Chương 708: Phản Kháng
“Đội trưởng... Sao lâu như vậy mà đội trưởng vẫn chưa xuất hiện?”
Ở một chỗ xa hơn, Thằn Lằn đang chờ đợi trong nỗi hoảng sợ.
Ngay cả khi đối mặt với dị biến giả cấp S của Quốc Đảo, đội trưởng cũng không mất nhiều thời gian như vậy.
Thậm chí hắn đã giải quyết sạch sẽ dị biến giả của Quốc Đảo trước khi ô nhiễm do họ gây ra thực sự lan rộng.
Nhưng bây giờ, những con quái vật máu thịt đã thực sự lây lan.
Nếu đây là một thành phố có dân cư đông đúc thì hai phần ba thành phố đã hoàn toàn bị ô nhiễm.
Tuy nhiên, ‘thần’ vẫn đang ở đó.
Đội trưởng tốt tính như vậy sao?
…
Ầm ầm!
Đúng lúc này, bên dưới tòa nhà đổ nát cao như núi đột nhiên vang lên tiếng va chạm nặng nề.
Tiếng va chạm này rất dữ dội, giống như một trận động đất.
Những dị biến giả của đội liên hợp ở đằng xa đồng loạt ngẩng đầu lên một cách khác thường.
Dưới vầng trăng đỏ, sáu con mắt của ‘thần’ đảo nhanh, nhìn về phía ngọn núi phía dưới.
Hắn cảm nhận được dao động tinh thần mạnh mẽ từ dưới “ngọn núi”, nơi lẽ ra đã không còn ai có thể sống sót.
Ầm ầm!
Một cơn chấn động dữ dội khác lại xuất hiện.
Cùng lúc đó, một nơi nào đó của “ngọn núi” này đang nhanh chóng sụp đổ, như thể bên dưới vừa xuất hiện một hố đen.
“Ong…”
Không khí xung quanh ‘thần’ bỗng trở nên biến dạng, giống như nước sôi.
Vô số xúc tu giống như những con trăn khổng lồ vươn ra, bò trên bãi đất trống xung quanh, chúng xâu chuỗi bảy tám căn nhà trệt giống như xâu những khối đậu phụ, sau đó xé chúng ra khỏi phần móng rồi nâng chúng lên không trung.
Sau đó, đập mạnh xuống nơi sụp đổ.
Ầm ầm!
Áp lực khổng lồ khuấy động không khí, những tòa nhà bị xuyên qua bởi những cái xúc tu va vào nhau, phát ra tiếng động khiến da đầu tê dại.
Nhưng ngay khi những tòa nhà này sắp bị ném xuống núi rác, thì chấn động dữ dội lại vang lên một lần nữa.
Tại nơi sụp đổ, một bóng đen tối tăm đến cực điểm bỗng hiện ra.
Dường như bóng đen đã trở thành vật thực, nó không còn là cái bóng xuất hiện do ánh sáng bị cản trở nữa, mà là một vật thực màu đen với từng hạt nhỏ đang run rẩy kịch liệt hiện ra từ bên dưới ngọn núi, giống như ngọn núi lửa màu đen tích tụ đã rất lâu bất ngờ bùng nổ.
“Bùm…”
Bóng đen hiện ra, đón lấy chuỗi tòa nhà và vô số xúc tu.
Trong nháy mắt, tất cả các tòa nhà lần lượt nổ tung, biến thành vô số mảnh vụn đất đá và cốt thép bắn khắp xung quanh như mưa sao băng.
Ngay sau đó, nhưng cái xúc tu cũng lần lượt đứt thành từng đoạn, máu tươi tanh nồng hòa lẫn với “mưa sao băng” vương vãi trên mặt đất.
Đồng tử trong sáu con mắt của ‘thần’ đồng thời co lại, rồi gắt gao nhìn xuống.
Ở phía xa, khuôn mặt của tất cả các thành viên trong đội liên hợp đều trở nên cứng đờ, họ ngơ ngác nhìn về phía trước.
Đặc biệt là Hạ Trùng, cô ta vô thức nhón chân lên.
…
Lục Tân bước ra từ dưới ngọn núi rác trong làn mưa đất đá và máu tươi tanh nồng.
Hắn ôm một bé gái mặc váy trắng trên tay.
Khuôn mặt hắn có vẻ rất bình tĩnh, chỉ là dường như mơ hồ có thêm thứ gì đó.
‘thần’ khẽ cúi đầu, sáu con mắt của nó đang cúi nhìn Lục Tân.
Ngay lúc này, Lục Tân từ từ ngẩng đầu ngước nhìn ‘thần’ cao hơn cả thành phố.
Khoảnh khắc ánh mắt Lục Tân và ‘thần’ gặp nhau, một gợn sóng vặn vẹo mãnh liệt lập tức lan tràn ra xung quanh.
Xung kích tinh thần của ‘thần’ lúc này đã mạnh gấp hàng chục lần so với khi còn ở trong phòng thí nghiệm.
Khoảnh khắc xung kích cực lớn ập đến, thân thể Lục Tân cũng hơi loạng choạng trượt về phía sau.
Nhưng hắn chỉ trượt về phía sau khoảng một mét, sau đó liền giẫm lên một bức tường bê tông kiên cố.
Một vết nứt lan rộng như mạng nhện xuất hiện trên bức tường yên lặng không một tiếng động.
Lục Tân đứng lại, nhìn thẳng vào ‘thần’ rồi hơi nheo mắt lại.
Dường như bị khiêu khích, cơ thể máu thịt khổng lồ của Thần đột nhiên co rút kịch liệt, sau cơn co rút này, nó lập tức thả lỏng, sau đó, xung kích tinh thần mạnh mẽ khó tả đè ép tới giống như thủy triều rơi xuống từ không trung.
Lúc này, tất cả các mảnh vỡ của tòa nhà nén xuống dữ dội, nén xuống khoảng nửa mét.
Máy dò tinh thần giống như đồng hồ đeo tay mà Lục Tân đang đeo liên tục nhấp nháy ánh sáng đỏ, các con số hiển thị trên đó đã trở nên hỗn loạn.
Xung kích tinh thần này đã ảnh hưởng đến sự vận hành của nó.
Tuy nhiên, khi xung kích dữ dội này ập tới trước mặt Lục Tân, một cái bóng rất lớn đột nhiên thu nhỏ lại dưới chân Lục Tân.
Như thể xung quanh có ánh đèn xuất hiện, tập trung cái bóng thành một mảnh nho nhỏ trước mặt Lục Tân.
Vị trí chính giữa của cái bóng, có một bóng đen khác thường đang nhanh chóng nổi lên, giống như một ác ma chui ra từ địa ngục, khi nó nổi lên, có những bóng đen lớn không ngừng tụ lại trên thân thể nó, khiến cơ thể nó càng lúc càng cao lớn và nặng nề hơn.
…
Xung kích tinh thần lao về phía cái bóng, sau đó tách ra, rồi tràn sang hai bên.
Một dấu vết hình chữ “V” bắt đầu từ cái bóng trước mặt Lục Tân cào ra những vết xước sâu trên mặt đất.
“Pằng!”
Chỉ có một hòn đá nhỏ bị xung kích tinh thần bao lấy, giống như viên đạn bắn về phía cô bé trong vòng tay của Lục Tân.
Lục Tân đưa tay bắt lấy hòn đá nhỏ trong tay.
“Ngươi quả nhiên không giỏi trong việc bảo vệ…”
Lục Tân bóp nát hòn đá nhỏ, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía bóng đen.