Chương 930: Tiến Vào Trong Bình
Lúc này, Lục Tân không có thời gian để an ủi một ông lão như vậy. Cầm trong tay khối Rubik mười hai mặt, Lục Tân lặng lẽ quan sát ông lão, nhận thấy khối Rubik mười hai mặt không có bất kỳ phản ứng nào.
Cúi đầu nhìn khối Rubik, Lục Tân có thể cảm nhận rõ ràng có một số hoạt tính nào đó bên trong khối Rubik.
Loại hoạt tính này ẩn sâu bên trong khối Rubik, Lục Tân thậm chí có thể mơ hồ cảm nhận được nó đang khẽ run rẩy, cho dù Lục Tân cứ dí sát nó vào mặt ông lão, nhưng hoạt tính bên trong vẫn gắt gao co rút lại, giống như con rùa co vào trong hang, sống chết không chịu chui ra.
Đối mặt với cảm giác giống như máy móc xảy ra trục trặc như thế này, Lục Tân trở nên trầm tư một hồi.
Sau đó, Lục Tân đập khối Rubik xuống đất hai lần.
Rồi lại nhặt nó lên và chỉ vào ông lão.
Hoạt tính trong khối Rubik đang run rẩy, như thể hơi mờ mịt.
Lục Tân nheo mắt gắt gao nhìn khối Rubik, sau đó, dùng năm ngón tay bóp nhẹ khối Rubik, tạo ra âm thanh cạch cạch.
“Nghe lời.”
Lục Tân nhẹ nhàng nói rồi chỉ vào ông lão một lần nữa.
Dường như khối Rubik đột nhiên hiểu ra, Lục Tân thậm chí còn cảm nhận được hoạt tính bên trong khối Rubik nhanh chóng nhảy lên.
Các hình vuông với nhiều màu sắc khác nhau ở phía trên đột nhiên tự xoay tròn, phát ra tiếng lách cách, rồi thay đổi từng chút một. Cuối cùng, Lục Tân có thể cảm nhận rõ ràng đặc điểm hoạt tính đó dường như đã thay đổi, và đặc điểm này vẫn đang lan rộng ra bên ngoài.
Đặc điểm này thông qua hai ngón tay đang nắm lấy khối Rubik của Lục Tân, bắt đầu lan ra khắp cơ thể hắn.
Nó lan rộng ra một cách run rẩy, cực kỳ cẩn thận, như thể muốn thử thăm dò hậu quả của việc lan rộng như thế này.
Lục Tân mỉm cười với khối Rubik và chấp nhận sự thăm dò của nó.
…Nụ cười này của Lục Tân khiến khối Rubik sợ hãi đến nỗi suýt chút nữa thì vỡ thành từng khối vuông nhỏ ngay tại chỗ.
…
Khi cảm giác này lan dần từ các ngón tay đến bàn tay, cánh tay, cuối cùng là bả vai, ngực, và toàn thân, Lục Tân mơ hồ cảm thấy có thứ gì đó đã thay đổi, trên người hắn giống như vừa mặc thêm một bộ quần áo vô hình.
Hơn nữa, loại quần áo này là một vật sống.
Nó tự động dán vào, và liên tục thay đổi bước sóng.
Nhưng khi cúi đầu nhìn xuống, Lục Tân thấy mình vẫn là chính mình, không có bất kỳ khác biệt nào.
Lục Tân hơi trầm ngâm và quay đầu nhìn về phía Búp Bê.
Bên cạnh Lục Tân lúc này không có Búp Bê, chỉ có một ông lão đang mỉm cười ngọt ngào với hàm răng ố vàng vì khói thuốc.
Lục Tân giật mình đánh thót, hắn biết quá trình ô nhiễm đã hoàn thành.
…
“Soạt!”
Lúc này, bên trong chiếc kén ánh sáng, Tổng giám mục Tai Ách đang nhìn Lục Tân và Búp Bê đột nhiên biến mất trong vùng hoang vu.
Hay nói cách khác, hai người này không hề biến mất, chỉ là trong tầm mắt của ông ta, dao động tinh thần của hai người này đột nhiên bị một loại sức mạnh nào đó bao phủ, đối với một người đang trong trạng thái này như ông ta, hai người này giống như là đột nhiên biến mất.
Cảm giác run rẩy khó tả dâng lên trong lòng ông ta.
Mọi người sẽ rất kinh ngạc khi nhìn thấy hiện tượng kỳ lạ giống như sự biến mất của quái vật tinh thần, và khi quái vật tinh thần bất thình lình nhìn thấy cảnh tượng này, lá gan cũng sẽ vô thức trở nên nhỏ lại.
Cùng lúc này, ông ta cảm thấy mình đã gặp phải một thử thách bất ngờ, điều này đại diện cho một mối nguy có thể đe dọa đến tính mạng của ông ta, trong đôi mắt kinh hoàng của ông ta chợt hiện lên vẻ lo lắng và yếu ớt, ông ta cố gắng dõi tầm mắt nhìn về phía vùng hoang vu.
Nhưng tầm mắt của ông ta chỉ mơ hồ bắt gặp một nụ cười thân thiện.
Toàn thân ông ta bắt đầu run lên, tâm trạng khi đang tiến hành nghi thức ký sinh hoàn toàn bị xáo trộn:
“Mình đang gặp phải chuyện quái gì thế này?”
---
Búp Bê biến thành một ông lão.
Nghe thì có hơi đáng sợ. Nhưng lần trước, lúc cô ấy bị ô nhiễm trong sân nhỏ cũng từng có chuyện như thế xảy ra. Bản thân không nhận ra được, nhưng trong mắt người khác, bề ngoài đã thay đổi.
Vì vậy Lục Tân cảm thấy mình không cần hoảng hốt. Hắn hít sâu một hơi, ngẩng đầu quan sát bốn phía, sau đó phát hiện, cảnh vật xung quanh đã hoàn toàn thay đổi.
Bản thân đang đứng giữa một thành phố nhỏ vô cùng náo nhiệt. Bên cạnh là dòng suối nhỏ chảy róc rách, mặt tường dựng nên từ đá xanh, một đám người ồn ào, sôi nổi, phía xa nơi chân trời tỏa ánh chiều ấm áp.
Hai bên đường có đủ loại cửa hàng rực rỡ muôn màu, trước cửa mỗi gian hàng đều chất đầy hoa tươi.
Hắn đã từng tới trấn nhỏ này một lần.
Đó là khi vừa tiến vào khu vực hoang dã này, chính hắn đã tận mắt chứng kiến cảnh tượng phóng xạ tinh thần xây dựng nên một ảnh ảo. Mà hình dạng của ảnh ảo đó chính là thành phố nhỏ này.
Thời điểm vừa tiến bào viện bảo tàng, những khung cảnh cuộc sống chứa trong bình mà hắn nhìn thấy cũng diễn ra tại trấn nhỏ này. Nhưng điểm khác biệt là, lúc đó hắn đứng ở ngoài bình quan sát, còn bây giờ bản thân lại đang ở trong bình.
Cuối cùng mình cũng tiến vào bình.