Chương 966: Tập Đoàn Xương Hưng
Lục Tân lập tức điều chỉnh lại tâm trạng của mình, rồi thuật lại những lời mà Phó tổng Tiếu đã nói với hắn trước đó và chuyện trong mắt Cao Nghiêm có con sâu cho Hàn Băng nghe.
Có tiếng gõ bàn phím lách cách vang lên ở đầu bên kia điện thoại, chắc là Hàn Băng đang nhập thông tin vào máy tính.
“Chỉ khi nào nhìn thấy con sâu xuất hiện trong mắt hắn, mới có thể xác định hắn đã bị ô nhiễm…”
“Tạm thời vẫn chưa rõ phương thức ô nhiễm…”
“Lại là một sự cố ô nhiễm đặc biệt cực kỳ bí ẩn…”
Một lúc sau, Hàn Băng thở dài và nói:
“Vì vậy, phải chăng bây giờ Đan Binh tiên sinh dự định đến nhà của Cao Nghiêm để xác định xem cô gái bị hắn bắt cóc có bị hắn làm ô nhiễm hay không, và những người xung quanh hắn có bình thường không?”
Lục Tân gật đầu:
“Đúng vậy.”
Sau khi phát hiện một người nào đó bị ô nhiễm, đương nhiên phải lập tức kiểm tra xem có phải những người xung quanh hắn cũng đã bị ô nhiễm hay không.
Tiếp theo, sẽ dựa vào kết quả này để suy đoán chuỗi logic và mức độ đe dọa của ô nhiễm.
Dựa trên kết quả này, suy ra chuỗi logic ô nhiễm và mức độ đe dọa.
“Mạch suy nghĩ này hoàn toàn không có vấn đề.”
Hàn Băng nói:
“Nhưng Đan Binh tiên sinh hãy cẩn thận, ta e rằng nếu bây giờ ngươi đến đó sẽ gặp phải một số rắc rối.”
Lục Tân lập tức ngẩn ra:
“Có nguồn ô nhiễm rất lợi hại sao?”
“Không phải.”
Hàn Băng nói tiếp:
“Đan Binh tiên sinh, ta vừa nhận được một thông báo.”
“Có ai đó đang thử nghe ngóng tin tức liên quan đến ngươi.”
“Như vậy nghĩa là sao?”
Lục Tân nhất thời không phản ứng kịp.
Hàn Băng giải thích thật rõ ràng cho Lục Tân:
“Rất đơn giản. Nghĩa là có ai đó đang thông qua các mối quan hệ cá nhân để hỏi thăm các thông tin liên quan đến quá khứ và thân phận bí mật của ngươi.”
“Bởi vì ngươi là nhân tài đặc biệt cấp bốn của Thanh Cảng chúng ta... Sau khi cộng dồn cả điểm đóng góp từ nhiệm vụ lần này, ước chừng ngươi có thể lên thẳng cấp năm... Vả lại, thông tin của ngươi vốn dĩ cũng là một cơ mật cấp A rất cao. Do đó, khi có bất kỳ ai muốn dò la về thông tin của ngươi, ta đều lập tức biết ngay.
“…”
“Hả”
Lục Tân hoàn toàn không biết mình còn có đãi ngộ đặc biệt như vậy ở Thanh Cảng.
Hắn cũng cảm thấy hơi mới mẻ, vội hỏi:
“Bây giờ ngươi có biết đối phương là ai không?”
“Là người của Tập đoàn Xương Hưng ở Thanh Cảng.”
Hàn Băng vừa gõ bàn phím vừa nói:
“Người có thể nghe ngóng thông tin từ Trụ sở chính của Văn phòng Hành chính hẳn là Cao Xương – chủ tịch của Tập đoàn này. Người đàn ông này đã đến Thanh Cảng từ hai mươi năm trước và là công dân hạng năm của Thanh Cảng. Ông ta thường sống ở tòa nhà số 4 khu dân cư XX ở thành phố chính, nhưng đồng thời có rất nhiều hạng mục kinh doanh ở thành phố vệ tinh số hai, vì vậy ông ta thường ở lại thành phố vệ tinh một thời gian dài, đồng thời ông ta còn là nghị viên dự bị của thành phố vệ tinh số hai, có mạng lưới quan hệ rất rộng và thế lực rất lớn.”
“Chưa đầy mười phút sau khi nhận được báo cáo nhiệm vụ của ngươi thì ta nhận được lời nhắc có ai đó đang nghe ngóng thông tin về ngươi. Ta có thể chắc chắn sau khi ngươi đánh bị thương người đàn ông bị ô nhiễm kia, đối phương đã nhận được thông báo và bắt đầu chuẩn bị đối phó với ngươi.”
“…”
Lục Tân lập tức liếc nhìn Cao Nghiêm ở bên cạnh, trong lòng cũng hiểu được bảy tám phần.
Không còn nghi ngờ gì nữa, người đang nghe ngóng thông tin chính là người nhà của Cao Nghiêm.
Ông ta rất bình tĩnh khi xử lý mọi vấn đề, sau khi nghe tin con trai mình bị người ta đánh bị thương, phản ứng đầu tiên của ông ta chính là hỏi thăm các thông tin liên quan đến người đã đả thương con trai mình?
Lục Tân không giỏi xử lý những việc như vậy, đành phải hỏi Hàn Băng:
“Vậy ta nên làm gì bây giờ?”
Hàn Băng nói:
“Đối với trường hợp như thế này, chúng ta thường có hai cách giải quyết như sau.”
“Một là trực tiếp cảnh cáo, hoặc bắt giữ.”
“Hai là tạm thời cung cấp cho họ thông tin sai lệch để đánh lừa họ.”
“Điều này cũng tùy vào từng trường hợp cụ thể, nếu mục đích của đối phương là gây bất lợi cho ngươi thì phải trực tiếp bắt giữ và thẩm vấn, nếu có liên quan đến nhiệm vụ nào đó mà ngươi đang thực hiện thì phải đưa ra thông tin sai lệch, tránh đánh rắn động cỏ…”
Lục Tân lập tức hiểu ra.
Phong cách làm việc của Đặc Thanh Bộ vẫn luôn rất mạnh mẽ và kiên quyết, nhưng điều này cũng tùy thuộc vào từng trường hợp cụ thể.
Khi xử lý các nguồn ô nhiễm thì phải coi trọng hiệu suất, không ngại tiêu tốn một lượng lớn nhân lực và vật lực, tất cả đều đặt hiệu suất làm mục tiêu hàng đầu.
Thế nhưng nếu có dị biến giả nào đó đang giở trò, thì nhất định phải cẩn thận, không nên làm hắn hoảng sợ, khiến hắn có sự chuẩn bị.
Lục Tân bày tỏ quan điểm của mình:
“Bây giờ ta cũng không chắc tính chất của sự việc lần này là gì, nhưng tốt hơn hết là đừng đánh rắn động cỏ.”
“Được, ta biết phải xử lý như thế nào rồi.”
Hàn Băng thở phào nhẹ nhõm và nói:
“Đan Binh tiên sinh hãy cẩn thận một chút, ta đã sắp xếp người chuẩn bị hỗ trợ ngươi.”
“Về thời gian, chắc hẳn họ sẽ có mặt trong vòng hai mươi phút nữa.”