Chương 671: Tam Tiểu Đông Tây
“Chắc là cô ta thuộc hệ Con Rối (Hệ Mộc Ngẫu) !”
Lúc này, bác sĩ tập sự đang đứng bên cạnh nhanh chóng lên tiếng:
“Trong một số trường hợp nhất định, chỉ có hệ Con Rối mới có thể đạt được tốc độ ngang với hệ Người Nhện, người khác khó có thể phòng bị được.”
"Nhưng chắc chắn cô ấy không chỉ thuộc mỗi hệ Con Rối."
“Hình như có một loại sức mạnh tinh thần nào đó đã giúp cô ta tăng cường đồng thời biến đổi năng lực của mình."
Lời của bác sĩ tập sự khiến Trần Tinh và Hạ Trùng tập tức tỉnh ngộ, hai người lập tức liếc mắt nhìn nhau.
“Nếu vậy……"
Hai mắt Hạ Trùng sáng lên, cô nói:
"Ta có thể cắt đứt tấm lưới bằng máu của cô ta thông qua cửa năng lượng.”
Trần Tinh gật đầu:
"Ta cũng có thể khống chế cô ta, nhưng ta cần phải nhìn thấy đôi mắt của cô ta, và..."
"... Ta cần một người nào đó câu giờ giúp ta!"
"..."
“Gần như là không thể ……"
Hạ Trùng buột miệng, sau đó cô im lặng một lúc rồi nói:
"Nhưng... đây lại là cơ hội duy nhất."
“Nhưng mà….”
Cô quay đầu lại nhìn Lục Tân, trong mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc:
“Rốt cuộc năng lực của hắn là gì thế?”
...
Những hình ảnh rời rạc găm thẳng vào trong não Lục Tân, khiến hắn chấn động hết lần này đến lần khác.
Đại não đau đớn như đang bị người ta dùng đao cắt nhỏ ra.
Tuy nhiên, sau khi cảm giác hỗn loạn và đau đớn qua đi, một số hình ảnh vỡ nát bắt đầu lắng xuống.
Những ký ức không rõ là thật hay ảo hiện lên trong tâm trí Lục Tân.
Hắn nhìn thấy rất nhiều người bạn thơ ẩu của mình đang chơi đùa trong khu vườn đầy nắng, có một cô bé với mái tóc dài và vô cùng gan dạ.
Cô luôn luôn trốn vào một góc riêng, bí mật theo dõi mọi người.
Hắn nhìn thấy em gái mình, cô gái nhỏ này và một người khác không thể nhìn rõ mặt luôn chơi với nhau. Bởi vì ba người họ nhỏ tuổi nhất, lại luôn mặc quần áo giống nhau, nên rất nhiều người đã quen gọi họ là “tam tiểu đông tây”.
Hắn thấy, cô gái nhỏ này, sau khi quen thuộc với mọi người rồi mới dám đưa kẹo cho người khác.
Hắn lại thấy, cô ấy thường xuyên lấy hai tay bám vào lan can rồi lặng lẽ nhìn ra thế giới bên ngoài.
...
Sau đó, quang cảnh đột nhiên bị nhuộm đỏ, những cảnh tượng đáng sợ loé lên, Lục Tân đột nhiên tỉnh lại.
Hắn nhìn thấy em gái mình đang đánh nhau với cô gái nhỏ.
Hai làn váy màu trắng trên không trung đang di chuyển bằng tốc độ rất cao, tạo nên hàng loạt bóng đen hư ảo.
Trong một số tình huống nhất định, năng lực của hai người vừa tương tự nhau, nhưng cũng rất khác nhau.
Họ đều rất nhanh, thậm chí có khả năng phân hủy năng lực của nhau.
Tuy nhiên, cô em gái không có đôi mắt đỏ ngầu kỳ lạ như vậy. Mặc dù động tác của cô bé rất nhanh, nhưng cô di chuyển không đột ngột và kỳ lạ như đối phương.
Dù sao thì em gái hắn chỉ là một đứa trẻ ham chơi, không phải là sát thủ giết người tàn bạo như cô gái nhỏ kia.
Lúc này, em gái Lục Tân đang bảo vệ hắn, nhưng có thể thấy rõ là cô bé thậm chí còn không muốn đánh nhau với cô gái nhỏ.
...
"Tại sao ngươi không giúp?"
Lục Tân đột nhiên cúi đầu, nhìn cái bóng của mình.
Cái bóng ấy vẫn giống như những cái bóng bình thường, cho đến khi nó cảm nhận được Lục Tân đang nhìn mình thì mới bắt đầu biến đổi. Chất giọng khàn khàn của cha Lục Tân vang lên bên tai hắn:
"Ha ha, ta cũng không muốn xen vào những chuyện rắc rối này. Đây là vấn đề của các ngươi..."
Lục Tân đột nhiên có chút tức giận, nhưng hắn không muốn hỏi nữa.
Hắn chỉ ngẩng đầu lên, nhìn cô gái nhỏ trên không trung.
...
“Bằng…”
Khi em gái đang đánh nhau với cô gái nhỏ, đột nhiên có một nguồn lửa giống như rắn phóng lên không trung.
Cô gái nhỏ lập tức bị thương, sau đó bị em gái túm lấy rồi đè xuống đất.
Cô gái nhỏ ra sức vùng vẫy, cố gắng thoát khỏi em gái. Cơ thể của cô hình như không bị ảnh hưởng bởi lực hút của trái đất, cứ trôi lơ lửng trên không trung. Cô lãnh đạm nhìn về nơi phát ra nguồn lửa.
"Này, nhìn qua đây..."
Hạ Trùng cầm chặt khẩu súng phun lửa, lạnh lùng nhìn cô gái nhỏ.
Vừa rồi, Hạ Trình và Trần Tinh bàn bạc với nhau một chút, sau đó hai người lập tức lao về hai hướng khác nhau.
Hạ Trùng lao tới cánh cửa bên cạnh, dùng súng một phá khóa, xác định cánh cửa này có thể sử dụng, sau đó cô đột ngột quay người lại, hai tay cầm nòng súng, khà ra luồng lửa về phía cô gái nhỏ trên không trung.
Tốc độ của cô gái nhỏ rất nhanh nên ngọn lửa không thể đả thương cô được. Nhưng Hạ Trùng đã đốt cháy những sợi tơ bằng máu trên không trung, khiến chúng bị cháy khét, cong queo, thậm chí bị đứt thành từng đoạn.
Hành động này của Hạ Trùng đã khiến cô gái nhỏ đang lơ lửng trên không trung trở nên kích động.
Cô gái nhỏ đột nhiên quay đầu nhìn Hạ Trùng, tay cầm dao nhắm vào người Hạ Trùng đang đứng cách đó mười mét.
Bác sĩ đang ngồi xổm bên cửa, cầm chặt con dao mổ trong tay.
Người đàn ông lực lưỡng với chiếc mặt nạ búp bê bị hỏng một nửa đang đứng cách đó ba mét, hai lòng bàn tay dang rộng.
Trần Tinh đứng đối diện với Hạ Trùng, hai con ngươi của cô hơi ửng hồng. Bên cạnh chính là Thằn Lằn đang cầm bình xịt.
Có vẻ họ đã kịp lên một kế hoạch.
Mà bước đầu tiên của kế hoạch chính này là chọc giận cô gái nhỏ kia trước.