Chương 127: Phạm tội
Khi Lâm Phỉ Phỉ theo Sở Tây Hàng vào hộp đêm, Hứa Thần và Mạc Tiểu Lâu chờ ở bên trong cũng không cảm thấy kinh ngạc, dường như đã sớm nghĩ đến việc Lâm Phỉ Phỉ sẽ đi theo.
Bên cạnh bọn họ đã có sẵn hai cô gái xinh đẹp gợi cảm ngồi cùng. Nhìn trang phục, hẳn là tiếp viên trong hộp đêm.
Nhưng khi các cô lên tiếng nói chuyện, cái giọng ồm ồm chỉ có nam mới có khiến Lâm Phỉ Phỉ muốn ngất ngay tại chỗ.
Đây không phải là phụ nữ, đây là phụ nữ chuyển giới.
Quả nhiên không hổ là Thái Lan, chỉ là tiếp viên hộp đêm thôi cũng phải là những người có tư sắc không tầm thường như vậy.
Mạc Tiểu Lâu ôm một cô gái chuyển giới trong lòng, chọc tức Sở Tây Hàng:
- Anh Tây Hàng, có cần gọi cho anh một người không? Cảm giác này hoàn toàn khác đấy nhé.
Hứa Thần cũng nửa thật nửa đùa:
- Nghe nói hoàng hậu chuyển giới sẽ biểu diễn tại hộp đêm tối nay. Hay là gọi người đó? Nhưng phí dành cho hoàng hậu chuyển giới hẳn rất cao. Tiểu Lâu, cậu mang có đủ không?
Nghe hai người này nói, sắc mặt Lâm Phỉ Phỉ lập tức cứng đờ.
Sở Tây Hàng vội ôm Lâm Phỉ Phỉ:
- Bảo bối, đừng nghe bọn họ. Anh chẳng cần hoàng hậu chuyển giới nào cả. Có em ở đây, không có bất kỳ ai có thể lọt vào mắt của anh.
Nói xong, liền hung hăng trừng mắt với Mạc Tiểu Lâu và Hứa Thần:
- Các người hồ ngôn loạn ngữ ở đây, có phải muốn tối nay tôi về quỳ trên bàn giặt không vậy?
Lâm Phỉ Phỉ nghe cái giọng nịnh nọt của Sở Tây Hàng, nhịn không được bật cười một tiếng, đưa tay đập nhẹ vào Sở Tây Hàng, oán trách nói:
- Ai bắt anh quỳ bàn giặt chứ? Ở cái thời đại này, trong nhà ai còn có cái thứ bàn giặt đó?
Mạc Tiểu Lâu và Hứa Thần thấy Lâm Phỉ Phỉ và Sở Tây Hàng liếc mắt đưa tình với nhau, trong lòng đột nhiên mất cả hứng thú, quay đầu sang chỗ khác, không nói gì nữa.
Sau đó, mọi người bắt đầu chơi xúc xắc, uống rượu, đoán số, ca hát… Khi cao hứng, hai cô tiếp viên chuyển giới còn có thể múa một điệu vũ thoát y cực kỳ hấp dẫn. Dáng người mềm mại quả thật còn mê hoặc hơn cả phụ nữ chân chính.
Thời gian dần trôi, Lâm Phỉ Phỉ càng lúc càng không thở nổi. Nhưng mọi người đang chơi rất cao hứng, cô cũng không thể khiến người ta mất hứng, đành phải kiên trì đến cùng.
- Tây Hàng, em đi toilet chút.
Quá mệt rồi, cô muốn đi rửa mặt cho tỉnh.
- Để anh đi cùng với em.
Sở Tây Hàng nghe xong, lập tức đứng lên, định đi cùng với Lâm Phỉ Phỉ.
Hứa Thận thật sự không nhịn được nữa, thừa dịp ôm Sở Tây Hàng:
- Anh xem anh kìa, còn chưa kết hôn mà đã trở thành thê nô.
- Đúng vậy.
Mạc Tiểu Lâu nói:
- Lâm Phỉ Phỉ muốn đi vệ sinh, anh cũng đi theo. Có còn chút khí khái đàn ông nào hay không? Anh Tây Hàng, nếu anh cứ như vậy, anh em tụi em bắt đầu có chút xem thường anh rồi đấy.
Bây giờ Mạc Tiểu Lâu đã không còn gọi Lâm Phỉ Phỉ là chị dâu. Có lẽ ngay chính bản thân anh ta cũng không phát hiện. Chẳng biết từ lúc nào, anh ta bắt đầu thống hận hai chữ “chị dâu” này.
Lâm Phỉ Phỉ vậy thì hơi ngượng. Tuy Hứa Thần và Mạc Tiểu Lâu đã ngà ngà say, nói chuyện mất kiểm soát. Nhưng hoặc nhiều hoặc ít vẫn có chút đạo lý. Vì vậy cô liền nói với Sở Tây Hàng:
- Tây Hàng, không cần đâu. Em đi một mình sẽ không có chuyện gì. Em sẽ mau trở lại.
Nói xong cô liền quay người rời khỏi ghế lô.
- Bảo bối…
Sở Tây Hàng quýnh lên, định đuổi theo. Nhưng bên trên thì bị Hứa Thần ôm, bên dưới thì bị Mạc Tiểu Lâu kéo, anh không thể nào nhúc nhích được. Chỉ dừng lại một chút, cửa ghế lô đã đóng lại, Lâm Phỉ Phỉ biến mất trong tầm mắt của anh.
Rời khỏi ghế lô, Lâm Phỉ Phỉ hỏi nhân viên phục vụ, sau đó đi thẳng đến toilet.
Trên đường hành lang lờ mờ, đột nhiên một bóng đen cao lớn lao ra, một tay bóp cổ Lâm Phỉ Phỉ, một tay bóp miệng, ôm chặt Lâm Phỉ Phỉ trước ngực, sau đó dùng chiếc áo gió che Lâm Phỉ Phỉ lại. Hơn phân nửa người Lâm Phỉ Phỉ bị chiếc áo gió che khuất. Nhìn qua trông giống như một đôi tình nhân đang thân mật với nhau.
- A….
Lâm Phỉ Phỉ sợ hãi mở to mắt. Hơi thở của người đàn ông này rất quen thuộc, khiến cho mặt Lâm Phỉ Phỉ xám như tro tàn.
Người đàn ông này đã từng khiến cô toàn tâm, toàn ý suốt năm năm.
Bây giờ, gã chỉ làm cô sợ hãi mà thôi.
Lâm Phỉ Phỉ liều mạng giãy dụa nhưng vẫn không thoát ra được, vòng tay của gã quá mạnh. Cô cũng không kêu được một tiếng, bị kéo vào trong thang máy của hộp đêm.
Bên trong ghế lô, Sở Tây Hàng thật sự lo lắng cho Lâm Phỉ Phỉ, vội vàng giãy khỏi Hứa Thần và Mạc Tiểu Lâu, sau đó vội vàng chạy ra cửa.