Chương 842: May Mắn
“Kế hoạch thứ hai có tên mã là ‘Tội lỗi tham lam’, và người thực hiện là ‘mục sư Nguyện Vọng’ – một trong số bốn kỵ sĩ. Ta nghi ngờ, các lực lượng vũ trang di chuyển về hướng trấn nhỏ Khai Tâm mà chúng ta nhìn thấy trên đường đến đây chính là một phần của kế hoạch này.”
“Hiện tại vẫn chưa biết nội dung cụ thể của kế hoạch này là gì, nhưng Hùng Hài Tử và Thần Bà đã đi điều tra.”
“Kế hoạch thứ ba chính là ‘Pháo đài tinh thần’, do giám mục đích thân hoàn thành.”
“Mặc dù vẫn chưa rõ nội dung cụ thể của kế hoạch này, tuy nhiên, có thể xác định nó có liên quan đến nữ vương của trấn nhỏ Khai Tâm.”
“...”
Nói đến đây, Trần Tinh dừng lại giây lát rồi mới nói tiếp:
“Nói cách khác, cho tới bây giờ, chúng ta ít nhất còn phải điều tra rõ ràng và chuẩn bị ngăn chặn hai kế hoạch của đối phương, đồng thời sẵn sàng đối phó với năm dị biến giả của bọn chúng, và chỉ có mấy người chúng ta là có thể thực hiện những nhiệm vụ này.”
Lục Tân liếc nhìn xung quanh, cảm thấy yên tâm, rồi gật đầu.
Thằn Lằn liếc nhìn Lục Tân và Búp Bê, cảm thấy càng yên tâm hơn. Sau đó, một nụ cười ngây ngô hiện lên trên khuôn mặt hắn.
Tửu Quỷ đứng dậy khỏi tảng đá bên cạnh, vỗ nhẹ bùn đất trên mông rồi mỉm cười nói:
“Tiểu Trần, ta thấy ngươi ít nhất đã quên một chuyện...”
“...”
Bị một cô bé buộc tóc đuôi ngựa gọi là ‘Tiểu Trần’, Trần Tinh ít nhiều có vẻ không quen, nhưng cô không thể hiện ra ngoài.
Trần Tinh quay đầu nhìn về phía Tửu Quỷ rồi nói:
“Ngươi nói đi.”
“Người.”
Tửu Quỷ vặn mở cốc giữ nhiệt, chậm rãi nhấp một ngụm rồi nói:
“Chẳng phải tài liệu đó nói rằng bọn chúng đã đưa toàn bộ người của thành phố ven sông đến sao?”
“Nhưng vừa rồi ta đã đếm số người chết ở đây, cùng lắm là.... Thôi bỏ, không cần nói thẳng ra, con số này rất khủng khiếp. Tuy nhiên, ta có thể xác định trong tay bọn chúng chắc chắn phải có một số lượng lớn người, chỉ có điều, là người chết hay là người sống thì còn chưa rõ.”
Trần Tinh gật đầu và nói:
“Quả thực là như vậy.”
Mặc dù Trần Tinh đang đeo kính râm, nhưng dường như ai nấy đều có thể nhìn thấy vẻ u ám trên khuôn mặt của cô. Cô thấp giọng nói:
“Vì thực hiện một kế hoạch mà phải trả giá bằng toàn bộ người dân của một thành phố, cho dù là Giáo hội Khoa học và Công nghệ cũng hiếm khi làm rầm rộ đến như vậy. Có thể thấy Dự án Phúc m của bọn chúng nhất định vô cùng đáng sợ. Haizzz, Viện nghiên cứu đã tiết lộ sự tồn tại của Thâm Uyên, và cổ vũ các thành phố Cao Tường dọn dẹp tất cả các vùng cấm cấp S.”
“Tình cờ là Giáo hội Khoa học và Công nghệ cũng có một động thái lớn đúng vào thời điểm này, không biết ngay từ đầu liệu giữa Giáo hội Khoa học và Công nghệ và Viện nghiên cứu có mối quan hệ nào với nhau hay không.”
“Có lẽ, đây vốn là một ván cờ giữa Giáo hội Khoa học và Công nghệ và Viện nghiên cứu, chỉ là tình cờ chọn khu vực gần Thanh Cảng chúng ta để thực hiện mà thôi.”
“...”
Bầu không khí xung quanh dường như trở nên hơi ngột ngạt, mơ hồ có một cảm giác giống như sắp có mưa rền gió dữ đang chuẩn bị ập đến.
Đúng lúc này Thằn Lằn bỗng bật cười thành tiếng:
“Chọn tới chọn lui, cuối cùng lại chọn trúng Thanh Cảng chúng ta…”
“Như vậy chẳng phải bọn chúng rất may mắn sao?”
“…”
Trần Tinh lập tức trừng mắt với Thằn Lằn, Thằn Lằn lại rụt cổ một lần nữa.
“Tiểu Hổ nói có lý.”
Tửu Quỷ bật cười ha ha giải vây giúp Thằn Lằn:
“Giáo hội Khoa học và Công nghệ đã chọn trúng Thanh Cảng, thực sự là duyên phận…”
“Đi thôi, thử thảo luận với đám người trẻ tuổi này xem sao!”
Dứt lời, Tửu Quỷ vặn chặt chiếc cốc giữ nhiệt, chắp hai tay sau lưng rồi chậm rãi đi đến bên cạnh.
Chiếc cốc giữ nhiệt được đeo trên cổ tay, lủng lẳng một cách nhàn nhã.
Mặc dù Tửu Quỷ không phải là lãnh đạo, nhưng dù sao thì cô ấy cũng rất được tôn trọng, mọi người đều vô thức đi theo ấy.
Cùng lúc này, mười bảy nhân viên của đội hỗ trợ đã hoàn thành xong việc lấy mẫu vật của khu nhà xưởng, đồng thời đeo đủ loại gông xiềng và máy trấn áp năng lực cho hai kỵ sĩ của Giáo hội Khoa học và Công nghệ đã hoàn toàn mất đi ý thức. Họ cũng kiểm tra khu vực xung quanh và tìm thấy một chiếc xe jeep đã được cải tiến và một chiếc mô tô được sơn đen toàn bộ.
Đây hẳn là phương tiện di chuyển mà hai kỵ sĩ này đã sử dụng trên đường đi.
Chúng vừa khéo rất phù hợp để đám người Trần Tinh sử dụng.
Suy cho cùng thì lần này bọn họ tới đây, thứ nhất là vì di chuyển gấp gáp, thứ hai là vì trên đường đi có rất nhiều lực lượng vũ trang đang tập trung tại các tụ điểm, nên họ chỉ có thể ngồi trực thăng. Mặc dù trực thăng có thể giúp họ di chuyển rất nhanh, nhưng sau khi đến đây thì trực thăng trở nên không thuận tiện bằng những phương tiện giao thông mặt đất.
“Được rồi, hai chiếc xe này đã sạch sẽ rồi.”
Đội hỗ trợ đã tiến hành khám xét và kiểm tra gắt gao hai chiếc xe này, lần lượt loại bỏ hệ thống định vị, hệ thống phòng thủ tự động…gần như chỉ giữ lại chức năng di chuyển và động cơ rồi mới yên tâm chụp ảnh vỏ xe, rồi nói với đám người Trần Tinh.