Mặt Trăng Đỏ

Chương 642: Thăm Dò Tình Báo

Chương 642: Thăm Dò Tình Báo


Hắn thấy Trần Tinh nói xong liền giơ tay lên, đập tay với ba đứa nhỏ.
“Bộp” “Bộp” “Bộp”
Cô lại búng tay thêm ba cái, sau đó cười khẽ rồi nói:
"Đi thôi!”
.........
Trần Tinh làm xong việc này mới đứng dậy, nói với Thằn Lằn và Lục Tân ở đằng sau:
"Bất kỳ tình huống nào cũng vậy, việc thu thập thông tin tình báo là quan trọng nhất. Hắc Thai Trác hành động vô cùng hiểm độc, hắn chọn nơi này để thiết phòng thí nghiệm, đồng thời muốn lợi dụng những người trong thành phố này làm lá chắn, hay thậm chí là vật thí nghiệm thay thế cho bọn hắn. Nhưng như vậy, bọn hắn sẽ phải trả tiền để giữ bí mật. "
"Chỉ cần bọn hắn núp trong thành phố này, cho dù có che giấu cẩn thận cỡ nào, nhất định sẽ bị lộ sơ hở.”
“Mà ta……”
Cô ấy cười nói:
“... giỏi nhất chính là thu thập thông tin tình báo trong những tình huống như vậy. Bất kỳ ai cũng sẽ tình nguyện nói cho ta biết những điều họ biết!"

Mấy đứa trẻ sau khi nắm tay Trần Tinh, ánh mắt rõ ràng đã trở nên trống rỗng.
Sau một hồi sửng sốt, bọn chúng đột nhiên quay người chạy đi.
Một nhóm 3 đứa trẻ, mỗi đứa chạy theo một hướng khác nhau, chạy tới một người khác nhau.
Sau khi đụng trúng một người đứng cách đó gần nhất, bèn nắm chặt tay hắn, nhỏ giọng hỏi thăm điều gì đó, sau đó chạy như bay về phía người tiếp theo. Người lắng nghe lời của nó, khẽ lộ ra chút mơ hồ, lắc đầu, sau đó rời đi, chạy tới chỗ một người khác.
Chúng cứ như vậy từ người này tới người khác, chạy tới bên một người, nắm tay, thấp giọng dò hỏi.
Giống như những chú kiến bận rộn, chạy tới chạy lui, dùng xúc giác trao đổi lấy tin tức.
Nếu như nhìn xuống từ trên cao, sẽ phát hiện ra sự phân tán, những cư dân ngồi rải rác bận rộn với công việc của mình, bắt đầu từ ba đốm nhỏ bình thường, dần dần hình thành một mạng lưới lớn với nhịp điệu đặc biệt.
Người bị chúng tiếp xúc sẽ lại đi nhỏ giọng thì thầm lần lượt với ba người khác. Cứ thế nhân rộng ra.
Sau khi mỗi đứa tiếp xúc với 3 người, chúng sẽ đứng ngây người tại chỗ, sắc mặt có phần mơ hồ.
Dường như chúng đã quên mình vừa làm gì.
Nhưng lúc này, tấm lưới đã bắt đầu mở rộng, phân tán ra xung quanh.
Mà lúc này, đã có thêm 27 người, tiếp tục tiếp xúc với những người khác.
Giống như thủy triều, lấy Trần Tinh làm trung tâm, không ngừng lan truyền ra xung quanh.
……
Toàn bộ con đường, đột nhiên trở nên vô cùng nhộn nhịp.
“Đây là……”
Lục Tân nhìn những người trong thành phố bỏ hoang này, rồi nhìn Trần Tinh với vẻ ngạc nhiên. Trước kia hắn đã chứng kiến Trần Tinh thi triển năng lực, nhưng chưa từng nghĩ tới, năng lực của cô lại có ích tới vậy.
Thật lợi hại!
Lúc trước, dù hắn cảm thấy đội trưởng rất lợi hại, nhưng là do Trần Tinh hành sự nhanh chóng, cân nhắc chu toàn, luôn luôn bảo vệ hắn, còn trả lương cho hắn, nhưng chưa từng nghĩ tới, năng lực của cô lại mạnh đến thế……bản thân còn cho rằng, năng lực của Trần Tinh chỉ thích hợp để thẩm vấn nạn nhân, chứ không hề phù hợp với đám đông hay trong tình thế nguy cấp.
“Đây đã là giới hạn của ta.”
Lúc Trần Tinh quay người lại, nhìn thấy biểu hiện của Lục Tân cùng Thằn Lằn, mỉm cười giải thích:
“Ta có thể truyền cho họ một ý niệm, dựa vào sự trợ giúp của họ, để họ truyền ý niệm này đi, dựa vào tiếp xúc mà liên tiếp mở rộng ra từng chút từng chút một, đổi lấy thông tin mà ta muốn.”
“Chỉ có điều, cường độ tinh thần của ta có giới hạn, trong quá trình truyền phát và lan rộng ra, ý niệm này sẽ dần mờ nhạt đi.”
“Cường độ tinh thần của người bị ảnh hưởng càng cao thì tốc độ bị phai mờ càng nhanh.”
“Thời gian càng lâu, sức ảnh hưởng càng kém dần.”
Nói tới đây, cô khẽ thở dài:
“Vì vậy, mỗi lần nhiều nhất ta chỉ có thể gây ảnh hưởng tới vài trăm người mà thôi……”
“Vài trăm người?”
Ánh mắt Lục Tân mở lớn.
Lúc này đội trưởng phải chăng đang khiêm tốn?
Nghe giọng điệu đúng là như vậy.
Nhưng tại sao ta lại cảm giác được sự kiêu ngạo gì đó mà không giải thích được?
……
Xác định được chiến lược, tâm trạng họ cũng trở nên nhẹ nhõm phần nào.
Nếu có thể dựa vào phương pháp này, xác định vị trí phòng thí nghiệm một cách nhanh nhất, vậy các khía cạnh còn lại của công việc sẽ thuận lợi hơn nhiều.
Hắn bảo vệ Trần Tinh từ hai cánh, đi dọc theo con phố chính giữa.
Ước chừng đi được năm sáu phút, hắn thấy nhóm người đang chạy trên đường dần chậm lại.
Đám đông có người mơ hồ, có người kinh ngạc, cúi đầu nhìn tay của chính mình, không biết ban nãy bản thân tại sao lại hoảng loạn chạy như vậy.
Chỉ còn những người chạy tán loạn, chứ không có ai chạy lại báo cáo với Trần Tinh.
“Tiếp tục đi thôi!”
Trần Tinh khẽ thì thầm:
“Khu vực này an toàn.”
“……”
Họ không có phương tiện giao thông, chỉ đành cuốc bộ vào trong thành phố, ngoài việc Trần Tinh thông qua năng lực mở rộng tìm kiếm, họ cũng chú ý đến một số chi tiết. Ví dụ như ánh đèn ngẫu nhiên sáng lên, con đường cũng trở nên thông thuận hơn, các chướng ngại vật đã được loại bỏ.
Nếu phòng thí nghiệm đã ở đây, chắc chắn sẽ liên lạc với bên ngoài.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất