Chương 672: Dị Biến Giả Không
Bước đầu tiên coi như thành công. Cô gái nhỏ đã bị chọc giận, mọi sự chú ý của cô ta tập trung vào người Hạ Trùng.
Nhưng bước thứ hai lại không diễn ra theo những gì họ nghĩ.
Cô gái không tấn công Hạ Trùng mà bay lên không trung, cơ thể phân tán ra nhiều hơn, khoảng cách giữa tứ chi và thân thể rất xa nhau.
Con mắt của cô lạnh lùng nhìn Hạ Trùng, đầu hơi ngửa ra sau như đang ngậm thứ gì đó.
...
Bác sĩ nhìn động tác của cô gái, hắn chợt nhận ra điều gì đó, nhặt lấy một nắm lá cây rồi ném ra xa.
Một vài chiếc lá lặng lẽ đứt thành hai mảnh.
“Không ổn……”
Bác sĩ nhăn mặt rồi hét lên một tiếng với Hạ Trùng:
“Mau chạy đi!"
...
Lục Tân vừa ngẩng đầu lên liền thấy cảnh tượng này.
Hắn thấy xung quanh đang bị bao phủ bởi những sợi tơ vô hình, hoàn toàn khác với loại tơ bằng máu ban đầu. Chúng kết nối với nhau cực kỳ chặt chẽ, từng cọng tơ đều sắc như con dao cô gái đang cầm trên tay.
Hắn bỗng nhiên hiểu rõ, trong lúc đánh nhau với em gái, cô ta đã giăng tơ toàn bộ khu vực này.
Những người đang có mặt ở đây, Trần Tinh, Thằn Lằn, Hạ Trùng, bác sĩ, hay thậm chí là chính hắn... đều đang bị bao vây bởi những sợi tơ này.
Những sợi tơ đã được giăng kín đến cực điểm, chỉ thiếu một chút lực...
Đầu cô gái nhỏ lơ lửng trên không ngậm lấy một sợi tơ, sau đó kéo ra phía sau.
Khi cô buông lỏng sợi tơ này, toàn bộ tấm lưới vô hình sẽ co lại ngay lập tức. Đến lúc đó…
Mọi người sẽ biến thành cát bụi.
Cô gái nhỏ này, quả là một cỗ máy giết người vừa hiệu quả, vừa chính xác.
…
"Xảy ra chuyện gì?"
Vừa nghe thấy bác sĩ nhắc nhở, đám người Hạ Trùng cũng bắt đầu có dự cảm không lành.
Trực giác của bác sĩ rất nhạy bén nên hắn đã cảm nhận được có nguy hiểm chung quanh, hơn nữa lúc nhắc nhở hắn còn kêu Hạ Trùng mau chạy. Không phải vì Hạ Trùng gặp nguy hiểm mà là vì Hạ Trùng đứng gần cửa nhất.
Cô có thể nhanh chóng mở cửa chạy trốn.
Còn những người bị dây tơ quấn xung quanh thì đã không thể bỏ chạy nữa rồi.
Mặc dù họ không thể nhìn thấy những sợi tơ này, nhưng thấy phản ứng của cô gái kia và ánh mắt của bác sĩ thì họ cũng đoán được phần nào. Ban nãy họ còn hăng hái quyết định mạo hiểm thực hiện kế hoạch này, bây giờ tình hình thay đổi đột ngột khiến họ cũng tuyệt vọng theo.
"Đứng yên."
Đúng lúc này, tiếng của Lục Tân vang lên cách đó không xa.
Giọng điệu của hắn không vang dội, không dùng sức mà rất bình tĩnh nhắc nhở họ:
"Đừng động đậy."
Trong lúc cấp bách, Trần Tinh chỉ có thể xoay người lại ra hiệu với mọi người.
Vì tin tưởng đồng đội nên Hạ Trùng và bác sĩ đều kiềm chế bản thân, rồi quay đầu lại nhìn Lục Tân.
Ánh mắt họ toát lên sự hoảng sợ, cùng với sự nghi hoặc và tuyệt vọng.
...............
"Bặc..."
Đúng lúc này, cô gái ở trên không trung nhẹ nhàng mở miệng ra.
Sợi tơ bị cô kéo đột nhiên bật ra rồi khởi động cả mạng tơ.
Dị biến giả ở đây dựa vào năng lực cảm ứng vượt trội của mình mà cảm nhận được giống như có một lưỡi dao đang cắt vào người mình.
Cũng trong lúc này, đột nhiên Lục Tân vung tay lên.
Hắn vươn tay về phía vật gì đó vô hình trong không trung, rồi mạnh mẽ nắm chặt lấy nó.
"Vù…”
Không khí xung quanh tay hắn bỗng xuất hiện những chấn động vặn vẹo khác nhau.
Đồng thời trước mặt hắn xuất hiện một cái bóng trông như lốc xoáy vậy.
Lục Tân nắm lấy sợi tơ trong không trung rồi kéo về phía sau.
Không khí vặn vẹo liền tản ra xung quanh.
Tốc độ của nó cực nhanh, thậm chí còn nhanh hơn tốc độ co rút của mấy sợi tơ này nữa.
Vì vậy, khi những sợi tơ này vừa cắt trúng vào đám người Trần Tinh, Hạ Trùng và bác sĩ thì cũng bắt đầu méo mó, thậm chí là trở nên yếu ớt. Lục Tân trực tiếp lấy một sợi tơ rồi kéo về phía trước, sau đó rút nó lại thành một mớ hỗn độn.
Những người từng bị mắc kẹt trong mạng tơ đều có cảm giác như bị dao cứa vào da thịt.
Cảm giác run sợ đặc biệt kích thích từng lỗ chân lông họ.
...............
"Dị biến giả không?"
Hạ Trùng nhìn thấy thao tác của Lục Tân liền nói.
Lúc trước họ từng phân tích rằng người có thể khống chế được cô gái này chính là đội trưởng.
Bởi vì trong tiểu đội được những người đồng nghiệp gọi vui là "đoàn xiếc thú" có một dị biến giả có khả năng vặn vẹo, một dị biến giả có khả năng chi phối và một đội trưởng là "dị biến giả không".
Từ cái tên “dị biến giả không” là biết hắn chính là một dị biến giả không có năng lực.
Đội trưởng Lý chính là dị biến giả với năng lực số không.
Hắn không sản sinh năng lực từ tinh thần dị biến, mà là thông qua thí nghiệm cường độ cao mới đạt được cường độ tinh thần mạnh như vậy.
Cho nên hắn chỉ biết sử dụng loại lực lượng tinh thần đặc tính mà hắn có sẵn.
Ví dụ như chấn động tinh thần hay lực tràng vặn vẹo.
Đó là hai năng lực được nhiều người biết đến nhất, còn có cái thứ ba hay không thì chưa ai nghe hắn nhắc đến bao giờ.
Vừa rồi trong lúc hắn và cô gái này chiến đấu mà hắn cũng không thể hiện ra.
Không biết là do không có hay không thể hiện kịp.
Nhưng rõ ràng năng lực mà Lục Tân vừa sử dụng rất giống với đội trưởng Lý.