Chương 857: Nhìn Lén Tổ Trưởng Trần
Tửu Quỷ không hề tức giận, còn híp mắt cười:
“Vậy tại sao ngươi lại thường xuyên nhìn lén tổ trưởng Trần? Là vì ngươi cảm thấy mình đủ năng lực chọc cô ấy sao?"
"..."
"Hả?"
Thằn Lằn nhất thời bối rối, cả người run rẩy không ngừng, cẩn thận, lén lút nhìn về phía Trần Tinh:
“Tổ trưởng, ta chưa từng nhìn lén ngươi, thật đó..."
Trần Tinh không có ý định cãi nhau với hắn, chỉ ung dung đáp lại:
“Sau khi trở về, ta giúp ngươi nộp đơn xin thăng lên giai đoạn hai nha. Năng lực của ngươi ổn định như vậy, nếu không lên bàn thí nghiệm lần nữa thì thật sự quá đáng tiếc..."
"..."
Thằn Lằn tức khắc cuống quýt hết cả lên.
"Ha ha, xem ra kế hoạch lính quèn đã thành công."
Đúng lúc này, Tửu Quỷ bỗng bật cười ha hả, giải vây giúp Thằn Lằn:
"Xem tình hình này, chỉ cần cho họ thời gian đủ để chạy quanh trấn nhỏ Khai Tâm một vòng, có thể hai người đó sẽ trực tiếp dọn sạch lực lượng vũ trang được bố trí bên ngoài luôn đấy, tới lúc đó người phụ trách chấp hành kế hoạch hai của giáo hội Khoa học và Công nghệ hẳn sẽ không chịu ngồi yên đâu, đúng không?
“Bất kể hắn định làm gì…”
"Chúng ta đều sẽ nắm lấy được cơ hội bắt sống hắn..."
"..."
"Kế hoạch của hắn thành công, tới phiên chúng ta."
Trần Tinh hít sâu một hơi, dùng sức gật đầu một cái, trong mắt ánh lên vẻ kiên định, nói:
“Đi thôi, hội hợp với Bà Đồng nào."
"Phải nhân cơ hội này tìm cho ra tên mục sư Nguyện Vọng và bắt lấy hắn mới được."
…
Cảm giác như đang hóng gió.
Gió cứ thổi, xe cứ chạy.
Thế giới vừa trải qua một con mưa nên ngay cả ánh mặt trời cũng có chút ẩm ướt khác lạ.
Mùa đông sắp qua đi rồi, bên trong bãi cỏ hoang khô héo dường như đã thấy thấp thoáng có chút mầm xanh.
Tiếng lốp xe chạy trên mặt đường sỏi đá nghe có vẻ rất vui tai.
Cô gái ngồi bên cạnh đang cười như thể cả cuộc đời này cô chưa từng tự do đến thế.
Kể cả lúc này, càng ngày càng nhiều người điên cuồng đuổi theo ở phía sau thì trông họ cũng rất đáng yêu.
Ồn ào, la hét, thậm chí còn khóc sướt mướt.
Đám người đông nghịt ùn ùn chạy tới từ bốn phương tám hướng như một đàn cá giãy dụa trên bờ mặc kệ sống chết.
Lục Tân lái xe, lao vun vút trên đường, hắn cảm giác bản thân như đang đi giữa buổi lễ chào mừng của hàng vạn người, cô công chúa ngồi bên cạnh thì đang nhận được sự tôn sùng của dân chúng, còn hắn thì chỉ là một tên tài xế chở cô xuyên qua dòng người náo nhiệt mà thôi.
Nếu chỉ vậy thì thật tốt biết mấy.
Nếu như không biết rằng những người đó sẽ xông lên rồi xé xác cô công chúa nhỏ này thành từng mảnh.
..........
Kế hoạch rõ ràng rất thành công.
Lục Tân cảm thấy có lẽ hắn đã khinh thường sức hấp dẫn của Búp Bê rồi.
Kế hoạch của hắn chính là chở Búp Bê xuất hiện trước mặt các thế lực vũ trang để thu hút họ.
Dù sao hắn cũng có một chiếc xe vừa cải trang lại rất tốt, hơn nữa Búp Bê lại có thể bay, cho nên không cần lo chuyện bị kẹt lại, cho dù giữa chừng có xảy ra chuyện gì bất ngờ thì dựa vào năng lực của người nhà, năng lực của Búp Bê thì chắc cũng có thể giải quyết được.
Nhìn từ góc độ nào cũng thấy kế hoạch này chắc chắn thành công.
Mấy lực lượng bao vây trấn nhỏ Khai Tâm chắc sẽ rất dễ bị dụ đi thôi mà.
Ít nhất thì cũng có thể tạo ra một lỗ hổng.
Nhưng lúc tiến hành hắn mới phát hiện thực ra cũng không cần bày trò phiền phức như vậy.
Ở trước mặt thế lực võ trang thứ nhất, Búp Bê chỉ mới xuất hiện có ba mươi giây sau đó Lục Tân liền tăng tốc rời đi, chạy về hướng lều trại của thế lực thứ hai, thực ra lúc này thế lực thứ nhất đang ráo riết đuổi theo phía sau nên trước khi đến chỗ lều trai thứ hai, đám Lục Tân cũng không có quá nhiều thời gian, hình như sau khi hắn chở Búp Bê đến đây còn chưa tới mười giây là đã rời đi rồi.
Nhưng mấy nhân viên vũ trang ở chỗ thứ hai vẫn bị Búp Bê mê hoặc, điên cuồng đuổi theo sau xe.
Sau đó là chỗ thứ ba, thứ tư....
Lục Tân kinh ngạc phát hiện hình như hắn không cần phải làm đúng theo thời gian mà đám Trần Tinh đã bàn bạc từ trước.
Hắn cũng không cần để Búp Bê đi tới đâu lộ mặt tới đó, rồi phải nghiêm túc tuân thủ mốc thời gian, hắn có thể cảm nhận rõ được lúc này trên người Búp Bê đã phát ra một loại tràng lực mà tràng lực này càng lúc càng mạnh, chỉ cần xe cải trang đi vào phạm vi nhất định của doanh trại võ trang thì ảnh hưởng của Búp Bê cũng sẽ bao trùm hết rồi hấp dẫn họ.
Để miêu tả một cách chính xác thì là ngay từ đầu Lục Tân chỉ nghĩ là đến để câu cá, nhưng thực ra hắn có thể lấy lưới bắt cá mà.
Tràng lực không cách nào hình dung được đã bao phủ trong phạm vi không dưới ba km, nhưng vẫn đang tiếp tục lan rộng.
Lục Tân cảm giác giống như hắn đang chở một khối nam châm, mà xung quanh lại là vô số những thanh từ.
Số người đuổi theo sau xe ngày càng nhiều.
Mới đầu Lục Tân còn lo lắng họ đuổi theo không kịp, sau khi bị bỏ lại quá xa sẽ bị thức tỉnh rồi lại quay về trấn nhỏ Khai Tâm.
Nhưng không ngờ sự cuồng nhiệt của họ hoàn toàn vượt qua sức tưởng tượng của hắn.
Dựa theo những gì mà Trần Tinh quan sát thì không biết có bao nhiêu người đã bị bỏ lại nên không còn ảnh hưởng mà vẫn liều mạng đuổi theo. Giống như dù họ đã không còn thấy Búp Bê nhưng vẫn đang bị ảnh hưởng rồi đuổi theo cô trong vô thức.
"Đây chắc là một loại lực lượng tiếp cận tràng vực nhỉ....."
Lục Tân thầm nghĩ, hơn nữa trong quá trình cẩn thận cảm nhận sự biến hóa lực lượng tinh thần chung quanh, hắn dần cảm thấy kinh ngạc.