Mặt Trăng Đỏ

Chương 751: Người Tốt

Chương 751: Người Tốt


Mặc dù hơi thắc mắc Cao Đình như thế này có được coi là lái xe trong tình trạng say rượu hay không, nhưng nhìn ánh mắt của cô ta, Lục Tân vẫn quyết định lên xe.
Giữa tiếng la hét của đám tài xế, Cao Đình vặn tay ga và rời khỏi khách sạn.
“Ngươi hẳn là lo lắng bọn ta sẽ bị liên lụy, nên mới cố ý đến thăm bọn ta, đúng không?”
Trên đường, Cao Đình nhìn về phía trước, giọng nói của cô ta theo gió truyền đến.
Lục Tân không biết nên trả lời thế nào, đành phải “ừm” một tiếng.
Cao Đình cũng không nói gì thêm, chỉ vững vàng nắm lấy tay lái. Sau khi đi được một quãng khá xa, cô ta mới nói khẽ:
“Cảm ơn ngươi.”
Lục Tân hơi ngạc nhiên:
“Ngươi khách sáo như vậy làm gì, chẳng phải đây đều là điều nên làm sao?”
Cao Đình bật cười và nói:
“Rất nhiều người đều cảm thấy, ở vùng hoang dã, việc sống sót mới là điều duy nhất nên làm.”
Lục Tân nghe ra một số cảm xúc khác từ những lời của Cao Đình. Hắn im lặng giây lát rồi mỉm cười nói:
“Khi ở vùng hoang dã, nếu có thể giúp người khác thì nên giúp một tay, lần đầu gặp nhau chính ngươi đã nói câu này.”
Đây là lần thứ ba họ nói câu này.
Một lúc sau, Cao Đình mới mỉm cười hỏi:
“Ngươi giúp bọn ta thật sự chỉ vì câu nói này thôi sao?”
Lục Tân muốn nói, thực ra lúc đầu là vì một nửa xe hàng đó, nhưng hắn cảm thấy nói như vậy hình như không hay lắm.
Sau một hồi im lặng, Cao Đình đột nhiên khẽ thở dài và nói:
“Thực ra, đây là câu mà người đàn ông trước đây của ta đã nói. Hắn nói mọi người đều không dễ dàng gì, vì vậy, nếu có thể giúp được thì nên giúp một tay. Dù ở vùng hoang dã này rất nguy hiểm, mọi người không cần phải làm người tốt một cách ngu ngốc, nhưng ít nhất cũng không cần quá nóng vội làm một kẻ xấu.”
“Lúc đầu ta cảm thấy hắn hết sức ngây thơ. Trong khi vùng hoang dã đầy rẫy những đoàn kỵ sĩ, chỉ duy nhất một mình hắn làm người tốt.”
“Sau đó, hắn chết rồi, ta cảm thấy chính là ông trời đã bắt hắn đi, vì người tốt không xứng được sống trên đời.”
Hình như vì ngấm men say, nên Cao Đình nói nhiều hơn bình thường, giọng nói khe khẽ vang lên:
“Mặc dù thường xuyên mơ thấy hắn, nhưng đôi khi ta cũng tự hỏi, làm như vậy có đáng không?”
“Thế giới đầy rẫy người xấu, tại sao ta lại không thể quên người tốt đó?”
“Cho đến khi gặp được ngươi…”
“Đó là lý do tại sao ta muốn cảm ơn ngươi, không chỉ vì lần này ngươi đã giúp bọn ta rất nhiều.”
“Ta cảm ơn ngươi, chủ yếu là vì ngươi đã cho ta biết.”
Cao Đình dừng lại giây lát rồi khẽ nói:
“Thì ra trên đời này vẫn còn có người giống như hắn.”
“Thì ra cho dù là ở vùng hoang dã, người tốt vẫn chưa chết sạch.”
“…”
Nghe Cao Đình cố ý nói với vẻ thoải mái và thản nhiên như vậy, Lục Tân đột nhiên nghĩ đến chuyện của vực thẳm.
Trước đó khi nghe về vực thẳm, áp lực trong lòng Lục Tân lập tức biến mất.
Điều khiến Viện nghiên cứu cảm thấy tuyệt vọng chính là, không thể giải quyết vực thẳm từ ngọn nguồn, vì vậy phải chuẩn bị cho việc một ngày nào đó vực thẳm sẽ gây ô nhiễm thế giới này. Nhưng từ những con người hay sự việc mà mình đã gặp phải, có vẻ không đến nỗi bi quan như vậy.
“Trên đời này vốn có người tốt.”
Nghĩ như vậy, Lục Tân mỉm cười đáp lại:
“Ngươi cũng vậy, Đại Chu, Tiểu Chu, và những người khác trong đoàn xe cũng vậy.”
Cao Đình mỉm cười và nói:
“Trước đây họ từng là một đám chẳng ra gì, bao gồm cả bây giờ, họ cũng không tốt đẹp gì.”
“Ít nhất những gì ta thấy là tốt.”
“Có lẽ là do họ đi theo ngươi để kiếm sống, nên đã bị ngươi ảnh hưởng…”
Lục Tân mỉm cười và nhẹ nhàng trả lời:
“Việc làm người tốt thực ra cũng có thể lan tỏa cho những người khác.”
Họ chậm rãi trò chuyện và đi xuyên qua màn đêm dưới ánh đèn đường, hai bên là đèn neon sáng chói.
Tâm trạng Lục Tân vốn hơi tồi tệ vì không lấy được tiền, nhưng sau đó dần dần đã khá lên rất nhiều.

Cùng lúc này, những tài xế khác vẫn tiếp tục uống rượu và bàn tán:
“Lần này đoàn xe của chúng ta thật may mắn, dù gặp phải nhiều chuyện như vậy, nhưng cuối cùng tất cả đều đã qua.”
“May mà lúc đầu câu nói của thủ lĩnh đã giữ Tiểu Lục ca lại.”
“Đây chẳng phải là do đoàn xe của chúng ta trước nay làm việc đều không đến nỗi tuyệt tình hay sao?”
“Nếu đổi thành một đoàn xe khác, có lẽ là vừa nhìn thấy hắn chỉ có một mình, lại lái một chiếc xe xịn như vậy, đã trực tiếp ra tay cướp bóc…”
“Nếu lúc đó chúng ta cũng cướp bóc, thì kết cục sẽ như thế nào?”
“Hừ... Nếu lúc đó không phải vì thủ lĩnh nhìn trúng hắn, có lẽ ta đã thật sự có ý định này…”
“Thật đáng sợ…”
“…”
Đang bàn tán xôn xao, Tiểu Chu đột nhiên “a” lên một tiếng.
Mọi người đều vội vàng đến xem:
“Chuyện gì vậy?”
Tiểu Chu trả lời với vẻ mặt như đưa đám:
“Chú, chúng ta còn nợ Tiểu Lục ca tiền nửa xe hàng, ta quên mất…”
Lão Chu cũng lập tức vỗ đùi:
“Chỉ lo uống rượu…”
“Sau này chúng ta hãy gửi đến Thanh Cảng cho hắn…”
“Hắn sống ở thành phố vệ tinh số mấy nhỉ?... Số năm đúng không?”
---
KHỦNG BỐ SỐNG LẠI (BẢN DỊCH): Linh dị, dị năng, hắc ám lưu, đô thị, hài hước
ĐỆ NHẤT DANH SÁCH (FULL): Mạt thế, hài hước, dị năng, hệ thống
TA CHÍNH LÀ KHÔNG THEO SÁO LỘ RA BÀI (BẢN DỊCH): Hài hước, hệ thống, hài hước, giả trư ăn thịt hổ, phế vật lưu....
NHN DANH BÓNG ĐÊM (BẢN DỊCH): ĐỆ NHẤT DANH SÁCH TOP 1 QIDIAN - PHẦN 2, hài hước, hệ thống, dị năng, đô thị....
MẶT TRĂNG ĐỎ (BẢN DỊCH): Linh dị, quái vật biến dị, dị năng tinh thần, khoa huyễn, luôn nằm trong TOP 10 QIDIAN! ! ! !


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất