Chương 737: Lỗ Hổng
Nói tới đây, cô phẩy nhẹ tàn thuốc:
"Khi những dị biến giả của tổ Thâm Uyên bị phát hiện thì vấn đề này mới dần được giải đáp."
"Dị biến giả của tổ Thâm Uyên tương đối hiếm, hơn nữa, dị biến giả của tổ này thường bị chi phối bởi ác niệm rất mạnh, hoặc có ham muốn tự sát mãnh liệt, bởi vậy ngay từ đầu việc tìm kiếm và phát hiện không hề dễ dàng, nên rất nhiều người đã dọn dẹp như một nguồn ô nhiễm."
"Nhưng khi có một hai dị biến giả có năng lực ổn định hơn bị phát hiện thì vấn đề này đã được giải quyết."
"Chúng ta thông qua dị biến giả của tổ Thâm Uyên để xác định sự tồn tại của Thâm Uyên."
"........"
Tiến sĩ An nói xong, sắc mặt liền nghiêm lại rồi nhìn Lục Tân, nói tiếp:
"Ô nhiễm, hay là quái vật tinh thần mà bình thường chúng ta dọn dẹp thực ra có hai loại, một loại là bẩm sinh trong đám người, nói không chừng người đó sẽ suy sụp vì nhiều vấn đề cảm xúc khác nhau, dẫn đến tinh thần không ổn định rồi biến thành ô nhiễm hay quái vật tinh thần."
"Loại khác là từ trong Thâm Uyên thâm nhập vào thế giới hiện thực của chúng ta...."
Nói tới đây, biểu cảm của cô liền nghiêm túc:
"Thâm Uyên và thế giới hiện thực, đã xuất hiện rất nhiều kẽ hở rồi..."
.................
Nghe cô nói, Lục Tân liền nghĩ đến tổ chức thần bí tên Hội Đồng Hương lúc trước.
Lúc ấy có một vấn đề khiến hắn và Tửu Quỷ rất phiền não, đó là quái vật tinh thần mà bọn họ điều khiển tới từ đâu?
Bây giờ, bỗng nhiên hắn biết được đáp án rồi.
"Bởi vì sự tồn tại của Thâm Uyên mà rất nhiều vấn đề trở nên phức tạp."
Lúc này, tiến sĩ An nhẹ nhàng đưa tay lên xoa xoa ấn đường:
"Vấn đề lớn nhất trong số đó chính là sự gia tăng của ô nhiễm."
"Hơn nữa, không chỉ là ô nhiễm bình thường mà ở trong Thâm Uyên còn có thể có một vài quái vật tinh thần nữa...."
"Ví dụ như loại này hai người các ngươi vừa gặp."
"Vốn dĩ chúng nó chỉ biết nằm ở trong Thâm Uyên, giống như nằm trong ác mộng, chứ không xuất hiện ở hiện thực."
"Nhưng lực lượng của Thâm Uyên ngày càng mạnh, nên chúng cũng từ thế giới tinh thần hạng chót mà đi đến lớp ngoài, thậm chí là đến hiện thực...."
"..........."
"Ngươi có thể hiểu như vậy........"
Cô chậm rãi nói xong rồi hơi dừng lại một chút, giống như đang nghĩ làm sao giải thích cho Lục Tân dễ hiểu nhất:
"Vốn dĩ thế giới hiện thực và Thâm Uyên là bao trùm và xếp chồng lên nhau."
'Trước đây, giữa bọn họ có một bức tường vô hình, bức tường này rất chắc chắn, thỉnh thoảng sẽ lộ ra vài vết nứt, những thứ chảy ra từ trong cũng không có gì ghê gớm lắm, nhưng khi vết nứt trên bức tường này càng nhiều và càng lớn thì đáng sợ rồi."
Lục Tân vội vàng gật đầu.
Vết nứt càng ngày càng nhiều đương nhiên thứ thâm nhập vào thế giới hiện thức cũng càng ngày càng nhiều.
Đồng nghĩa với việc chúng càng ngày càng đáng sợ.
Thân là một nhân viên dọn dẹp ô nhiễm đặc biệt, hắn nghĩ tới một vấn đề rất chuyên nghiệp.
Điều này chẳng phải giống như khi mình dọn dẹp một cái hồ, lọc cho nước trong hồ trong vắt, nhưng ở cái hồ kế bên lại xuất hiện một cái chỗ thủng liên tục chảy nước bẩn vào, vậy thì công mình dọn dẹp thành công cốc rồi?
"Khi vết nứt ngày càng nhiều, hiển nhiên ô nhiễm và quái vật tinh thần tiến vào thế giới sự thật cũng ngày một đáng sợ."
Nữ nghiên cứu viên nói xong, bỗng nhìn về Lục Tân:
"Nhưng ngươi có nghĩ ra điều đáng sợ nhất là gì không?"
Lục Tân suy nghĩ, bỗng nghĩ đến một khả năng.
Sắc mặt hắn lập tức kinh ngạc.
Tiến sĩ An gật đầu:
"Đúng vậy, điều đáng sợ nhất không phải có bao nhiêu vết nứt xuất hiện, mà là dựa trên đặc tính áp lực, nếu áp lực trong Thâm Uyên không giảm, vậy thì sau khi xuất hiện vết nứt thứ nhất thì những vết nứt khác cũng sẽ càng nhiều hơn, lỗ hổng cũng sẽ ngày càng lớn."
"Giống như một sai lầm nhỏ sẽ tạo nên một thảm họa."
"Không ai biết có khi nào vách "tường" này cũng sẽ đột ngột sụp đổ hoàn toàn hay không......"
Khi cô nói đến đây, sắc mặt liền hơi cứng lại.
"Khi bức tường này hoàn toàn sụp đổ, khi Thâm Uyên hoàn toàn ô nhiễm hiện thực...."
"Thế giới này của chúng ta sẽ lại biến thành gì nữa đây?"
…
Nghe tiến sĩ An nói vậy, sắc mặt Lục Tân dần dần thay đổi.
Văn phòng trở nên rất yên tĩnh.
Lục Tân từng chứng kiến cuộc tấn công vào Thanh Cảng của những dị biến giả cấp S của Quốc Đảo. Kẻ một lòng muốn chết đó suýt chút nữa đã biến thành phố chính Thanh Cảng khổng lồ thành một miền ma quái. Nhưng bây giờ, nếu đúng như tiến sĩ An phỏng đoán, vực thẳm có thể đã xuyên thủng bức tường đó và hoàn toàn làm ô nhiễm thế giới thực. Vậy thế giới dưới mặt trăng đỏ sẽ trở thành như thế nào?
…
“Như vậy là...”
Một lúc lâu sau, Lục Tân mới chậm rãi ngẩng đầu lên và nói:
“Không thể sửa được sao?”
“Bọn ta vẫn đang cố gắng, nhưng thành thật mà nói, tình hình không mấy lạc quan.”
Tiến sĩ An khẽ thở dài:
“Nếu sự sụp đổ đã bắt đầu, thì điều này là không thể khống chế được.”
“Khi những ác niệm trong vực thẳm càng mạnh, thì áp lực của bức tường này càng lớn, và nó sẽ càng nhanh sụp đổ hơn.”
“Chúng ta đều biết điều này, nhưng ác niệm trong lòng con người sao có thể dễ dàng xóa bỏ được?”
“Ô nhiễm tích tụ trong vực thẳm sẽ chỉ ngày càng lớn hơn cho đến khi đầy tràn…”
“…”
Lục Tân chỉ im lặng mà không nói gì.