Mẹ Tôi Bị Xuyên Không Rồi

Chương 7

Chương 7
Những ngày đi học ở trường trôi qua thật nhanh. Năm lớp 11, tôi chọn ban Xã hội, mẹ tôi chọn ban Tự nhiên, nhưng điều đó vẫn không ảnh hưởng đến việc mẹ kèm cặp tôi mỗi ngày sau giờ học.
Có lúc là mẹ tôi đích thân dạy, có lúc là đồng chí Tầm Anh dạy. Thành tích của tôi tiến bộ vượt bậc, còn mẹ tôi thì đã giữ vị trí thứ nhất toàn khối từ rất lâu rồi.
Thầy giáo vụ cũng ra sức ngăn cản bà nội và bố tích cực hơn.
Năm lớp 12, mẹ tôi một lần nữa nhờ luật sư đệ đơn ly hôn, nhưng bố và bà nội sống chết không đồng ý, thậm chí còn nói rằng ba năm ly thân của họ là để mẹ tôi thực hiện ước mơ đại học, chứ không phải vì tình cảm rạn nứt.
Đồng chí Tầm Anh tức giận chửi thề một câu, nhưng mẹ tôi vẫn bình tĩnh, gác chuyện đó sang một bên, tập trung ôn thi. Năm lớp 12 rất vất vả, nhưng vì có nơi muốn đến, nên toàn thân tràn đầy sức mạnh.
Khoảnh khắc bước ra khỏi phòng thi, các bạn học hò reo ăn mừng, giữa những tờ đề thi bay lả tả, tôi nhìn thấy bóng dáng của mẹ.
Chỉ một cái nhìn đó, tôi đã biết, đó là mẹ tôi, không phải đồng chí Tầm Anh.
Hai mẹ con chúng tôi nhìn nhau mỉm cười. Chúng tôi đã cố gắng hết sức, đã nộp bài thi tốt nhất của mình.
Ngày có kết quả, điện thoại của mẹ tôi liên tục đổ chuông.
Nhà trường kéo một tấm băng rôn nổi bật: [Chúc mừng học sinh Lý Phán Nhi của trường chúng ta đã đỗ thủ khoa của thành phố!]
Thầy giáo vụ vốn nghiêm khắc, không hay cười, giờ cười tít cả mắt. Tin tức một phụ nữ trung niên 45 tuổi trở thành thủ khoa đại học gây chấn động cả nước.
Mẹ tôi nhận phỏng vấn tại trường, đối mặt với hàng loạt phóng viên, mẹ không hề e ngại:
"Bất kể là lúc nào, cũng đừng từ bỏ ước mơ của mình."
"Nếu bạn quyết định phấn đấu, thì núi non không cản, tương lai tươi sáng."
Mẹ hắng giọng, ưỡn ngực: "Bốn mươi, năm mươi tuổi, chính là cái tuổi để dấn thân!"
Thầy giáo vụ đại diện nhà trường trao 10 vạn tiền thưởng cho mẹ tôi, mẹ nói: "Còn phải cảm ơn thầy đã cho em cơ hội này."
Thầy giáo vụ cười: "Với năng lực học tập của cô, dù học ở đâu cũng sẽ có thành tích tốt thôi."
Ngoài học phí bình thường, nhà trường cũng chưa từng thu khoản học phí dự thính trên trời của mẹ tôi. Các trường đại học lớn đều ngỏ lời mời mẹ tôi, điều khiến mọi người ngỡ ngàng là, mẹ đã từ chối lời mời của hai trường đại học hàng đầu trong nước.
Và chọn Đại học Công nghiệp Cáp Nhĩ Tân, cách xa về phía Đông Bắc.
Chuyên ngành, vật lý hạt nhân.
Đồng chí Tầm Anh nói với tôi:
"Đây là sự lựa chọn chung của mẹ và tôi, cô ấy nói muốn đi xem nơi mà tôi đã cống hiến cả đời mình."
Còn tôi cũng nghe theo tiếng lòng, bất chấp lời khuyên nhủ của những người khác, chọn Khoa Khảo cổ học của Đại học Bắc Kinh mà tôi hằng ao ước.
Ngày nhận giấy báo trúng tuyển, mẹ đưa tôi về thăm quê một lần. Ông bà ngoại đã mất khi tôi còn rất nhỏ, ấn tượng của tôi về hai người vẫn là những nét nhăn trên trán và ánh mắt khinh miệt.
Mẹ tôi lặng lẽ đốt vàng mã trước mộ.
"Bố, mẹ, năm đó để các người đồng ý cho con thi đại học, chứ không phải cứ thế gả cho Dư Chí Cường, con đã suýt mất nửa cái mạng. Kết quả lúc đó không thi đỗ, sau 20 năm lấy Dư Chí Cường, con lại thà rằng nửa cái mạng đó cũng mất đi."
"May mà bây giờ, con đã thi đỗ, con cũng đã ly hôn với Dư Chí Cường."
"Còn về việc trước đây con muốn được các người công nhận nhất, thì cũng không còn quan trọng nữa, vì cả đời này con không thể nào trở thành đàn ông được."
Trời tối dần, mưa ở vùng núi đến rất nhanh. Mẹ con tôi đội mưa trở về căn nhà cũ, nhìn thời tiết, quyết định ở lại thêm một ngày.
Tôi dọn dẹp căn phòng trước đây mẹ tôi ở, tắm nước nóng xong, thoải mái nằm trên chiếc giường gỗ.
Tôi nằm nghiêng lướt điện thoại, lỡ tay làm rơi điện thoại trúng sống mũi, rồi điện thoại rơi xuống khe hở giữa giường và tường.
Tôi kêu lên một tiếng, tìm cây chổi để cố gắng gạt điện thoại ra, ai ngờ vừa dùng sức, điện thoại đã được gạt ra. Và còn gạt ra cả một tờ giấy cuộn tròn được lót dưới chân giường.
Tờ giấy cuộn hơi ngả vàng, bị chân giường đè nén lâu ngày tạo thành một vết lõm, góc giấy có một vài vết màu đỏ.
Tôi tò mò mở tờ giấy ra. Cùng với bụi bẩn và mùi ẩm mốc, là sự kinh ngạc trong lòng tôi—
Giấy báo trúng tuyển của Đại học Thanh Hoa.
[Đồng học Lý Phán Nhi, đã được nhận vào Khoa Vật lý, chuyên ngành Vật lý hạt nhân của Đại học Thanh Hoa.]

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất