Chương 670: Tìm Kiếm Phương Pháp
Trong lòng bàn tay của Lục Tân chỉ còn lại một chùm tơ bằng máu kỳ dị đang trôi theo cơ thể của cô gái nhỏ. Chùm tơ máu này đột nhiên kéo lên trên, Lục Tân bỗng nhiên cảm thấy lòng bàn tay của mình đau nhói từng cơn, hắn giơ tay lên xem thì thấy những vết cào rướm máu sâu hoắm bên trong.
Một cảm giác đau đớn mạnh mẽ truyền đến, nhưng Lục Tân lại cảm thấy khá sảng khoái. Có vẻ như việc bị cô gái nhỏ đả thương chính mình khiến trong lòng hắn cảm thấy dễ chịu hơn.
“Xoẹt xoẹt…”
Cùng lúc đó, những mảnh thi thể bay tứ tung bắt đầu kết ghép lại với nhau tạo thành cơ thể ban đầu của cô gái nhỏ.
“Két!”
Cô gái nhỏ dùng hết sức để bẻ đầu mình ra đằng trước. Cô nhìn thẳng vào Lục Tân, đồng tử trắng bệch phát ra tia sáng lạnh lẽo. Đây mới là con mồi thực sự.
Lục Tân nâng lòng bàn tay đẫm máu của mình lên, hắn khó hiểu nhìn cô.
Giây tiếp theo, cô gái đang bay trên không bắt đầu co quắp tứ chi lại, sau đó đột ngột phóng xuống dưới. Cô nhanh chóng lao qua tấm lưới bằng máu, đột phá vòng vây giống như một con nhện đang săn mồi, cầm đao vạch ra từng tia sáng.
Lục Tân ở giữa vòng vây, hắn chỉ im lặng đứng tại chỗ mà không có động tĩnh gì, giống như một con mồi đang chờ bị làm thịt.
“Ngươi mau chạy đi……”
Nhìn thấy Lục Tân im lặng như vậy, em gái giận dữ hét lên với hắn.
Con bé dùng cơ thể bé nhỏ ôm lấy Lục Tân, bóp nát từng đoạn sáng của con dao thành từng mảnh, ngăn chặn tơ máu xung quanh.
Bất ngờ nhất chính bóng đen dưới chân Lục Tân hiện giờ lại yên tĩnh lạ thường, không hề có bất kỳ động tĩnh nào.
...
"Cái quái gì thế?"
Những người xung quanh như chết lặng. Họ không thể nhìn thấy em gái Lục Tân, nhưng họ có thể chắc chắn, hình như hắn đã chọc giận cô gái nhỏ kia.
Lúc này, cô gái nhỏ đang bay lượn trên không trung, cầm dao vạch ra vô số đường cắt cực kỳ ngoan độc.
Cô ta phát ra một luồng sát khí mạnh mẽ nhắm vào Lục Tân. Nhưng những đòn tấn công bất ngờ, dồn dập, áp đảo nhưng không kém phần linh hoạt của cô đã bị một loại sức mạnh tinh thần vô hình xung quanh Lục Tân lần lượt chặn lại.
Dường như đang có hai loại sức mạnh đang giao đấu với nhau xung quanh cơ thể Lục Tân.
Tuy nhiên, Lục Tân vẫn không làm gì hết. Lúc này, hắn chỉ cúi đầu xuống, nhìn chằm chằm mặt đường, ánh mắt vô hồn trống rỗng.
Những hình ảnh chập chờn này khiến hắn bị sốc đến mức hồn lìa khỏi xác.
...
“Mau nhìn xem! Tin tức đang được chuyển đi..."
Khi cô gái áo trắng đang tập trung giao đấu với nguồn sức mạnh tinh thần xung quanh Lục Tân, những người khác cũng nhanh chóng di chuyển.
Trần Tinh và Thằn Lằn vội vàng chạy đến thì nhìn thấy cảnh tượng kỳ lạ xung quanh Lục Tân. Họ biết mình không thể xen vào được nên lập tức tìm những việc có ích khác để làm. Hai người vội vã đi về phía Hạ Trùng và những dị biến giả khác của chủ thành đang đứng.
Theo phán đoán của họ, Lục Tân rõ ràng đang gặp bất lợi, nên họ vội vàng lên kế hoạch cho bước tiếp theo.
Hạ Trùng nghiến chặt răng, cố gắng chống đỡ, sau đó lấy quả bóng màu đỏ từ bác sĩ tập sự.
Nhưng khi cô ấy vuốt ve quả bóng đỏ, Hạ Trùng bất chợt cau mày, biểu cảm vô cùng đau đớn. Cô cảm thấy mình không thể xử lý được những thông tin phức tạp như vậy, lập tức giao cho Trần Tinh.
Trần Tinh không hề do dự mà nhận lấy, sau đó nắm quả bóng trong lòng bàn tay. Ngay khi chạm vào quả bóng, cô nhìn thấy vô số hình ảnh hiện lên. Đó là cảnh tượng của một tiểu đội có mật danh “Gánh xiếc thú” ở bên ngoài chủ thành đang đánh nhau cô gái nhỏ này.
Chỉ trong chớp mắt, cô gái nhỏ này đã giết chết ma thuật sư, sau đó đối đầu với đội trưởng.
Hình ảnh chuyển đến cảnh của thằng hề trước khi hắn chết.
Trần Cảnh suy nghĩ rất nhanh, sau đó thì thào nói:
“Những đòn tấn công nhắm vào cơ thể không thể giết được cô ta.”
“Ra đòn quá nhanh, không thể tránh khỏi..."
"..."
“Năng lực khống chế của thằng hề có thể ảnh hưởng đến cô ấy."
“Xung kích tinh thần cũng có thể ảnh hưởng đến cô ấy..."
"Từ trường biến dạng có thể ảnh hưởng đến cô ấy..."
"..."
Trần Tinh và Hạ Trùng thay nhau nói từng điểm một, sau đó họ nhanh chóng kết luận điều quan trọng.
“Chỉ có những loại năng lực kiểm soát có thể khắc chế được cô ta…”
Tuy nhiên, khi nói xong câu này, họ đều có chút ngập ngừng, bối rối:
"Tuy nhiên, tiểu đội có khả năng khắc chế cô ta nhất đã bị tiêu diệt hoàn toàn..."
"..."
Những hình ảnh cuối cùng của thằng hề hiện lên, hai cô gái quan sát cảnh tượng đội trưởng sử dụng cường độ tinh thần mạnh mẽ của mình để đối phó với cô gái này. Họ cũng thấy thằng hề đang dùng năng lực khống chế để khuất phục cô ta.
Theo quan sát của họ, đội trưởng gần như đã chiếm được thế thượng phong.
Nhưng chỉ vì một sai lầm nhỏ lúc đó…
Nếu ma thuật sư không mắc sai lầm và bị cô ta sát hại, có lẽ đội trưởng bọn hắn đã chiến thắng.
Toàn đội bị tiêu diệt, nhưng cô gái vẫn sống sót.
Trần Tinh và Hà Trùng đều cảm thấy hoảng sợ và khó chịu không thể tả.