Chương 884: Đội Ngũ Truyền Tin Chuyên Nghiệp
Lục Tân cảm thông sờ đầu em gái và loại con bé ra khỏi đội ngũ tham mưu.
Hắn không tiếp tục hỏi người nhà nữa, mà chỉ quan sát cách bài trí bên trong đại sảnh cổ kính này, sau đó quay đầu nhìn về phía xa.
Trong tầm mắt của mình, Lục Tân lập tức nhìn thấy cách đó bốn năm mét có một vòng xoáy không khí nhỏ, bên trong vòng xoáy có một một con quái vật tinh thần có thân hình nho nhỏ, với đôi mắt to và chiếc mũ màu đen trên đầu. Nó đang nhìn Lục Tân với vẻ mặt thành kính.
Hai bàn tay nhỏ của nó, một bàn tay đang cầm bút bi, tay còn lại thì cầm một xấp giấy tốc ký.
“Vẫn có thể nhìn thấy kẻ ẩn nấp, có nghĩa là ta đã không bất ngờ bị dịch chuyển đến một nơi khác…”
Lục Tân hít một hơi thật sâu và quyết định kiểm tra trước.
“Ta đã bước vào một khu vực có bức xạ tinh thần vô cùng mạnh mẽ, và phát hiện mình đang ở trong một đại sảnh sạch sẽ.”
“Đại sảnh này rất cao, rất lớn, trông có vẻ rất tiên tiến.”
“Ở nơi này, ta không cảm nhận được ô nhiễm tinh thần, nhưng ta rõ ràng cảm giác được nơi này có gì đó không ổn lắm…”
“Vì vậy, ta định tiếp tục đi sâu vào bên trong và quan sát nhiều hơn.”
“…”
Sau khi chậm rãi nói xong những lời này, Lục Tân nhìn về phía kẻ ẩn nấp.
Con quái vật nhỏ với chiếc mũ trên đầu đang “soạt soạt” ghi chép lại, sau đó ngẩng đầu tiếp tục nhìn Lục Tân.
Lục Tân gật đầu với nó và nói:
“Gửi đi đi!”
Con quái vật nhỏ lập tức đưa tay ấn chiếc mũ màu đen, chào Lục Tân rồi từ từ chìm vào vòng xoáy.
Ngay sau đó, một vòng xoáy khác xuất hiện ở bên cạnh, một con quái vật nhỏ khác chui ra từ trong đó, trên tay cũng cầm một cây bút bi và một xấp giấy tốc ký. Nó đang trợn tròn mắt nhìn Lục Tân, sẵn sàng ghi chép lại mọi thứ bất cứ lúc nào.
“Thật chuyên nghiệp…”
Lục Tân cảm thán, nhưng không vội rời đi.
Một lát sau, một vòng xoáy khác lại xuất hiện ở bên cạnh, con quái vật nhỏ lúc nãy lại bước ra và đưa cho Lục Tân một tờ giấy tốc ký.
Lục Tân nhận lấy và bắt đầu đọc, trên đó chỉ có hai chữ viết tay đẹp đẽ:
“Cẩn thận.”
Chữ ký là “c1”.
Đây chính là thỏa thuận từ trước giữa Lục Tân và Trần Tinh.
Dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên họ mượn sức mạnh của kẻ ẩn nấp để truyền tin cho nhau nên không thể không chuẩn bị cẩn thận.
Mỗi khi Lục Tân gửi tin tức ra ngoài và đám người Trần Tinh hồi âm, họ sẽ để lại một chữ cái la tinh ở bên dưới làm chữ ký.
Đồng thời, sau chữ cái la tinh sẽ có thêm một con số, biểu thị đây là lần hồi âm thứ x của cô ấy.
Và người phụ trách viết thư hồi âm cho Lục Tân chính là Thằn Lằn và Trần Tinh.
Họ sẽ luân phiên nhau viết thư hồi âm, và để lại chữ cái đầu tiên của tên mình và số thứ tự lần hồi âm của họ.
Điều này có thể tránh xảy ra nhầm lẫn hoặc các sự cố khác.
…
“Việc truyền tin không gặp bất cứ trở ngại gì.”
Lục Tân khẽ gật đầu, rồi lại nhìn xung quanh:
“Mẹ, em gái, cha, Búp Bê, tất cả đều đang ở đây.”
“Vậy thì, tiếp tục thăm dò thôi!”
“…”
Lục Tân sải bước đi về phía trước, mọi người bên cạnh đều đi theo hắn, ngoài ra còn có một con quái vật nhỏ với cái đầu to và chiếc mũ màu đen trên đầu.
Dọc theo đại sảnh đi sâu vào bên trong, Lục Tân phát hiện nơi này yên tĩnh lạ thường, cũng không thấy bất kỳ người đi đường nào.
Lục Tân chỉ thấy trong các góc của đại sảnh, có rất nhiều tác phẩm điêu khắc trắng tinh đang lặng lẽ đứng ở đó.
Phong cách của chúng Lục Tân chưa từng được thấy trước đó, và độ cao của chúng cũng không đồng nhất.
Những cái nhỏ thì chỉ cao vài chục cm, nhưng những cái lớn thì chống thẳng vào mái vòm, ít nhất cũng phải hai mươi đến ba mươi mét.
Tạo hình của chúng cũng rất đa dạng, một số thì bị một thanh kiếm dài đâm vào ngực.
Một số thì bị ngọn giáo đâm xuyên qua đỉnh đầu, xuyên vào cơ thể rồi ghim xuống dưới đất.
Cũng có một số thì nằm ở trên giường, lồng ngực bị xé toạc, lộ ra một trái tim với các động mạch trông rất dữ tợn.
Còn có một số thì ngồi trên ghế dựa, hộp sọ đã bị mở, lộ ra bộ não, nhưng biểu cảm trên khuôn mặt họ là trì độn và thích thú.
Phong cách điêu khắc mạnh mẽ, mang lại cho người ta cảm giác rất tàn khốc.
Càng kỳ lạ hơn chính là, thỉnh thoảng khi tầm mắt của Lục Tân không tập trung vào những tác phẩm điêu khắc này, Lục Tân có cảm giác những tác phẩm điêu khắc này đang len lén mở mắt ra nhìn mình, nhưng khi Lục Tân đưa mắt nhìn về phía chúng thì mọi thứ vẫn như thường.
Lục Tân thờ ơ đi lướt qua các tác phẩm điêu khắc.
Hắn đã chuẩn bị tinh thần cho việc những tác phẩm điêu khắc này có thể sẽ bất ngờ ra tay với mình, nhưng kết quả lại khiến hắn rất thất vọng.
Những người nhà của Lục Tân cũng yên lặng đi theo hắn vào sâu bên trong, họ cũng tò mò liếc nhìn những bài trí xung quanh.