Mặt Trăng Đỏ

Chương 68: Nói Dối

Chương 68: Nói Dối


"Còn nữa, đây là danh hiệu tạm thời của ngươi!"
Trần Tinh đưa cho Lục Tân một tờ giấy vừa mới in.
Đội hành động đặc biệt – nhân viên ngoài biên chế
Họ tên: Lục Tân
Tuổi: 23
Đánh giá năng lực: C+ (chưa xác định)
Hướng biến dị tinh thần: hệ nhện
Danh hiệu: binh sĩ cá nhân
Khu vực tuần tra: Số 2 Thanh Cảng, thành phố Vệ Tinh
Cấp bậc bảo mật: cấp thấp
......
......
Lục Tân nhìn lướt một lần cũng không thấy có gì khác với trước kia, bèn gật đầu tỏ ý đã biết. Chỉ là hắn có hơi tò mò: "Sao danh hiệu của ta là binh sĩ cá nhân?"
"Rất tốt, các ngươi có thể xuất phát bất cứ lúc nào!"
Trần Tinh không có ý định giải thích quá nhiều, cô thu xấp văn kiện lại, sấm rền gió cuốn đứng lên.
Lục Tân và Thằn Lằn cũng lập tức chuẩn bị đứng dậy.
Nhưng Trần Tinh như bỗng nhớ ra điều gì, cô vừa cười, vừa xoay người lại, vươn tay kéo nhẹ cái kính râm trên mặt mình xuống, nhìn chăm chú vào mắt Thằn Lằn, nhỏ giọng nói: "Nếu ngươi không muốn bị lột sạch quần áo rồi ném đến đoạn đường đông người nhất nhảy nhót cho tới lúc hai chân gãy nát thì sau này, tốt nhất đừng lại ở sau lưng tám về chuyện của ta, càng không thể dụ người mới đến cùng nhau tám chuyện…hơn nữa còn là dùng cái vẻ mặt bỉ ổi này để nói, hiểu chưa?"
“…”
Thằn Lằn nhìn ánh mắt của cô, cả người căng cứng hết lên, vội chuyển động cái cổ cứng đờ gật đầu một cái.
"Rất tốt!"
Trần Tinh sờ sờ đầu Thằn Lằn rồi xoay người bước ra cửa. Lúc ra tới ngoài cửa, cô bỗng nhiên quay đầu lại lần nữa, hai mắt nhìn về phía Lục Tân: "Còn nữa, hôm nay ta mặc màu đen!"
Lục Tân không dám gật đầu, chỉ có thể cứng người ngồi yên đó. Vốn dĩ còn muốn hỏi cô vài câu về việc chuyển thành nhân viên chính thức, thế nhưng lúc này hắn hết dám lên tiếng.
Từ sau lưng truyền tới giọng nói âm u của em gái:
“Cô ta nói dối…”
"Thật đáng sợ…”
Đến khi trên lưng đeo một cái ba lô to đùng, chân bước ra khỏi tòa nhà, Thằn Lằn vẫn còn lẩm bẩm một cách sợ sệt.
"Sao ngươi sợ cô ấy quá vậy?"
Lục Tân bước theo sau Thằn Lằn, tò mò hỏi thăm. Lúc đầu, khi thấy bộ dạng cợt nhả của Thằn Lằn, hắn còn tưởng Thằn Lằn thật sự chẳng sợ một ai nữa chứ…
"Vừa nãy ngươi có nghe thấy cô ta sẽ bắt ta lột sách quần áo rồi nhảy múa giữa chốn đông người không?”
Thằn Lằn quay đầu nhìn Lục Tân, biểu cảm trên mặt cực nghiêm túc.
Lục Tân có hơi giật mình: "Cô ấy có gan làm thế sao?"
Thằn Lằn lắc đầu, nói: "Cô ta đã làm rồi!"
“…”
Lục Tân lặng lẽ tưởng tượng ra khung cảnh đó, rồi nghĩ thầm trong lòng:
“Quả thật là rất đáng sợ…”
"Được rồi, đi làm việc thôi!"
Thằn Lằn bước tới bên cạnh đường lớn, chầm chậm duỗi người, quay đầu cười nói với Lục Tân:
"Người anh em, nếu lão Trần để ta dẫn ngươi theo, vậy ta đây sẽ không khách khí đâu. Hai ta đều là hệ nhện, năng lực không giống với những hệ khác, cách phù hợp nhất đó là học tập trong lúc hành động làm nhiệm vụ. Ta sẽ không giảng giải về mấy lý lẽ hay đạo lý không thực tế gì đó, tóm lại ngươi cứ quan sát xem rốt cuộc ta làm thế nào là được …”
Lục Tân gật đầu, hắn biết phải đối xử với một nhân viên kỳ cựu thế nào. Đó chính là phải để đối phương cảm nhận được sự tôn trọng, nhưng cũng không cần e dè quá mức.
Bọn họ mới vừa đi tới ven đường thì đã có một chiếc xe jeep màu đen lái đến ngay trước mặt, hai người họ leo lên xe. Tài xế chẳng cần hỏi bọn họ muốn đi đấu đã trực tiếp chở họ chạy thẳng về phía bắc thành phố.
Ở trên xe, Thằn Lằn đưa cho hắn một cái hộp. Lục Tân mở ra, bên trong là một cái điện thoại vô tuyến màu đen. Cái này hắn từng dùng qua một lần rồi, nhuần nhuyễn lấy nó xuống, đeo lên tai trái, ấn chốt mở. Thằn Lằn cũng làm tương tự, sau khi mở điện thoại lên, hắn cười nói: "Tới liền, tới liền…”
"Kết nối với đường dây của đội Xử Lý…”
"Kết nối với đường dây của đội phân tích thông tin…”
Chỉ lát sau, trong điện thoại vang lên một giọng nói lạnh lùng lại sắc bén: "Kiểm tra tín hiệu!"
"Ha ha…”
Thằn Lằn lập tức cười phá lên: "Bé yêu Linda ơi, xin chào, mấy ngày rồi không được nghe giọng nói của ngươi khiến ta nhớ lắm đó!"
Giọng nói lạnh lùng dứt khoát kia trả lời: "Tên ta không phải Linda, ta họ Thiết, gọi là Thiết Thúy."
Lục Tân lập tức quay sang nhìn Thằn Lằn một cái.
Thằn Lằn cười khan một tiếng: "Cái tên Thiết Thúy này không hợp với giọng nói dễ nghe như thế, ta vẫn là gọi ngươi Linda vậy. Cái tên này dù chỉ là treo bên miệng nói một hai câu cũng đủ khiến lòng ta thấy nhộn nhạo, thoải mái …”
Giọng nữ trong điện thoại lại vang lên: "Vậy ngươi có thể gọi ta là Thiết Thúy Linda."
Trên mặt Thằn Lằn tức khắc lộ ra biểu cảm như bị táo bón.
"Kế tiếp bắt đầu báo cáo thông tin về sự kiện ô nhiễm đặc biệt:
Số hiệu: Nguồn ô nhiễm đặc biệt cấp C - 039
Cấp bậc mục tiêu: Cấp C
Cấp bậc lây nhiễm: Cấp thấp
Mức đe dọa: Cấp trung
Tóm tắt sự kiện: Nguồn ô nhiễm đặc biệt số hiệu 039 đã được đội điều tra phát hiện từ 10 ngày trước…”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất