Chương 952: Ảnh Hưởng Tiêu Cực
“Đương nhiên đây là một việc tốt.”
Trần Tinh mỉm cười, giọng nói của cô thậm chí có vẻ hơi kích động:
“Nếu Búp Bê thật sự đã loại bỏ được ảnh hưởng tiêu cực của cô ấy, có nghĩa là sự ổn định của cô ấy đã được cải thiện rất nhiều. Suy cho cùng, trước đây ngoài ảnh hưởng tiêu cực của bản thân, Búp Bê vẫn luôn vô cùng ổn định về mặt cảm xúc. Đối với bản thân Búp Bê mà nói, đây là một tiến bộ rất lớn, cho dù là đối với Thanh Cảng chúng ta…”
Nói đến đây, Trần Tinh đột nhiên hơi dừng lại, cô nhận ra mình suýt chút nữa đã tiết lộ một điều cơ mật.
Trần Tinh đã lập tức thay đổi lời nói mà không để lại bất kỳ dấu vết gì:
“Vì vậy, Đặc Thanh Bộ rất hứng thú đối với những trải nghiệm lần này của Búp Bê.”
“Búp Bê không biết viết báo cáo công việc, vì vậy bản báo cáo công việc của ngươi đóng vai trò đặc biệt quan trọng.”
“…”
“Được, ta biết rồi, ta nhất định sẽ trình bày đầy đủ trong báo cáo.”
Lục Tân vội vàng đảm bảo, đồng thời, trong lòng hắn thầm nghĩ:
Chắc chắn không thể viết về chuyện mình và Búp Bê đã đánh nhau…
Dù sao thì cô ấy cũng sẽ không kể với ai.
Mặc dù cô gái này trông có vẻ hơi ngốc nghếch nhưng cô ấy không phải là người thích mách lẻo sau lưng.
…
Sau khi cúp điện thoại, Lục Tân cảm thấy rất thư thái và dễ chịu.
Về sau hẳn là có rất nhiều chuyện phải giải quyết, nhưng ít nhất là hiện tại, hắn tạm thời không cần nghĩ tới.
Có điều, nếu không cần đi làm, vậy mình nên làm cái gì bây giờ?
Đột ngột được nghỉ phép như vậy, ngược lại khiến Lục Tân có chút hụt hẫng.
Ánh nắng lặng lẽ chiếu xuống, Lục Tân giơ tay chặn lại, sau đó gạt nhẹ tàn thuốc xuống dưới lầu.
“Hay là đi gặp cô giáo Tiểu Lộc?”
Lục Tân suy nghĩ một lúc, rồi quyết định tạm gác chuyện này sang một bên.
Bây giờ, mình không có tiền trong tay, tiền thù lao cho nhiệm vụ lần này và lần ở chủ thành đều chưa được chuyển vào tài khoản.
Khi đăng bán tin tức trên thiết bị liên lạc của câu lạc bộ, tài khoản của Lục Tân đã hợp pháp nhận được hai triệu Liên minh tệ.
Nhưng mấu chốt là khoản tiền đó vẫn đang nằm trong tài khoản của thiết bị liên lạc, mà tài khoản đó lại được liên kết với thẻ của Trần Tinh.
Bây giờ Lục Tân vẫn không biết phải giải thích thế nào về chuyện này với Trần Tinh.
Cho dù Trần Tinh đồng ý khoản tiền này là của Lục Tân, nhưng bây giờ Lục Tân cũng không thể rời khỏi thành phố và đến trấn nhỏ Khai Tâm để tìm Trần Tinh lấy thẻ?
Trong thời gian này, tất cả thu nhập của Lục Tân chỉ đến từ số tiền kiếm được sau khi bán một nửa xe hàng mà hắn đã hợp tác với đội xe của Cao Đình.
Chỉ tiếc là, cuối cùng Lục Tân vẫn không thể đòi được khoản tiền đó.
“Hay là, cứ đến chỗ Hàn Băng rồi hỏi xem cô ấy đã chọn nhà cho mình đến đâu rồi?”
Vừa nghĩ đến chuyện này, Lục Tân lại lắc đầu.
Hàn Băng là người của bộ phận phân tích thông tin, hiện tại cô chắc chắn cũng đang tăng ca vì chuyện của trấn nhỏ Khai Tâm, Lục Tân thầm nghĩ, chuyện vặt vãnh thế này cũng không tiện quấy rầy cô.
Vì vậy, Lục Tân bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ xem mình có thể làm gì vào lúc này, sau đó, hắn đột nhiên vỗ đùi thật kêu.
“Rõ ràng mình còn có một công việc khác, tạm thời nghỉ phép không lương, đến bây giờ mình mới nhớ ra…Không xong rồi, mình thực sự đã sa đọa rồi…”
…
Trong lúc nghĩ như vậy, Lục Tân lập tức xốc lại tinh thần.
Lục Tân lấy khẩu súng ra từ trong chiếc túi của mình rồi kiểm tra đạn bên trong khẩu súng.
Sau đó, Lục Tân mới cảm thấy yên tâm.
Lục Tân bước nhanh xuống lầu, ngồi lên chiếc xe điện màu hồng của cô cảnh sát nhỏ rồi ra ngoài.
---
Không khí trên đường đến chỗ làm thật trong lành và thơm mát.
Làm cho tâm tình Lục Tân vô cùng tốt.
Nhìn dọc theo con đường, cả khu phố đầy nước thải, dòng người mệt mỏi, uể oải, xe cộ đông đúc, xe đạp và xe máy tấp ra tấp vô càng khiến tình hình giao thông trở nên bế tắc, thế là vì ngươi đạp chân ta, ta cọ trúng chiếc quần mới của ngươi mà mấy người đứng bên đường cãi nhau ì xèo cả nửa ngày trời cũng chả ai dám động tay động chân, có người còn vừa ăn bánh quẩy vừa đứng xem náo nhiệt....
.... Đúng là một đám người tràn trề sức sống nha!
Thậm chí Lục Tân còn có cảm giác lại lần nữa được quay về với cuộc sống thật sự.
Chứng minh điều gì?
Chứng minh bản thân hắn đang vô cùng chill.
Chứng minh hắn là một phần trong cuộc sống này!
......
Đạp xe đến dưới công ty, Lục Tân còn nghiêm túc khóa cổ chiếc xe điện màu hồng lại, sau đó một tay nhấc lên, cất nó vào trong hành lang, còn tỉ mỉ quan sát hai bên, hắn vô cùng hài lòng với chiếc xe điện mà cô cảnh sát nhỏ đã cho hắn mượn.
Bản thân hắn cũng có một chiếc xe máy, nhưng trước đó đã mang đi đến thành phố chính, còn chưa kịp vận chuyển trở về.
Đem ra so sánh thì hai chiếc xe thì khác biệt khá rõ ràng.
Chiếc xe điện này tốt biết mấy, chạy không tốn xăng.
Hắn vừa xoay xoay chìa khóa vừa thong thả đi lên lầu, nhẹ nhàng gõ cửa kính rồi đi vào văn phòng.