Chương 131: Nữ hoàng hậu chuyển giới
Lâm Phỉ Phỉ nắm tay chặt quá làm Phi Nhã bị đau nhưng rốt cuộc, Phỉ Phỉ cũng đã chủ động đề nghị, điều này làm Phi Nhã yên tâm hơn đôi chút.
- Về nhà cũng tốt. Có nhà để về là tốt rồi.
Không giống như cô, cho dù có muốn về nhà cũng không có nhà để về.
Nhưng muốn về nhà thì phải về nước trước. Muốn về nước phải có hộ chiếu. Mà hộ chiếu của Lâm Phỉ Phỉ vẫn còn để ở khách sạn. Cô muốn lấy hộ chiếu, nhất định phải chạm mặt Sở Tây Hàng.
Cuối cùng, Lâm Phỉ Phỉ nhắn tin cho Sở Tây Hàng, bảo anh đợi cô ở phi trường.
Để cho Lâm Phỉ Phỉ nhìn không đến mức quá tiều tụy, Phi Nhã đã trang điểm rất kỹ cho Lâm Phỉ Phỉ. Sau đó còn chọn cho cô một bộ quần áo thời trang nhất trong tủ đồ của mình.
Không thể không nói, Phi Nhã là một người biết cách làm đẹp. Qua tay của cô, cả người Lâm Phỉ Phỉ lập tức tỏa sáng, nhìn vô cùng rực rỡ, hoàn toàn không thấy dấu vết của sự mệt mỏi.
Dáng người Phi Nhã rất cao, phải 1m8, có thể so với người mẫu. Lâm Phỉ Phỉ mặc quần áo của cô hơi rộng. Nhưng cũng may là đồ rộng nên lại tạo cảm giác thoải mái.
Sau đó, Phi Nhã đích thân đưa cô đến sân bay.
Sở Tây Hàng đã sớm chờ cô ở phi trường, lòng nóng như lửa đốt. Đi bên cạnh anh là Hứa Thần và Mạc Tiểu Lâu.
Vừa nhìn thấy Lâm Phỉ Phỉ biến mất suốt mấy ngày, ba người lập tức bước đến.
Khi nhìn thấy Sở Tây Hàng, toàn thân Lâm Phỉ Phỉ run lên, thiếu chút nữa muốn bỏ chạy, nhưng Phi Nhã đã kéo cô lại:
- Hãy lấy hết can đảm đối mặt với sự thật. Chuyện gì rồi cũng sẽ qua.
Một khắc này, Sở Tây Hàng chạy đến, ôm Lâm Phỉ Phỉ thật chặt:
- Bảo bối, tại sao em biến mất cả mấy ngày, lại còn không chịu gọi điện thoại cho anh? Em có biết anh lo lắng lắm không? Lần sau không được như vậy nữa, biết chưa?
Có trời mới biết mấy ngày qua anh đã lo lắng như thế nào. Thậm chí còn tức giận. Nhưng khi nhìn thấy Lâm Phỉ Phỉ, mọi tức giận đều biến mất, chỉ còn lại sự xót xa xen lẫn mừng vui.
Cảm nhận được vòng tay quen thuộc, ngửi thấy hơi thở đàn ông quen thuộc chỉ thuộc về Sở Tây Hàng, Lâm Phỉ Phỉ rốt cuộc không kiềm chế được, nước mắt rơi như mưa, hai tay ôm chặt Sở Tây Hàng. Một người đàn ông tốt như vậy, bảo cô làm sao buông tay được?
Chỉ tiếc là cô không còn xứng với anh nữa rồi.
Một lần cuối cùng, hãy để em ôm chặt anh, Tây Hàng của em.
Bên cạnh, Hứa Thần và Mạc Tiểu Lâu nhìn thấy cảnh tượng như vậy, im lặng không lên tiếng, chỉ khẽ cau mày. Tuy nhiên, khi họ nhìn thấy Phi Nhã đi cùng với Lâm Phỉ Phỉ, thì không ai bảo ai đều giật mình.
- Hoàng hậu chuyển giới?
Hứa Thần mở to mắt nhìn Phi Nhã.
- Trời ơi, người bạn Thái Lan mà Lâm Phỉ Phỉ nói lại là Nữ hoàng chuyển giới?
Mạc Tiểu Lâu bật thốt lên thành tiếng.
Mấy ngày du lịch ở Thái Lan, bọn họ tất nhiên không bỏ qua mấy show diễn của người chuyển giới. Vì thế vừa nhìn đã nhận ra Phi Nhã.
Lâm Phỉ Phỉ đang nép vào lồng ngực Sở Tây Hàng, nghe hai người kia nói, lập quay đầu nhìn Phi Nhã, môi khẽ run lên:
- Phi Nhã, cô... cô không phải là nữ...
Phi Nhã cũng không cảm thấy xấu hổ, ngược lại còn bình tĩnh nhìn Lâm Phỉ Phỉ, cười nhạt một tiếng:
- Tôi có bao giờ nói với cô tôi là nữ chưa?
Lâm Phỉ Phỉ ngây ra như phỗng.
Đúng là Phi Nhã không hề nói với Lâm Phỉ Phỉ cô là nữ. Nhưng mà mấy ngày qua, cô đã xem Phi Nhã là nữ. Trước mặt Phi Nhã, cô chưa bao giờ e ngại điều gì. Ví dụ như ngủ không mặc áo lót, chỉ mặc một chiếc áo ngủ bằng lụa mỏng, lộ ra phần tay, ngực và đùi. Khi tắm rửa cũng không khóa cửa. Có khi còn gọi Phi Nhã đưa khăn tắm, quần áo cho cô. Và còn rất nhiều ví dụ khác. Đơn giản, Lâm Phỉ Phỉ đã xem Phi Nhã là nữ giống mình.
Nghĩ đến những điều đó, Lâm Phỉ Phỉ cảm thấy không được tự nhiên.
Mặt Sở Tây Hàng lúc này đã phủ một lớp băng, nhìn chằm chằm vào Lâm Phỉ Phỉ:
- Mấy ngày qua em không gặp anh, không nghe điện thoại của anh, lại chơi trò mất tích là vì anh ta?
- Tây Hàng, em...
Lâm Phỉ Phỉ định thanh minh, nhưng cô chợt nhận ra, cô không thể giải thích.
Thấy cô không giải thích, Sở Tây Hàng cho rằng cô đã chấp nhận.
Sở Tây Hàng lắc đầu, ánh mắt chua xót:
- Em quen Nữ hoàng chuyển giới từ khi nào? Anh ta trở thành bạn của em từ khi nào? Tại sao anh lại không biết? Lâm Phỉ Phỉ, rốt cuộc em đang làm chuyện gì vậy?
Lâm Phỉ Phỉ ngẩng đầu. Đây là lần đầu tiên Sở Tây Hàng gọi đầy đủ tên của cô. Không thể nghi ngờ, anh đã thật sự tức giận.