Một Đêm Thành Hoan

Chương 41: Đẹp cực kỳ

Chương 41: Đẹp cực kỳ

Lâm Phỉ Phỉ nghe Lâm Toa Toa dọa phải đi viện thì hết hồn. Thương thế chỗ này sao có thể đến bệnh viện cho bác sĩ khám được? Hơn nữa, khoa phụ khoa của rất nhiều bệnh viện đều là bác sĩ nam, chuyện này khiến người ta rất xấu hổ.
- Được rồi, tớ cho cậu xem. Nhưng mà tớ nói trước, tớ sẽ không đi bệnh viện đâu.
Lâm Phỉ Phỉ đỏ mặt bắt đầu cởi nút áo của mình. Đúng như Toa Toa nói, hồi đại học, vì điều kiện không tốt, trong ký túc xá chỉ có một phòng tắm, hai người bọn họ thường tắm chung. Trước mặt Toa Toa cô đúng là không nên xấu hổ.
Khi cởi áo, phong quang trước ngực Lâm Phỉ Phỉ lộ ra toàn bộ. Cặp ngực ngọc của cô không lớn như Toa Toa, nhưng cũng size 34, bóng loáng thẳng đứng, dưới bộ áo ngực màu hồng phấn, còn thêm vẻ căng tròn đẹp đẽ, nõn nà trắng tuyết.
Lâm Toa Toa không kìm được nuốt nước bọt. Wow, đừng nói đàn ông, bản thân cô là phụ nữ nhìn thấy còn muốn “ăn” đây này.
- Cởi áo lót luôn.
Lâm Toa Toa trấn định lại tinh thần, nhìn nửa phần trên không thấy có vết thương gì nên nhắc nhở.
Lâm Phỉ Phỉ do dự một chút, nhưng vẫn nghe lời cởi khuy áo ngực. Hai chú thỏ trắng nhỏ như tuyết lập tức được phóng thích, nhảy ra ngoài, trở về hình dạng quả đào mật vốn có. Trên quả đào còn có hai chấm nhỏ vểnh lên, như hai đóa hoa đào đón gió, vô cùng đẹp đẽ.
Lâm Toa Toa nhìn đến mức hai tròng mắt sắp rớt ra. Đẹp, quá đẹp.
Trước kia lúc đi học đại học tuy ngực Lâm Phỉ Phỉ rất đẹp, nhưng dù thế nào cũng không mê người như bây giờ. Xem ra, phụ nữ có đàn ông, có thể sẽ thay đổi.
Đừng nói đàn ông, ngay cả Lâm Toa Toa cũng muốn ngậm hai đóa hoa hồng non mềm kia vào miệng.
Thật may là xu hướng giới tính của cô bình thường. Cố đè nén suy nghĩ tà ác trong lòng, cô tập trung nhìn phát hiện xung quanh ngực Lâm Phỉ Phỉ hơi đỏ lên bất thường, cũng hơi sưng. Không cần phải nói cũng biết là do Hoắc Minh Lãng thô bạo cọ xát gây ra.
- Cậu nằm trên giường đừng động đậy, tớ đi mở nước nóng, giặt khăn nóng lau giúp cậu.
Lâm Toa Toa đỡ Lâm Phỉ Phỉ nằm lên giường, xoay người đi ra khỏi phòng.
Hàn Phong luôn trấn thủ ngoài phòng khách, vừa thấy Toa Toa đi ra, lập tức ân cần bước đến hỏi:
- Sao vậy, cô ấy có nói rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không?
Lâm Toa Toa suy nghĩ, quyết định không kể với Hàn Phong những gì Lâm Phỉ Phỉ vừa kể. Nếu không, với tình cảm Hàn Phong dành cho Lâm Phỉ Phỉ, chắc chắn anh sẽ đi đánh gãy chân Hoắc Minh Lãng. Đến lúc đó chuyện bung ra, chắc chắn Lâm Phỉ Phỉ sẽ trách cô. Vì vậy Toa Toa lắc đầu:
- Anh đừng hỏi nữa, nếu Phỉ Phỉ muốn anh biết tự nhiên sẽ nói với anh thôi. Cô ấy không nói với anh là không muốn anh biết, đã như vậy, sao em nhiều chuyện được. Nhưng giờ có việc cần anh giúp đây.
Nói đến đây, Lâm Toa Toa ghé sát tai Hàn Phong, nửa thật nửa giả nói:
- Mỗi lần Phỉ Phỉ đến tháng, ngực đều căng cứng đau đớn. Giờ đang căng không chịu được, cần một chiếc khăn nóng để lau, anh đi nấu chút nước nóng, ở ngoài cửa có khăn đấy, sau đó anh đưa vào phòng ngủ, em tự lấy.
Hàn Phong nghe xong, lập tức hai tai đỏ lừ, không nói hai lời, đi vào nhà bếp nấu nước.
Lâm Toa Toa che miệng cười trộm, đừng nói cô xấu xa, cô đang cho Hàn Phong cơ hội mà. Quay người, thu lại nụ cười mờ ám, Toa Toa đi vào phòng ngủ.
- Nhanh vậy? Xong rồi à?
Lâm Phỉ Phỉ không khỏi kinh ngạc vì Toa Toa mới đi ra ngoài được một lát.
Lâm Toa Toa dẫu môi cười cười.
- Tớ giao cho Hàn Phong đi làm rồi.
- A? Cậu sao lại... vậy cậu có nói với anh ấy chuyện tớ vừa nói với cậu không?
Lâm Phỉ Phỉ kinh hãi, vội vàng đứng dậy, tấm chăn mỏng trước ngực trượt xuống eo cô. Hai chú thỏ ngọc nhỏ lại nhảy ra ngoài. Lâm Phỉ Phỉ xấu hổ, vội vàng kéo chăn lên che ngực.
Tuy trong phòng chỉ có Toa Toa, nhưng vừa mới nghĩ bên ngoài còn có Hàn Phong là đàn ông, trong lòng cô hơi căng thẳng.
Lâm Toa Toa thấy Lâm Phỉ Phỉ bối rối, cười ranh mãnh, nói:
- Cậu yên tâm, tớ đâu phải đứa nhiều chuyện. Điểm này lẽ nào cậu còn không hiểu tớ. Tớ chỉ nói với Hàn Phong, chân cậu sưng, nhờ anh ấy nấu nước nóng, giặt khăn.
Lâm Phỉ Phỉ nghe xong mới yên lòng trở lại.
Không lâu sau, Hàn Phong nấu xong nước nóng, giặt khăn nóng đứng ngoài gõ cửa.
Lâm Toa Toa đỡ Lâm Phỉ Phỉ ngồi sau cửa, sau đó mở hé cửa, nhận khăn, rồi đóng cửa lại, dùng khăn nóng lau lên ngực Lâm Phỉ Phỉ.
Nhiệt độ trên khăn truyền tới lập tức làm giảm đau đớn của Lâm Phỉ Phỉ. Nhưng vừa nghĩ chiếc khăn đã qua tay Hàn Phong, cô lại không khỏi có chút thẹn thùng, nhỏ giọng nói với Toa Toa.
- Toa Toa, cậu bưng nước vào đây. Tớ tự vắt khăn. Chân tớ bị thương chứ tay có bị thương đâu.
Toa Toa không chút nghĩ ngợi liền lắc đầu cự tuyệt.
- Nước nóng lắm, sẽ làm bỏng tay cậu. Hàn Phong là người luyện võ, da dày thịt béo, chuyện như vậy đương nhiên phải để anh ấy làm.
Lâm Phỉ Phỉ nghĩ thấy cũng có lý, khăn được vắt, rồi được mở ra, rồi lại thoa lên ngực cô, cả một loạt trình tự này, đã làm nhiệt lượng trên chiếc khăn giảm đi nhiều. Nếu không phải dùng nước sôi sùng sục để giặt, đợi đến lúc đắp lên ngực cô đã chẳng còn nóng nữa rồi.
Hơn nữa Hàn Phong bên ngoài nghĩ rằng cô đắp chân, nên cũng chẳng có gì phải ngại. Nghĩ thông suốt hai điểm này, Lâm Phỉ Phỉ không phản đối nữa, ngầm chấp nhận.
Không ngờ, Toa Toa lại nói dối cô, Hàn Phong sớm đã biết cô đắp ngực rồi...


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất