Chương 14: Rốt cuộc ai phản bội ai
Hàn Phong cười nhạt, lắc đầu:
- Không cần, em nghỉ ngơi sớm đi.
Lâm Toa Toa như ăn phải cây đinh, trong lòng không khỏi tức giận. Cô đã nói như vậy, rõ ràng là chủ động giữ anh ta lại, vậy mà tên ngốc này...
Theo lý thuyết cô và Hàn Phong có quan hệ bạn trai bạn gái, vốn nên thuê nhà chung. Nhưng Hàn Phong và cô hai người ở hai nơi. Hơn nữa trước nay đều do cô chủ động với anh ta. Lần nào cũng do cô chủ động, nhưng dù sao cô cũng là con gái.
Chủ động nhiều quá, bản thân cô cũng cảm thấy mình ti tiện. Cho nên, vừa gặp phải thế tấn công ngông cuồng của Triệu Dã Thành, cô gần như không có sức chống đỡ, cả thể xác lẫn tinh thần đều đầu hàng.
- Anh vào đi, em có chuyện muốn nói với anh.
Thấy Hàn Phong xoay người định đi, sắc mặt Lâm Toa Toa lạnh lẽo, kéo Hàn Phong vào nhà, sau đó đóng cửa lại.
- Nói gì?
Ánh mắt Hàn Phong lóe lên, chẳng lẽ hành động bảo vệ Lâm Phỉ Phỉ của anh hôm nay, đã khiến Toa Toa nhận ra gì đó?
Lâm Toa Toa không nói hai lời, một tay đẩy Hàn Phong xuống sofa, sau đó tự cởi giày cao gót, ngồi lên người Hàn Phong. Hai tay cũng dứt khoát cởi nút áo sơ mi trên người, lập tức, phong quang kiều diễm trước ngực hiện ra.
Sau đó, cô bắt đầu cởi quần áo Hàn Phong.
- Toa Toa, em làm gì vậy?
Hàn Phong thấy thái độ đó của Toa Toa, không khỏi thắc mắc.
Cô ấy đang muốn cưỡng bức anh sao?
Trước đây lúc Toa Toa dụ dỗ anh, không thô bạo và trực tiếp như bây giờ.
- Làm cái gì? Đương nhiên là làm tình rồi!
Hai tay Lâm Toa Toa đưa ra định cởi thắt lưng của Hàn Phong.
- Toa Toa...
Hàn Phong vội chụp lấy bàn tay bé nhỏ của cô:
- Hôm nay em bị làm sao vậy?
- Em bị làm sao, anh còn hỏi em bị làm sao? Em đang muốn hỏi anh đây, rốt cuộc anh làm sao vậy?
Đôi mắt Lâm Toa Toa đỏ lên, nước mắt sắp trào ra, cô đánh lên lồng ngực rắn chắc của Hàn Phong một hồi:
- Rốt cuộc em có phải là bạn gái của anh không? Vì sao anh lạnh lùng với em vậy? Em không đủ xinh đẹp à, em không đủ gợi cảm à? Mỗi lần bảo anh làm tình với em đều giống như bắt anh uống thuốc vậy. Rốt cuộc cơ thể anh có bị gì không, hay trong lòng anh căn bản không có em?
Hàn Phong nghe xong, trong mắt lập tức lộ vẻ áy náy cực độ, anh không hề né tránh, để mặc cho Lâm Toa Toa đánh.
- Anh nói đi, anh nói đi...
Lâm Toa Toa thấy anh trầm mặc, trong lòng càng thêm tức giận. Sau đó nói:
- Có phải người anh thích là Lâm Phỉ Phỉ không?
- Anh... em đừng nói linh tinh, người ta có chồng sắp cưới rồi.
Hàn Phong hơi luống cuống, đẩy Lâm Toa Toa đang đè trên người anh ra. Rồi vội đứng dậy, không dám nhìn thẳng vào mắt Lâm Toa Toa.
Lâm Toa Toa cười thê lương:
- Quả nhiên là như vậy. Hóa ra anh thật sự thích cô ấy. Vậy sao năm đó ở trường anh không trực tiếp theo đuổi cô ấy, mà lại theo đuổi tôi?
Hàn Phong bị Lâm Toa Toa ép hỏi, cũng bực bội, vô thức hét rống lên những lời trong lòng,
- Vì lúc đó cô ấy đã yêu Hoắc Minh Lãng, nên anh chỉ có thể...
Lời vừa ra khỏi miệng anh lập tức biết mình lỡ lời, vội vàng dừng lại.
Lâm Toa Toa đã nghe rõ ý của anh, cô đứng dậy, cài lại từng nút áo trên áo mình, sau đó lạnh lùng nói:
- Cho nên, anh chỉ có thể rút lui theo đuổi tôi. Vì tôi là bạn thân nhất của cô ấy. Theo đuổi tôi, có thể tiếp cận được cô ấy, tôi nói có đúng không?
- Toa Toa, anh... anh xin lỗi em, thật sự xin lỗi em.
Đến lúc này, Hàn Phong chỉ có thể thừa nhận.
Đúng vậy, anh đã lợi dụng Lâm Toa Toa. Mấy năm nay, người anh thật sự thích là Lâm Phỉ Phỉ. Cho đến giờ cũng chỉ có mình cô ấy. Đáng tiếc Lâm Phỉ Phỉ lại yêu Hoắc Minh Lãng. Vừa tốt nghiệp, hai người đã đính hôn, anh chẳng còn bất kỳ cơ hội nào.
Nhưng anh vẫn thích cô, lúc nào cũng muốn được nhìn thấy cô. Để có lý do quang minh chính đại ở cạnh cô, anh suy nghĩ ba lần bảy lượt, cuối cùng chỉ có một con đường duy nhất là trở thành bạn trai Lâm Toa Toa, bạn thân của Lâm Phỉ Phỉ.
- Đã vậy, chúng ta chia tay đi!
Lâm Toa Toa hít sâu một hơi, cuối cùng cũng nói ra được câu nói cô nhẫn nhịn cả một ngày này.
Hàn Phong không dám tin ngẩng đầu lên. Sau khi biết rõ tất cả những chuyện này, Lâm Toa Toa vẫn bình tĩnh nói chia tay anh, anh còn tưởng cô chắc chắn sẽ làm loạn một trận.
Nhưng, chỉ có một cách giải thích, tình cảm của anh với Lâm Toa Toa vốn không thật. Còn tình cảm của Lâm Toa Toa đối với anh cũng không sâu đậm gì.
-... Được, anh đồng ý chia tay.
Hàn Phong cười khổ, tất cả đều do anh tự chuốc lấy.
Lâm Toa Toa thấy Hàn Phong đồng ý, không kìm được thở dài một tiếng.
Vốn là cô đi sai đường trước, nhưng đến lúc chia tay, cuối cùng Hàn Phong lại là người đuối lý.
Thực ra, nếu trước kia cô biết rõ người Hàn Phong thực sự thích là Lâm Phỉ Phỉ, chắc chắn cô sẽ không kìm được tức giận, chẳng những sẽ không tha thứ cho Hàn Phong, mà càng không tha thứ cho Lâm Phỉ Phỉ. Nhưng bây giờ... cô chỉ muốn ở cạnh Triệu Dã Thành. Còn chuyện Hàn Phong thích Lâm Phỉ Phỉ lại trở thành lý do tốt để cô chia tay.
Lúc này, thậm chí cô còn hơi cảm kích Lâm Phỉ Phỉ. Cảm kích tên mập đáng chết giở trò hèn hạ với Lâm Phỉ Phỉ trong toilet ngày hôm nay.
Đến lúc này, thật sự chẳng biết rốt cuộc là ai phản bội ai.
- Phong, tối nay đừng đi, có được không?
Lâm Toa Toa ôm Hàn Phong từ sau lưng, khuôn mặt xinh đẹp dán sát lên lưng anh,
- Coi như đêm nay, là đêm cuối của chúng ta đi!