Chương 879: Phân Chia Nhiệm Vụ
Sau khi nghe Trần Tinh nói xong, Lục Tân mỉm cười và nói:
“Chuyện điều tra cứ để ta làm là được.”
Trần Tinh ngẩng đầu nhìn Lục Tân, muốn nói rồi lại thôi.
Ngay từ đầu, việc tiếp cận với nữ vương của trấn nhỏ Khai Tâm chính là nhiệm vụ của Lục Tân.
Đây cũng là lý do Thanh Cảng để Lục Tân làm người chủ đạo khi bắt đầu chuẩn bị cho hạng mục này.
Vả lại, vấn đề của trấn nhỏ Khai Tâm đã cực kỳ rõ ràng, chưa nói đến việc Tổng giám mục rốt cuộc đang thực hiện kế hoạch quái quỷ gì, chỉ riêng sức mạnh tinh thần to lớn trong đó đã là thứ mà những dị biến giả bình thường không thể nào tiếp cận được, và Lục Tân vốn dĩ chính là ứng cử viên duy nhất.
Nhưng Trần Tinh vẫn cảm thấy hơi lo lắng, cô không muốn để Lục Tân gánh vác quá nhiều áp lực.
Tuy nhiên, nếu bắt cô phải nói những lời xã giao giả tạo để làm hòa hoãn bầu không khí có phần đè nén này, thì không phù hợp với tính cách của cô.
“Công việc mà, không có gì phải ngại cả.”
Nhận ra sự do dự của Trần Tinh, Lục Tân vội mỉm cười và nói:
“Một số đồng nghiệp của chúng ta dù biết mình đã chết nhưng vẫn nhân lúc bản thân vẫn còn có thể cử động và suy nghĩ, cố gắng hết sức để giải quyết công việc. Vì vậy, nếu ta vẫn còn sống, ta đương nhiên phải…”
Lục Tân dừng lại giây lát rồi nghiêm túc nói tiếp:
“Gánh vác trách nhiệm thuộc về mình.”
Các đồng nghiệp ở xung quanh đều quay sang nhìn Lục Tân.
Bà Đồng vốn đang bị thương cũng cảm thấy hơi kinh ngạc, dù sao thì cô ấy và Lục Tân cũng không quen nhau.
Hùng Hài Tử khẽ dùng ngón trỏ đẩy mắt kính của mình, vẻ mặt có vẻ hơi bất ngờ.
Bây giờ, Hùng Hài Tử dường như có vẻ không giống với trước đây. Lúc mới gặp, thằng nhóc này thấy ai cũng vênh vênh, tuy nhỏ tuổi nhưng lại giống như không sợ bất kỳ ai, nhưng bây giờ đôi mắt nó đỏ hoe, dáng vẻ như thể gặp ai cũng cảm thấy rụt rè sợ hãi.
Tửu Quỷ tỏ ra tán thưởng, liếc nhìn Lục Tân rồi khẽ gật đầu.
Sau một hồi ngẩn ra, Trần Tinh nhanh chóng điều chỉnh lại trạng thái, rồi nghiêm túc nhìn Lục Tân và nói:
“Đã vậy thì, Bà Đồng sẽ hộ tống chiếc vali trở về, và Tửu Quỷ sẽ đi cùng Bà Đồng để đảm bảo sự an toàn của cô ấy và chiếc vali.”
“Ta, Thằn Lằn và Hùng Hài Tử sẽ ở lại đây để loại bỏ những nguy cơ tiềm ẩn và tiếp ứng quân đội của Thanh Cảng.”
“Đan Binh sẽ phụ trách tiến vào trấn nhỏ Khai Tâm để điều tra.”
“Búp Bê…”
“…”
Trần Tinh khẽ dừng lại, Búp Bê lập tức nắm lấy cánh tay Lục Tân với vẻ lo lắng.
Thằn Lằn lập tức trợn to mắt, không kìm được hỏi:
“Này là đang yêu đương chốn công sở sao?”
Trần Tinh trừng mắt với Thằn Lằn, rồi gắt gao nhìn động tác nắm chặt lấy cánh tay Lục Tân của Búp Bê.
Sau đó, Trần Tinh nói:
“Búp Bê sẽ đi theo Lục Tân, phối hợp công tác điều tra của hắn.”
“…”
Tửu Quỷ, Hùng Hài Tử và Bà Đồng đều bất ngờ ngẩng đầu nhìn Trần Tinh.
Vừa rồi, Trần Tinh đồng ý để Búp Bê sử dụng năng lực của mình đến cực hạn để phân tán các lực lượng vũ trang xung quanh trấn nhỏ Khai Tâm, đây đã là một việc rất kinh người. Bây giờ, đối mặt với một nơi mà không ai biết chuyện gì đang xảy ra ở bên trong như trấn nhỏ Khai Tâm, Trần Tinh lại quyết định đồng thời phái Lục Tân và Búp Bê vào trong để điều tra. Nếu Thanh Cảng biết được quyết định này, thật sự có thể nói là một trận động đất lớn.
Bất kỳ quyết định nào trong hai quyết định này xảy ra sự cố ngoài ý muốn, đều là một tổn thất to lớn mà Thanh Cảng không thể chấp nhận được.
Nếu cả hai quyết định này đều dẫn đến sự cố ngoài ý muốn, thì Trần Tinh chỉ có thể lấy cái chết để tạ tội.
…
Trần Tinh nói với vẻ mặt rất kiên định:
“Đưa ra quyết định này và chịu trách nhiệm với nó chính là công việc của ta.”
“Thực ra, khi phải đối mặt với Giáo hội Khoa học và Công nghệ, chúng ta đang yếu thế, đã yếu thế rồi thì chúng ta chỉ có thể dốc toàn lực.”
“Thái độ rụt rè lo sợ đủ thứ sẽ chỉ khiến tình hình trở nên tồi tệ hơn mà thôi!”
“…”
Trần Tinh nói rất có lý, và quyết định của cô ấy dường như cũng rất hợp lý…
Hẳn là tìm khắp Thanh Cảng cũng không có ai có đủ quyết đoán để đưa ra quyết định này như Trần Tinh?
Đối với việc có nên dẫn theo Búp Bê hay không, chính Lục Tân cũng không nắm chắc. Bình thường Lục Tân không quen với việc hợp tác với những dị biến giả khác, chỉ quen ở với người nhà của mình. Nhưng bây giờ, thứ nhất là Lục Tân từng thấy thực lực của Búp Bê, cô ấy thực sự rất lợi hại; thứ hai là lúc này Búp Bê một lòng muốn ra ngoài chơi với hắn, và hắn cũng cảm thấy rất ngại khi phải từ chối cô ấy.
Nhưng bây giờ thì tốt rồi, Trần Tinh đã dứt khoát đưa ra quyết định này.
Mọi việc đều đã được sắp xếp ổn thỏa và rõ ràng, vì vậy, Lục Tân lập tức cảm thấy yên tâm.
Nếu không như vậy thì sao người ta có thể là lãnh đạo?