Chương 767: Đưa Cô Ấy Về Nhà
Nhưng mà hình như Búp Bê cũng là tay đấm số một ở Thanh Cảng mà.
"Anh anh anh anh, đưa cô ấy về nhà đi......."
Em gái đứng bên cạnh kéo vạt áo của Lục Tân, năn nỉ:
"Cô ấy đáng yêu quá, còn trông có vẻ rất ngố nữa."
"Chúng ta đưa cô ấy về nhà, sau đó mặc sức bắt nạt đi?"
"Cô ấy có khóc không?"
"Nếu khóc thì nhất định là rất thú vị...."
"........."
Lục Tân giơ tay bịt miệng của em gái, không thể để con bé nói thêm nữa.
Búp Bê đứng đối diện hơi nghi ngờ, cô hơi nghiêng đầu nhìn thì thấy động tác của Lục Tân.
"Ngươi làm gì vậy?"
Nhân viên phục vụ phía sau cũng có hơi gấp gáp, thấp giọng hỏi.
"Không gì...."
Lục Tân vội trả lời, sau đó nháy mắt ra hiệu em gái nghe lời, sau đó hắn xoay người, nhìn người nhà rời đi.
Lúc này trong phòng chỉ còn lại có mình hắn và Búp Bê, cùng với mấy người nhân viên phục vụ đứng ở cửa, Lục Tân mới khẽ thở ra một hơi, xoay người gật gật đầu với người nhân viên, sau đó mới đi đến chỗ Búp Bê.
Hắn nhẹ nhàng nhận lấy ô từ trong tay Búp Bê, cười nói:
"Hôm nay chắc không đi chơi đâu, đúng lúc ta có cuộc họp ở đây, nên tiện thể đến thăm ngươi thôi."
Búp Bê im lặng, trên mặt vẫn còn nở nụ cười, bỗng nhiên cô đi vài bước đến vách tường.
Trên tường có treo một mô hình đồ chơi lắp rắp nhỏ, dường như là hình của một người đàn ông, bên ngoài được đóng khung bằng một cái giá gỗ tinh xảo, bên trong còn được khảm một lớp kính.
"Đây là......"
Lục Tân tò mò, quan sát bức tranh này.
Nhân viên phục vụ phía sau hắn liền gấp gáp nhìn Lục Tân bằng ánh mắt mong chờ sau lớp kính bảo hộ.
"Lắp ráp không được đẹp nhỉ....."
Lục Tân nhìn chăm chăm một hồi rồi đánh giá:
"Nếu có thêm điếu thuốc nữa là đẹp, nhìn giống lão hạm trưởng."
Nhân viên phục vụ thở dài, sau đó đi ra ngoài thuận tay đóng cửa lại.
Búp Bê liền hiểu ra, nghiêm túc quan sát khuôn mặt của Lục Tân, ánh mắt vừa nhìn liền cong thành hình lưỡi liềm.
"Hôm nay ta khá bận, vẫn còn một dự án cần phải làm, giờ ta xem TV cùng ngươi nhé, nhưng chắc chắn là không thể ở lại đây được đâu."
Lục Tân rất quen thuộc đi tới ngồi xuống ghế sô pha.
Hắn lấy điều khiển chỉnh vài cái, vừa tìm được một kênh đang chiếu bộ phim truyền hình cũ liền tăng âm lượng lên.
Bên cạnh có tiếng quần áo sột soạt, Búp Bê ngồi bên cạnh hắn quay đầu lại nghiêm túc nhìn hắn.
"Đừng nhìn ta..."
Lục Tân bị cô nhìn vậy liền hơi ngượng ngùng, liền chỉ vào TV nói:
"Xem khỉ vui biết bao?"
…
Thật vất vả Búp Bê mới chịu quay đầu qua nhìn con khỉ, Lục Tân bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ về chuyện này.
Tại sao người nhà của hắn lại đột ngột xuất hiện ở đây? Đặc biệt là hắn có cảm giác hình như mẹ đang dò xét Búp Bê.
Câu bà nói với hắn hẳn đang ám chỉ sự việc xảy ra ở trấn nhỏ Khai Tâm, nhỉ?
Vậy ý của bà là nếu như mình dẫn Búp Bê theo, như vậy khi gặp phải những chuyện như hồi ở trấn nhỏ Khai Tâm một lần nữa, phần thắng sẽ cao hơn?
Bà nghĩ rằng nếu hắn và Búp Bê hợp tác với nhau thì sẽ mạnh hơn cả vị nữ vương ở trấn nhỏ Khai Tâm kia sao?
Nếu xét về phương diện phán đoán thực lực của nữ vương, Lục Tân rất tin tưởng mẹ mình, dù sao đó cũng là bạn bè của bà.
Vấn đề duy nhất là Thanh Cảng không hề có ý định để Búp Bê và mình rời khỏi thành phố, giải quyết vụ việc ở trấn nhỏ Khai Tâm.
Lục Tân khẽ cảm thán trong lòng, rồi lại chợt nghĩ tới một việc khác.
Trong tờ đánh giá mà viện nghiên cứu gửi cho hắn, họ khẳng định chắc nịch rằng bản thân hắn đang ở giai đoạn ba. Như vậy, dựa theo lý luận Kim Tự Tháp mà họ đưa ra, Búp Bê và vị nữ vương tại trấn nhỏ Khai Tâm kia... đang ở giai đoạn nào?
Mặc dù hiểu biết của hắn về lý luận Kim Tự Tháp của viện nghiên cứu không sâu...
Ý của hai từ “không sâu” chính là ngoại trừ cái khái niệm, còn lại hắn hoàn toàn không biết gì hết…
Nhưng bằng vào kinh nghiệm của bản thân, Lục Tân có thể đoán được, rất khó để phân chia thực lực giữa các dị biến giả, ngoại trừ tố chất nền móng của chính họ, khả năng khai phá, vận dụng năng lực, thậm chí là chiến đấu bằng ý thức cũng chiếm một phần không nhỏ.
Tựa như Mười Chín ở thành phố Thủy Ngưu lúc ấy, dù đang đối mặt với dị biến giả của chủ thành, nhưng sức mạnh cô bé bộc lộ ra gần như nghiền ép tất cả họ.
Nhưng so với những dị biến giả khác của chủ thành, bé Mười Chín thật sự đạt tới giai đoạn hai ư?
Với những kiến thức chuyên nghiệp của hắn hiện tại, thật sự rất khó để phán đoán. Bây giờ, điều duy nhất Lục Tân biết rõ chính là cho dù hiện tại trong thành phố Cao Tường đang áp dụng phổ biến cách phân chia từ cấp D tới cấp A, thì phần lớn cũng chỉ là phân chia theo khả năng khai phá năng lực, còn nếu xét về độ ăn khớp với năng lực của chính bản thân thì kiểu phân chia cấp bậc này tuyệt đối không tương đương với thực lực.
Ví dụ như nếu Thằn Lằn gặp phải Tửu Quỷ, rất có khả năng sẽ bị giết chết trong nháy mắt.
Nhưng nếu khoảng cách giữa hai bên rất xa, rồi cho Thằn Lằn thêm một khẩu súng, khả năng cao người bị giết chết trong nháy mắt sẽ chính là Tửu Quỷ.
... Không thể nghĩ vậy được, cảm giác như là đang tưởng tượng đồng nghiệp của mình tự giết hại lẫn nhau vậy.