chỉ đành thả cô ta rời đi trước... rốt cuộc là phòng thí nghiệm đã xảy ra chuyện gì? Quyết định của Hắc Thai Trác là gì?"
"Không có gì hết, Hắc Thai Trác không có ý định xử lý ngươi."
Một giọng nói vang lên, chỉ là câu trả lời của hắn hoàn toàn không ăn nhập gì với câu hỏi của Triệu Hội:
“Nhưng về việc ngươi xin được tiến hành cường hóa cơ thể, có thể phải muộn một chút mới làm được. Dù sao nhiệm vụ lần này của ngươi đã thất bại, còn tạo thành hậu quả vô cùng nghiêm trọng."
Triệu Hội sửng sờ cả người, sau đó nghiến răng nói:
“Ta nguyện ý chuộc lỗi!"
"Vốn ngươi phải chuộc lỗi."
Giọng nói kia lại tiếp tục vang lên:
“Nhiệm vụ chủ yếu bây giờ là tiêu diệt những yếu tố có khả năng ảnh hưởng tới những việc kế tiếp của chúng ta, hơn nữa..."
Giọng nói kia khẽ ngừng vài giây, rồi nói tiếp:
“Nghi ngờ của ngươi là đúng, rất có thể cái người đã “tố cáo” ngươi chính là nguyên nhân khiến cho nhiệm vụ lần này thất bại. Hắc Thai Trác rất hứng thú với tên nhân loại đó. Dĩ nhiên, chuyện cấp bách bây giờ là khống chế được hắn."
Khi Triệu Hội nói chuyện với tên nhân loại kia, trong lòng hắn cũng không kiềm được mà nảy sinh sợ hãi. Hắn nuốt một ngụm nước miếng:
“Có cần ta dẫn mấy tay súng tiến vào không? Trong thành phố, đám người chuyển hàng này không có súng đâu."
"Ý tưởng chuộc tội của ngươi rất đáng khen."
Giọng nói kia lại cất lên:
“Nhưng việc ngươi cần làm không phải việc này. Đối với chuyện phong tỏa tin tức và dọn dẹp dấu vết, sẽ có tổ địa ngục tiếp quản, mà chuyện ngươi phải làm là một chuyện khác."
"Tổ địa ngục?"
Triệu Hội chậm rãi lặp lại, trên mặt để lộ biểu cảm hâm mộ, sợ hãi và cả thả lỏng. Thế nhưng, khi nghe thấy “một chuyện khác”, nhất thời sắc mặt của hắn hiện lên vẻ hoảng hốt, hắn ra sức lắc đầu nói:
“Ta biết các ngươi muốn để ta đi làm gì, nhưng chuyện này không được, ông già nhà ta sẽ không bỏ qua cho ta đâu.... Trước đó chúng ta đã thương lượng xong rồi mà, ta chỉ cần giúp các ngươi một vài chuyện nhỏ trong phạm vi nhất định thôi!"
"Đối với chuyện phong tỏa tin tức và dọn dẹp dấu vết, sẽ có tổ địa ngục tiếp quản, mà chuyện ngươi phải làm là một chuyện khác."
Giọng nói kia dường như chẳng nghe thấy lời từ chối của Triệu Hội, chỉ bình tĩnh lặp lại những lời kia một lần nữa.
Trên mặt Triệu Hội hiện lên vẻ do dự, nhỏ giọng nói:
“Ta biết các ngươi muốn ta làm gì, nhưng chuyện này không được, ông già nhà ta..."
".... chuyện ngươi phải làm là một chuyện khác."
Giọng nói kia lại từ tốn lặp lại những lời đó một lần nữa.
Trên mặt Triệu Hội dần lộ ra nụ cười dữ tợn, hắn nghiến răng:
“Vậy ư? Ta đã muốn làm như vậy từ rất lâu rồi.... Ha ha, ta sẽ để cho bọn chúng biết sự lợi hại của ta..."
"..."
"Tốt lắm."
Giọng nói kia tỏ ý hài lòng, khen triệu hội một tiếng, rồi nhẹ giọng nói:
“Đi chuẩn bị đi!"
...
"Mẹ kiếp, ngày mai lại tới kho hàng làm loạn tiếp mới được. Nếu đám người khốn kiếp kia không thể cho ta một lời giải thích thoả đáng, ta sẽ ra ngoài thành lấy súng về bắn chết bọn chúng!"
"Quá lỗ mãng! Ngươi tới kho hàng làm loạn thì có ích lợi gì? Ngươi phải tới tổng bộ của chúng làm loạn mới được!"
"Không thể mang súng vào đâu, phạm pháp đấy, không bằng lấy dao đi chém hắn đi!"
"Vấn đề làm ta thắc mắc bây giờ là, rốt cuộc là hắn lợi dụng trưởng đoàn, hay là trưởng đoàn lợi dụng hắn?"
"Chuyện này.... Nghe có lý đấy!"
Sau khi về tới nhà nghỉ, một đám lão tài xế vẫn còn hùng hổ mắng chửi, lòng đầy căm phẫn.
Mặc dù trong việc này vẫn còn vài chỗ chưa chắc chắn, nhưng cơn giận trong lòng là hàng thật giá thật.
Nghe nói trưởng đoàn xe nhà mình thế mà lại bị người khác bắt nạt, chẳng sợ họ đã sớm nghe đồn bối cảnh của tên quản lý kia không phải hạng thường, thì rong lòng đám lão tài xế vẫn sinh ra xúc động chém hắn hai nhát đã rồi muốn nói gì nói sau. Nói chung không phải chim đầu đàn thì sẽ không sợ hãi những kẻ trên cao.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất