Mặt Trăng Đỏ

Chương 618: Công Dân Tốt

Chương 618: Công Dân Tốt


Lục Tân nghe xong cũng hơi bối rối:
“CMN…”
Vừa nói vừa tán gẫu, hỗn loạn bên ngoài tự lúc nào đã biến mất, ánh bình minh mờ ảo cũng xuyên thấu qua ô cửa sổ nhỏ.
Ai nấy đều căng thẳng cả đêm, đến lúc nà, cả người đã không còn lo sợ nữa nên dựa vào tường ngủ.
"Tạch tạch tạch két."
Đột nhiên, ngoài hành lang truyền đến tiếng gót chân cứng ngắc giẫm lên nền bê tông, thanh âm này càng ngày càng gần, sau đó lại vang lên tiếng đóng mở cửa sắt. Trong nhà kho, rất nhiều người bỗng trở nên cảnh giác và hoảng sợ, vội đứng dậy và nhìn ra bên ngoài.
Lúc này, Lục Tân cũng ngủ không ngon, lo lắng mình sẽ phải ở trong tù cả đời.
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía bên ngoài, nghe tiếng động này cũng không giống như là của kẻ điên.
"Ai là Lục Tân?"
Chẳng mấy chốc đã truyền đến tiếng bước chân đến trước nhà kho, sau đó hắn nhìn thấy vài người mặc quân phục hoặc âu phục màu đen, sắc mặt đều bình tĩnh, trông rất giỏi giang, trên mặt cũng không có biểu hiện dư thừa gì. Cho dù thấy được những cai ngục và tù phạm bây giờ chen chúc ở một chỗ, thậm chí có mấy người còn ngủ đến mức quần áo không chỉnh tề, vẫn còn dáng vẻ buồn ngủ nhưng sắc mặt của họ cũng không thay đổi, chỉ lạnh mặt hỏi.
“A?”
Lục Tân hơi kinh ngạc, giơ tay lên: "Là ta."
Trong lòng hắn đột nhiên có chút lo lắng, sớm như thế đã đến tìm mình, không lẽ là bởi việc đánh người hôm qua?
"Là ngươi?"
Mấy người này hơi quan sát Lục Tân đang xách quần bằng một tay, vẻ mặt có chút khẩn trương, sau đó họ lập tức tránh người đi.
“Tạch tạch tạch.”
Tiếng bước chân lại vang lên, một người phụ nữ tóc ngắn, mặc bộ tây trang thoải mái màu đen xuất hiện ở bên ngoài hàng rào.
Cô liếc nhìn Lục Tín, nín cười nói: "Tối hôm qua ngươi thế nào?"
"A cái này..."
Lục Tân khi nhìn thấy người phụ nữ này thì hơi kinh ngạc, dùng sức lau mạnh mắt, cuối cùng cũng chắc chắn.
"Tổ... Tổ trưởng Trần?"
Người phụ nữ tóc ngắn xuất hiện bên ngoài hàng rào là Trần Tinh.
Lục Tân cũng không ngờ trong tình huống này, Trần Tinh lại đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn.
"Mở ra đi!"
Cuối cùng Trần Tinh cũng nở nụ cười nhưng lại có kiềm lại, cô cố giữ vẻ mặt nghiêm túc, nhường sang một bên.
Thực ra, hàng rào sắt không hề khóa, đêm qua cai ngục đã tự ý đi vào.
Lục Tân xách quần đi ra ngoài, đối mặt với Trần Tinh trông có vẻ nghiêm túc nhưng thật ra cô vẫn giấu nhẹm ý cười trong đáy mắt khiến hắn cũng cảm thấy có chút xấu hổ.
Ở trung tâm thành phố Thanh Cảng gặp phải người quen, còn là cấp trên của mình, ở trong trại giam, hơn nữa…Thậm chí bây giờ hắn còn không có thắt lưng.
“Lấy đồ ra.”
Trần Tinh nhìn thấy Lục Tân xấu hổ, nói với người bên cạnh:
"Đặc biệt là thắt lưng của hắn."
Nói xong, cô đưa Lục Tân đi ra ngoài. Vừa đi ra khỏi dãy hành lang dài dằng dặc này, hắn đã nhận ra những xác chết quái vật đã biến mất hết, chỉ còn lại những mảng cháy đen trên mặt đất. Các vết cháy xém được bao quanh bởi những đường dây bắt mắt.
Không ai đụng đến đồ của Lục Tân, hắn lấy lại túi, đồ vật trong túi và thắt lưng của hắn.
"Đi thôi, còn có chuyện quan trọng đang chờ làm đấy."
Trần Tinh đợi Lục Tân thu dọn xong thì lập tức cười nói với hắn.
“Chúng ta đi đâu?”
Lục Tân có chút kinh ngạc, không nhịn được mà nhìn về phía kho hàng, sau đó lại nhìn về phía mấy người đi cùng Trần Tinh, trong lòng cảm thấy được có chút không hợp lý, thấp giọng hỏi: "Ta bắn người nên mới bị nhốt ở đây... Cứ đi ra thế này có phải không được hay cho lắm?”
“Cái gì?”
Mấy người đi cùng Trần Tinh đến đón người hơi sững sờ, kỳ quái nhìn hắn.
Thế nào, ở đây đến nghiện rồi à?
Trần Tinh thấp giọng thở dài, quay đầu lại, nghiêm mặt nhìn Lục Tân, lớn tiếng nói: "Anh Lục, chúng ta đã điều tra rõ ràng chuyện tối ngày hôm qua. Triệu Hội, giám sát viên kiểm tra chất lượng bộ phận quản lý kho của Tập đoàn Đại Địa bị nghi ngờ làm rò rỉ thông tin mật từ một cơ sở thí nghiệm trực thuộc của Viện Nghiên cứu Thành phố Trung tâm. Hắn đã tìm đến người phụ trách Cao Đình của một đội xe nào đó ở thành phố Hồng Lĩnh, cũng có ý đồ xấu.”
"Là một công dân thấy việc nghĩa hăng hái làm của Thanh Cảng, ngươi nên biểu dương vì điều này!"
"Đương nhiên, ngươi đã giật súng của các nhân viên cảnh sát trung tâm thành phố Vệ tinh số 7 và gây thương tích nặng cho Triệu Hội. Bản thân đây cũng là hành vi vi phạm kỷ luật nghiêm trọng và cần phải bị trừng phạt. Chỉ có điều lúc này xét thấy tình huống cấp bách cần sự hợp tác của các ngươi. Ngoài ra, sau khi nổ súng, ngươi đã chủ động trả lại súng và đầu hàng, có thái độ nhận tội tốt nên cũng có thể xem xét giảm nhẹ án phạt.”
Sau đó, cô lấy ra một tờ giấy có con dấu đỏ, chính thức nói với Lục Tân:
"Hiện tại văn phòng Thanh Cảng của ta ở thành phố trung tâm đã chính thức gửi đơn lên cơ quan hành chính thành phố trung ương để tạm thời đưa ngươi ra ngoài hỗ trợ giải quyết sự cố ô nhiễm khẩn cấp."
"Hình phạt mà ngươi chưa hoàn thành sẽ được đổi sang hình thức đền đáp công lao hoặc tiền phạt. Tất nhiên…."
Cô cất tờ giấy đi, cuối cùng cũng không kìm được nụ cười nhưng vẫn trịnh trọng nói: "Tiền phạt đã nộp cho ngươi rồi."
"A việc này..."
Lục Tân ngơ ngác nhìn Trần Tinh, thầm cảm động.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất