Mặt Trăng Đỏ

Chương 953: Trở Lại Công Ty

Chương 953: Trở Lại Công Ty


"Ơ?"
Khi hắn vừa xuất hiện trong văn phòng, lập tức nhóm đồng nghiệp đều kinh ngạc nhìn hắn.
Dường như mọi hoạt động trong văn phòng đều được tạm dừng, có người đang ôm văn kiện đi qua đi lại, có người thì đang gọi điện thoại, có người thì vươn người chọc ghẹo nữ đồng nghiệp bên cạnh, người thì đang cầm một chiếc bình giữ nhiệt và đứng nhấm nháp ở quầy đồ uống, người thì mượn máy tính để kê phần ăn sáng, tất cả các đồng nghiệp đều ớ một tiếng rồi khựng lại nhìn Lục Tân với sự yên lặng chuẩn văn phòng.
"Xin chào mọi người....."
Lục Tân niềm nở chào hỏi, sau đó liền đi đến văn phòng của chủ nhiệm.
Trước đây hắn xin nghỉ việc không lương, hiện giờ hắn đã trở về nên đương nhiên phải đến trả phép với chủ nhiệm trước.
Trả phép xong thì sẽ có tiền lương lại rồi.
Cửa phòng chủ nhiệm đang mở nên Lục Tân liền tiến vào luôn, sau đó vươn đầu nhìn xem chủ nhiệm đang coi cái gì trên máy tính.
Ngay sau đó hắn lập tức cười nói:
"Chào buổi sáng chủ nhiệm...."
Chủ nhiệm cũng không hề ngẩng đầu lên, còn bực mình nói:
"Sao vào mà không gõ cửa?"
Lục Tân ngơ ngác, nói:
"Cửa mở sẵn rồi mà...."
"Cửa mở là ngươi...."
Chủ nhiệm cọc cằn ngẩng đầu lên nói, bỗng nhiên lại thấy Lục Tân đang đứng ở cửa cười với mình.
"Ơ?"
Mấy sợi tóc lưa thưa trên đầu chủ nhiệm đột nhiên bùng nổ, cơ thể giật bắn lên giống như bị điện giật vậy, phản ứng đầu tiên của hắn là đưa hai tay ôm ngực sau đó lùi về sau, bất chợt trong ánh mắt lóe lên sự hưng phấn, hắn đột ngột đứung dậy đi đến làm bật cái ghế dựa qua một bên, vô cùng kích động nghênh đón:
"......... Mau vào đi, ngồi ngồi ngồi."
"Ờ ờ."
Lục Tân hơi sửng sốt, đưa tay gõ vào cửa kính hai cái rồi mới mỉm cười bước vào.
Vừa quay đầu lại nhìn liền thấy trên màn hình máy tính trên bàn chủ nhiệm hình như là điện thoại của trinh thám nào đó.
"Tiểu Lục à, cuối cùng ngươi cũng trở về rồi...."
Chủ nhiệm vô cùng nhiệt tình nắm lấy tay của Lục Tân để hắn ngồi xuống sô pha bên cạnh rồi vội vàng đi rót nước.
Ngược lại Lục Tân có chút ngượng ngùng, nói:
"Không cần gấp đâu chủ nhiệm, ta không khát...."
"Lúc trước ta đi thăm thân nên có xin nghỉ dài hạn, giờ ta vừa mới trở về, không biết công việc của ta...."
"......"
Lúc nói những lời này quả thật hắn có chút chột dạ.
Bởi vì trước đây đã từng xảy ra mấy chuyện xin nghỉ không lương nhưng trở về thì công việc cũng mất luôn rồi.
Hắn cũng lo là trước khi đi đã nói rõ là xin nghỉ không lương, bỗng nhiên trở về lại thành ra là hắn tự xin nghỉ việc.
Nếu vậy há chẳng phải hắn...... lại phải móc súng ra à?
"Ai yaaaa, không thành vấn đề."
Chủ nhiệm vừa nói là Lục Tân yên tâm rồi, thậm chí chủ nhiệm còn đổ đầy mồ hôi, kích động nói:
"Tiểu Lục, ngươi không biết ta mong ngươi trở về biết bao nhiêu đâu, thậm chí ta đã..... Hais, tóm lại trở về là tốt rồi, công ty không thể không có ngươi được!"
"Hả?"
Lục Tân sửng sờ: Hóa ra mình quan trọng với công ty đến như vậy ư?
Cũng đúng, ít nhiều gì mình cũng là chủ quản.
"Chuyện bên ngoài của ngươi xử lý xong hết rồi à?"
Lúc này, chủ nhiệm đã dùng loại trà thượng hạng mà hắn giấu kỹ trong ngăn tủ để pha cho Lục Tân chén trà, hắn đặt chén trà trên bàn nhỏ bên cạnh Lục Tân, hai tay không ngừng xoa xoa, vừa kích động vừa lo lắng, hỏi:
"Lần này trở về là để phục chức đúng không?"
"Vậy thì, trong khoảng thời gian này, ngươi đã chuẩn bị để đi làm bình thường rồi chứ?"
"..."
"Đương nhiên rồi."
Phản ứng của chủ nhiệm đã chứng minh tầm quan trọng của hắn ở công ty, làm cho tâm trạng của Lục Tân tốt theo, hắn lập tức đồng ý, nhưng lại nghĩ đến bên phía Đặc Thanh Bộ vẫn còn đang bận, cũng không biết khi nào sẽ lại gọi hắn qua hỗ trợ, vì thế hắn nhanh chóng bổ sung một câu:
"Nhưng ta không biết khi về có còn chuyện gì khác nữa không, chắc ta phải xin nghỉ thêm một hai ngày..... Ta sẽ cố gắng không nghỉ phép nữa."
"Không sao không sao..."
Chủ nhiễm thoải mái đồng ý, nhưng lại hơi lo lắng:
"Hôm nay ngươi chắc chắn ở đây đúng không?"
Lục Tân cảm thấy phản ứng của chủ nhiệm có hơi kỳ lạ, bèn gật đầu nói:
"Đương nhiên rồi."
Hôm nay là ngày đầu tiên hắn trở lại làm việc, sao hắn có thể về sớm được, cũng không phải chủ nhiệm không biết tính hắn.
"Vậy thì tốt, vậy thì tốt."
Lúc này, chủ nhiệm mới yên tâm, thở phài nhẹ nhõm:
"Tiểu Lục, ngươi vừa cứu ta một mạng đó...."
"Nghiêm trọng vậy sao?"
Lục Tân có chút kinh ngạc, hắn càng nhận thức rõ ràng hơn về tầm quan trọng của mình ở công ty.
Sau khi nói chuyện với chủ nhiệm về việc trở lại làm việc và chính thức ký chấm công, cuối cùng tảng đá lớn trong lòng Lục Tân cũng được buông xuống, hắn liền quay trở về văn phòng của mình.
Căn phòng này hắn còn chưa ở được mấy ngày vậy mà công ty vẫn còn giữ lại cho hắn, thậm chí đồ đạc bên trong cũng không ai động đến, sớm biết như vậy lúc trước hắn sẽ không vội xóa hết dữ liệu trong máy tính làm gì.
Cũng may còn một bản sao lưu trong USB.
Lục Tân nhẹ nhàng ngồi xuống ghế dựa thở phào một hơi.
Cảm giác có việc làm thật tuyệt.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất