Chương 905: Bị Cả Thế Giới Căm Hận
Sức mạnh tinh thần xung quanh đột nhiên như nhận được một loại chỉ thị nào đó, lập tức trở nên cuồng bạo, như một cơn mưa nhẹ trong nháy mắt biến thành một trận mưa như trút, còn kèm theo mưa đá và vô số sấm sét, cuối cùng thậm chí bắt đầu rơi xuống cùng với vô sô con dao.
“Hả?”
Trong tầm mắt của Lục Tân, sức mạnh tinh thần xung quanh Búp Bê trong nháy mắt đã trở nên cuồng bạo.
Chúng như những con sóng có sức sống của riêng mình, ầm ầm tràn về phía quái thụ máu thịt.
Lục Tân thậm chí trông thấy sức mạnh tinh thần đó đang biến thành hình dạng của vô số người hoặc quái thú, hung hãn lao về phía trước, lao thẳng đến phía trước quái thụ máu thịt, chúng há miệng cắn, rồi vươn tay xé, thậm chí còn ôm lấy quái thụ máu thịt rồi dùng đầu đập mạnh.
Điên rồi, điên hết cả rồi.
Giây phút này, cả thế giới dường như đã hoàn toàn trở nên điên loạn.
Quái thụ máu thịt đã biến thành khổng lồ, diện tích phần tán cây của nó e là hơn một trăm mét.
Tuy nhiên, sức mạnh tinh thần xung quanh nó lại trở nên điên cuồng một cách kỳ lạ, sau đó lao thẳng tới quái thụ máu thịt.
Trong mắt Lục Tân, quái thụ máu thịt trong nháy mắt trở nên thật nhỏ bé.
Lúc này, vô số dây leo vặn vẹo giãy giụa như những con trăn bị lột da đều bị một lượng lớn sức mạnh tinh thần đáng sợ nhắm vào.
Từng chút, từng chút một bị xé nát, như thể bị cả thế giới căm ghét và bài xích.
Từng đoạn dây leo bị đứt và rơi xuống đất.
Hết Tần Nhiên này đến Tần Nhiên khác, đã trưởng thành hoặc chưa trưởng thành, đều ầm ầm ngã xuống đất, sau đó bị vô số sức mạnh tinh thần đuổi theo và bao phủ.
Cảnh tượng đó vừa tàn khốc, lại vừa mang đến cho người ta cảm giác thoải mái khôn tả.
“Hả?”
Nó khiến Lục Tân kinh ngạc đến nỗi trợn tròn hai mắt.
Lục Tân gần như quên mất những cảm giác khác nhau đang trào dâng trong tim mình.
Lục Tân chỉ cảm thấy hơi khó tin.
Lẽ nào đây chính là một năng lực của Búp Bê?
Trước đó, Lục Tân đã biết được từ chỗ Hàn Băng, việc bị người khác yêu vốn không phải là năng lực của Búp Bê, mà chỉ là một loại ảnh hưởng tiêu cực.
Một trong những năng lực của Búp Bê là có thể mượn sức mạnh tinh thần của những người xung quanh.
Ngoài ra, Lục Tân chưa được nhìn thấy những năng lực khác của Búp Bê.
Vì xung kích tinh thần mà Búp Bê thường dùng chỉ là một cách sử dụng đơn giản của sức mạnh tinh thần chứ không được coi là một năng lực.
Những gì Lục Tân nhìn thấy bây giờ hẳn là một trong những năng lực thực sự của Búp Bê?
Cái này được coi là gì?
Tên của năng lực:
“Đánh chết ngươi.”
…
Không, không phải là đánh chết ngươi.
Đây là vì Búp Bê đang căm hận Tần Nhiên.
Vì sự căm hận của Búp Bê, nên cả thế giới bắt đầu căm hận Tần Nhiên.
Khiến mục tiêu bị cả thế giới căm hận, chính là một năng lực của Búp Bê.
Về bản chất, đây thực sự là lần đầu tiên Búp Bê thể hiện sự phản cảm và căm hận thực sự của mình đối với một mục tiêu nào đó.
---
“Vậy…Đó chỉ là quái vật!”
“Đó là hai con quái vật đáng sợ…”
“…”
Bi thảm hơn cả chính là Tần Nhiên, hay nói đúng hơn là bản thể của quái thụ máu thịt.
Khi sức mạnh tinh thần của toàn thế giới dường như đều bắt đầu căm hận Tần Nhiên và quay lưng lại với hắn, hắn có cảm giác như có những con kiến đang bò khắp người, hơn nữa không chỉ là kiến bình thường, mà còn là những con kiến đạn Amazon hung dữ nhất.
Tần Nhiên có thể cảm nhận rõ ràng những dây leo tinh thần kéo dài ra từ cơ thể mình đang bị cắt đứt từng sợi một.
Bị nuốt chửng từng chút một.
Khắp người trên dưới đều có cảm giác như bị lăng trì bởi vô số lưỡi dao.
Tần Nhiên không phải là không muốn chống lại.
Hắn đã rất nhiều lần dùng đến sức mạnh lớn nhất, muốn đánh bật những đòn tấn công này và đẩy chúng ra xa hơn.
Tuy nhiên, mỗi khi hắn sử dụng đủ sức mạnh, hắn lại bị áp chế bởi sức mạnh thậm chí còn lớn hơn.
Hắn có cảm giác mình đã trở thành trung tâm của thế giới.
Điều đáng sợ nhất chính là hắn đã trở thành trung tâm của thế giới trong tình trạng bị căm hận như vậy.
“Xoạt xoạt xoạt…”
Đó là âm thanh phát ra khi sức mạnh tinh thần đang bị ăn mòn.
Mùi vị đau đớn khôn tả từ cành lá tràn vào tâm trí Tần Nhiên.
Trong lòng hắn đang trào dâng một cảm giác vô cùng đau đớn và hỗn loạn.
Hắn cảm thấy mọi thứ xung quanh đều đang căm ghét mình, nên mới điên cuồng tấn công mình như vậy.
Sau khi cảm giác này xuất hiện, ngay cả bản thân Tần Nhiên cũng cảm thấy căm ghét chính mình.
Trước ảnh hưởng của sức mạnh đó, rất nhiều dây leo ở xung quanh bắt đầu trở nên mất kiểm soát.
Cuối cùng, chúng thậm chí còn đột ngột quay đầu lao về phía Tần Nhiên, rồi cắn xé một cách dữ dội.
Điều mấu chốt nhất là, vì bây giờ Tần Nhiên có thể có cùng cảm nhận của những dây leo này.
Cho nên, khi những sợi dây leo đó quay đầu cắn ngược phía mình, trong lòng Tần Nhiên bỗng xuất hiện một khoái cảm khác thường.
“Thật đáng sợ…”
Khuôn mặt trên thân cây trở nên căng cứng, ánh mắt có vẻ hơi run sợ.
Tần Nhiên biết đây hẳn là năng lực của cô gái đó, nhưng hắn không có cách gì đối phó được.
Mấu chốt nằm ở người đàn ông đó.