Mặt Trăng Đỏ

Chương 645: Thế Giới Giả Tưởng

Chương 645: Thế Giới Giả Tưởng


Trần Tinh nhìn thoáng qua Lục Tân, sau đó khẽ lắc đầu.
“Cũng như ngươi nói, những gì chúng ta nhìn thấy đều là giả, như vậy, đến khi ngươi giết những người này…..”
“Làm sao chắc chắn không giết phải người bình thường?”
“……”
Thằn Lằn sợ run người, ngậm chặt môi, không dám mở miệng.
Lục Tân hiểu được ý của Trần Tinh, họ vẫn còn nhớ khi mới bước chân vào thành phố này, ở đây là một đống hoang tàn, mà ở nơi hoang tàn này lại có rất nhiều dân tị nạn, nếu bây giờ họ đã bị ảo giác khống chế mà còn liều lĩnh chém giết, cứ như vậy, rất có khả năng sau khi họ giết hết những người xuất hiện trước mắt mình xong, bỗng nhiên tỉnh lại, mà thi thể đầy trên mặt đất.
Thi thể của những người vô tội.
Cho nên……
Bây giờ phải làm thế nào đây?
“Tổ trưởng, đây là cái gì vậy?”
Cùng lúc đó, người bị nhốt ở trên con đường của thành phố hoa lệ không chỉ có ba người Lục Tân.
Những người có năng lực ở trung tâm thành phố đều đã chia thành các tiểu đội, đi vào thành phố Thuỷ Ngưu. Tốc độ của họ có nhanh có chậm, nhưng đều cẩn thận từng bước, bằng những biện pháp cá nhân khác nhau, mà loại bỏ khả năng của những phòng thí nghiệm ở ven thành phố Thuỷ Ngưu, đồng thời đi đến trung tâm thành phố. Hơn nữa ở những thời điểm khác nhau, họ cũng nhìn thấy con phố sầm uất, còn có người người qua lại sinh động như thật.
Ở phía đông thành phố có một người đàn ông ttrung niên mặc áo khoác trắng đang tiến vào, còn có hai người đi bên cạnh hắn, đều mặc quần áo kẻ sọc xanh trắng của bệnh nhân, nhìn qua rất giống một bác sĩ đưa hai bệnh nhân trốn khỏi viện tâm thần, tung tăng đi dạo phố.
“Có việc hỏi đội trưởng.”
Sắc mặt bác sĩ cứng lại, nhìn tứ phía, sau đó đặt tay phải lên trước tai:
“Tiểu đội bảy gọi trụ sở chính, có nghe được không?”
Hắn gọi liên tục hai lần nhưng không nhận được hồi âm, chỉ nghe được âm thanh loạt soạt qua kênh.
Từ khi thành phố sầm uất này xuất hiện, tín hiện đã bị chặn lại.
Bác sĩ hít sâu một hơi:
“Phóng xạ tinh thần nghiêm trọng, người đi đườn xung quanh không phù hợp với đặc thù thời đại, quang cảnh đường phố bị xâm phạm nghiêm trọng…. qua những chi tiết này, có thể đưa ra một kết luận.”
Hắn nghiêm túc nhìn xung quanh thật kỹ:
“Chúng ta đang bị vây trong một thế giới giả tạo.”
Hai bệnh nhân tâm thần đều dùng ánh mắt giống như nhìn người bị tâm thần mà nhìn vào bác sĩ.
“Ngươi mà còn suy luận?”
“Có đầu óc thì đã đều nhìn ra mà?”

Ở phía bắc của thành phố, xuất hiện một người đàn ông dáng người vạm vỡ, trên người mặc trang phục chiến đấu màu đen, bên cạnh còn có hai đội viên ăn mặc loè loẹt, hắn đứng ở giữa đường, nhìn sang hai bên vỉa hè thấy muôn hình vạn trạng những người đang đi đường đang nhìn hắn với ánh mắt kỳ quái, cũng nghe thấy những người ở đối diện vì bị hắn chắn đường mà tức giận bấm còi ầm ĩ, nhưng hắn chỉ lẳng lặng quan sát.
Mà đội viên của hắn, một kẻ thì là thằng hề trát lớp phấn thật trắng thật dày đôi môi đỏ mọng tươi tắn, trên tay còn cầm một của bong bóng màu đỏ.
Còn lại là một người đàn ông mặc áo đuôi tôm, sơ mi trắng, đội mũ dạ màu đen.
Họ đều nghiêm chỉnh đứng ở ven đường, cười hì hì nhìn đội trưởng, không hề lo lắng chút nào.
…….
Ở phía tây thành phố, cũng có một nhóm người tiến vào thành phố Ngưu Thuỷ theo một con đường khác với đám người Lục Tân và Trần Tinh. Bởi vì khi vừa vào đến thành phố, họ phát hiện dấu vết ảnh hưởng của người có năng lực với người bình thường, nên mới tiêu tốn một khoảng thời gian, tiến hành điều tra, cho nên mới chậm một bước. Lúc này cũng chỉ vừa mới đến ngoại thành và nơi gần kề với trung tâm thành phố.
….
“Phiền chết đi được….”
Đi và từ phía nam thành phố là Hạ Trùng và đội viên của nàng.
Lúc này, cô vô cảm lấy tai nghe của mình xuống, hơi nhíu mày, nhìn xung quanh, đường phố của nơi này cũng náo nhiệt không kém trung tâm của thành phố chính là bao. Sau đó, cô sải đôi chân nhỏ trong đôi giày quân đội màu đen dày nặng, bỗng nhiên đạp mạnh một cái, trực tiếp nhảy lên động cơ của một chiếc xe, ngồi xổm trên đó.
Hành động này của cô thu hút rất nhiều ánh mắt kinh ngạc của những người xung quanh, giống như đang nhìn một cô gái bị điên vậy.
“Đối với những hành động khác thường, đều sinh ra những phản ứng giống hệt với người thật….”
Hạ Trùng thầm nghĩ trong lòng, bỗng chăm chú nhìn một người đang đi qua trên đường, đó là một thiếu niên với dáng vẻ có phần lưu manh, trông có chút bướng bỉnh nổi loạn, nhưng khi ánh mắt của Hạ Trùng nhìn thấy hắn, hắn cũng nhìn thoáng qua theo bản năng, sau đó liền thu hồi ánh mắt, sau đó vẫn cười vui vẻ, uống rượu với tên thanh niên dáng vẻ lưu manh, ăn mặc tương tự ở trước cửa hàng.
“Phản ứng rất yếu, nếu không thì, bây giờ hắn nên hỏi ta nhìn cái gì…..”
Hạ Trùng tự độc thoại, sau đó rút ra kết luận: “Đây chính là vật phẩm ký sinh của viện nghiên cứu…..”
“2--- 48--- băng hồi ký.”
Cô vừa nói, vừa lướt ngón tay trên máy tính bảng tìm kiếm một tập tài liệu.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất