Mặt Trăng Đỏ

Chương 864: Cách Xử Lý

Chương 864: Cách Xử Lý


Những con quái vật này bị dẫn dụ đến đây bởi lòng tham của các lực lượng vũ trang tại các tụ điểm đã bị ảnh hưởng, vì vậy, lúc này chúng cũng thừa hưởng lòng tham đó nên mới gắt gao truy đuổi Búp Bê, cho đến khi hoàn toàn nuốt chửng được Búp Bê?
“Không biết sau khi nuốt chửng Búp Bê, liệu chúng có trở lại Thâm Uyên hay không.”
“Nếu chúng không trở lại Thâm Uyên, thì sẽ cực kỳ khủng khiếp. Vùng hoang vu này sẽ xuất hiện vô số nguồn ô nhiễm di động với quy mô lớn.”
“Những nơi chúng đi qua, mọi người ở đó đều biến thành kẻ điên…”
“…”
Nghĩ vậy, Lục Tân hít một hơi thật sâu rồi quay đầu nhìn Búp Bê.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Búp Bê lúc này dường như cũng có vẻ hơi căng thẳng. Cô không ngừng quay đầu nhìn về phía sau.
Có lẽ cô không thể nhìn thấy những con quái vật tinh thần đó, nhưng cô đặc biệt nhạy cảm.
Có lẽ cô có thể cảm nhận được loại áp lực đang dần trở nên to lớn, hỗn loạn và tàn bạo kia.
Điều này khiến cô bắt đầu cảm thấy sợ hãi.
Trước đây, mỗi lần cô quên khống chế bản thân đều gây ra đại loạn, lẽ nào lần này cũng như vậy?
Đặc biệt là, lần này cô hoàn toàn không hề kìm nén chính mình.
Nếu thật sự gây ra hỗn loạn, cô sẽ tự trách rất nhiều.
“Không sao đâu, ngươi đã làm rất tốt.”
Lục Tân nhìn cô, vươn tay nhéo cằm cô, khiến cô phải quay sang nhìn mình.
Sau đó, hắn mỉm cười và nói:
“Điều ngươi cần làm bây giờ chính là đừng hoảng sợ, sau đó tất cả đều nghe theo ta, hiểu không?”
Nhìn khuôn mặt tươi cười của Lục Tân, Búp Bê vô thức mở to mắt, sau đó gật đầu lia lịa.
Dường như cô rất thích nghe lời của Lục Tân.
Lục Tân an ủi cô, sau đó quay đầu nhìn mẹ và hỏi:
“Chúng ta phải đối phó với những thứ này như thế nào?”
Mẹ Lục Tân mỉm cười duyên dáng, sau đó liếc nhìn Búp Bê và nói:
“Cách đơn giản nhất chính là giao cô ấy cho chúng.”
“Sau khi có được cô ấy, chúng nhất định sẽ lập tức trốn xuống Thâm Uyên và bảo vệ cô ấy thật tốt.”
“Dù ngươi có muốn chúng ở lại, chúng cũng không chịu…”
“…”
Lục Tân cảm thấy bất lực, kiên trì lắc đầu và nói:
“Ta đang nói chuyện nghiêm túc…”
“Giao cô ấy cho đám quái vật tinh thần đó, như vậy mà được sao?”
“Ta đã hứa là sẽ bảo vệ cô ấy…”
“…”
“Nếu ngươi không nỡ giao cô ấy cho chúng, thì ngươi sẽ phải đối mặt với một thử thách rất lớn…”
Mẹ Lục Tân có vẻ rất vui khi nhìn thấy hắn không vui, nhưng khi nói đến việc chính, vẻ mặt của bà ấy trở nên rất nghiêm túc. Bà ấy nói với Lục Tân:
“Chẳng hạn như, rốt cuộc phải làm thế nào khi phải đối mặt với quá nhiều quái vật tinh thần như vậy cùng một lúc…”
“Mới có thể đảm bảo không để cho chúng trốn thoát?”
“…”
“Ặc…”
Lục Tân hơi sửng sốt trước những lời mẹ vừa nói, nhưng ngay sau đó hắn đã bật cười:
“Thật sự là một thách thức rất lớn…”
Lục Tân ngẩng đầu nhìn về phía trước, rất nhanh đã xác định được vị trí phía trước bên trái khoảng ba bốn km là một vùng núi.
Có mấy ngọn núi không cao lắm, nhưng nằm san sát nhau, có một con đường dường như đã bị bỏ hoang từ lâu uốn lượn dẫn vào trong núi, rồi xuyên qua giữa hai ngọn núi, tựa như một nhà tù thiên nhiên, dường như rất phù hợp yêu cầu.
Vì vậy, Lục Tân hít một hơi thật sâu, hắn lập tức quay đầu xe, phóng về phía con đường đó.
Vốn dĩ, những con đường ở vùng hoang vu này đã nhiều năm không được tu sửa, nên rất khó di chuyển.
Mà con đường có vẻ như nhiều năm không có người qua lại này lại càng gập ghềnh xóc nảy khó đi hơn, nhưng sau khi mượn sức mạnh của em gái, Lục Tân đã cầm chắc vô lăng và coi chiếc xe cải tiến với nhiều tính năng vượt trội này như trực thăng để điều khiển.
Dù sao thì nó cũng không phải của mình, có hỏng thì cũng không đến lượt mình xót xa.
Ồ ồ ồ…
Từ xa, chỉ có thể nhìn thấy một chiếc xe jeep với khói bụi mù mịt lao thẳng lên núi.
Phía sau Lục Tân càng ngày càng có nhiều con sâu mặt người, thân thể duỗi ra rồi co lại, đang nhanh chóng đuổi theo hắn.

Cùng lúc đó, đám người Trần Tinh cũng đã nhanh chóng xuống núi và lao về phía trước. Giữa khu trại hoàn toàn bị bỏ hoang đó, họ nhanh chóng tìm được một phương tiện di chuyển mới, họ thậm chí còn tiện tay nhặt được rất nhiều súng ống vứt trên mặt đất để bổ sung thêm thiết bị.
Sau đó, họ nhanh chóng đến địa điểm đã hẹn trước với Bà Đồng.
Trấn nhỏ Khai Tâm vốn bị bao vây bởi vô số lực lượng vũ trang, lúc này đã trở nên trống không, mặc cho họ tùy ý đi lại.
Bên trong ngôi làng đầy những cây cao chót vót, họ tìm thấy ký hiệu mà Bà Đồng đã để lại.
Lúc này, thứ nhất là vì vùng hoang vu đường truyền tín hiệu không được thuận tiện.
Thứ hai là vì tất cả mọi người đều biết họ đang chiến đấu với Giáo hội Khoa học và Công nghệ. Hơn nữa, bất kể Giáo hội Khoa học và Công nghệ tin thờ cái gì, nó vẫn luôn gắn liền với hai chữ “công nghệ”. Nhiều sự thật khác nhau cũng đã chứng minh Giáo hội Khoa học và Công nghệ dường như luôn nắm giữ được các loại công nghệ tiên tiến và thậm chí khiến người ta không thể hiểu nổi.
Vì đối mặt với kẻ địch đáng sợ như vậy nên họ đương nhiên phải đề phòng để không bị chúng chặn tín hiệu.
Vì vậy, Bà Đồng đã sử dụng một phương pháp tương đối nguyên thủy để lưu lại tin tức cho họ.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất