Một Đêm Thành Hoan

Chương 79: Huynh đệ trở mặt

Chương 79: Huynh đệ trở mặt

Hứa Thần cười nhạt, nói:
- Đi làm buồn chán quá. Tiểu Lâu nói muốn lái trực thăng đến đón hai người, tôi cũng đến tham gia náo nhiệt. Dù sao cũng chẳng có việc để làm.
Lý do này, cậu ta đã nghĩ kỹ trước khi đến đây.
Đang lái trực thăng phía trước, Mạc Tiểu Lâu không cho là đúng:
- Anh đi làm mà lại bảo không có việc gì để làm? Làm gì có chuyện đó. Bệnh viện tư nhân của anh hiện nay ăn đứt các bệnh viện khác trong thành phố rồi còn gì. Nghe nói mỗi ngày người đến khám bệnh xếp hàng đến tận cổng bệnh viện. Muốn nằm viện phải đặt từ hai tháng trước. Thế mà tiểu tử anh lại bảo nhàm chán? Ai mà tin... A...
Chưa đợi Mạc Tiểu Lâu nói xong, Hứa Thần đã gõ vào đầu gã một cái, tức giận nói:
- Ai bảo quan tâm? Bệnh viện là do tôi mở, tôi muốn đi làm thì đi làm, muốn nghỉ thì nghỉ. Khi nào cần cái miệng giống mấy bà nội trợ như anh lải nhải chứ?
- Này, anh nói ai là bà nội trợ? Hứa Thần, cái tên tiểu tử chết tiệt này, anh còn dám nhân cơ hội này đánh lén tôi. Khi nào trực thăng hạ cánh, tôi và anh đấu với nhau một trận.
Đang chăm chú lái trực thăng, Mạc Tiểu Lâu bị Hứa Thần đánh cho một cái vào đầu muốn lảo đảo, trực thăng theo đó cũng lảo đảo theo:
- Anh Tây Hàng, anh cũng không thể ngồi nhìn như vậy chứ? Hôm nay anh hãy giúp tôi trả lại cú đánh này cho Hứa Thần. Nếu không, tôi không lái trực thăng nữa đâu.
Sở Tây Hàng bật cười, đưa tay đẩy Hứa Thần, nói:
- Hứa Thần, anh cũng đừng khi dễ Tiểu Lâu chứ? Có muốn khi dễ thì cũng đợi hạ cánh rồi hãy tính. Bây giờ chúng ta đang ở trên trực thăng của người ta, mạng nằm trong tay người ta, không nghe người ta uy hiếp chúng ta rồi sao? Anh không sợ chết nhưng tôi sợ.
Mạc Tiểu Lâu nghe xong, thấy Sở Tây Hàng rõ ràng là hùa theo Hứa Thần ăn hiếp y, lập tức tức giận, quay sang Lâm Phỉ Phỉ nói:
- Chị dâu, đại ca khi dễ em đấy. Chị cũng không thể mặc kệ được. Chị đừng để anh ấy dạy chị mà chị phải dạy ngược lại anh ấy. Bằng không, sau này sẽ chịu thiệt. Để em nói với chị... A...
Lúc này, Mạc Tiểu Lâu cũng chưa kịp nói hết lời, thì thanh âm của một cú đập vào đầu gã vang lên. Đương nhiên, lần này người ra tay không phải là Hứa Thần mà là Sở Tây Hàng.
- Tên tiểu tử chết tiệt, lo mà lái trực thăng đi, đừng nói nữa. Nếu không, tôi sẽ khiến cho cậu câm luôn đấy.
Sở Tây Hàng tức giận mắng. Dám dạy hư bảo bối nhu thuận của anh, anh tuyệt không tha cho. Cánh tay duỗi ra, kéo Lâm Phỉ Phỉ vào trong lòng, Tây Hàng cười nói:
- Đừng nghe tên tiểu tử này, lời nói ra từ miệng cậu ta không phải là của người nói. Tất cả đều là nói nhảm.
Lâm Phỉ Phỉ chỉ mỉm cười không nói. Thấy Sở Tây Hàng có hai người anh em tốt như vậy, trong lòng cô cảm thấy vui cho Sở Tây Hàng. Hơn nữa Mạc Tiểu Lâu còn gọi cô một tiếng “chị dâu”, cô lại càng cảm thấy ngọt ngào.
Hứa Thần vốn đang mỉm cười vui vẻ, đột nhiên nhìn thấy Sở Tây Hàng thân mật ôm Lâm Phỉ Phỉ như vậy, hình ảnh ngọt ngào không thể nói nên lời, nụ cười trên mặt đột nhiên cứng lại, quay đầu nhìn sang chỗ khác, mím chặt môi không nói gì thêm.
Sự thay đổi rất nhỏ này của cậu ta, vừa lúc bị Mạc Tiểu Lâu thông qua kính chiếu hậu đằng trước nhìn thấy.
Mạc Tiểu Lâu thoáng chút nhảy dựng. Một suy đoán chợt lóe trong đầu gã, lập tức nụ cười trên mặt cũng dần biến mất, ánh mắt hiện lên hàn ý.
Còn Sở Tây Hàng thì bận cúi đầu nhìn Lâm Phỉ Phỉ trong lòng, trong mắt tất cả đều là bảo bối của anh, nào đâu chú ý đến sự thay đổi của hai người anh em.
Sau khi lái trực thăng trở lại thành phố A, Sở Tây Hàng liền dẫn Lâm Phỉ Phỉ đi mua sắm. Bởi vì Lâm Phỉ Phỉ đã đồng ý hôm nay sẽ dọn đến biệt thự của anh. Vốn Lâm Phỉ Phỉ không dám trở lại lấy quần áo và vật dụng khác, cho nên chỉ có thể đi mua mới.
Nhìn hai người ôm nhau tình tứ dần dần đi xa, Hứa Thần nheo mắt lại, ánh mặt trời chiếu xuống gọng kính trên gương mặt của cậu, khiến cho ánh mắt càng thêm mịt mờ không rõ.
Mạc Tiểu Lâu nghiêng đầu nhìn chằm chằm Hứa Thần. Hứa Thần giật mình đẩy Mạc Tiểu Lâu, cười nói:
- Anh nhìn tôi làm gì? Có phải thấy tôi đẹp trai quá nên bắt đầu mê mẩn?
Mạc Tiểu Lâu lắc đầu.
Lúc trước, khi các anh em nói đùa với nhau, Mạc Tiểu Lâu là người đùa dai nhất. Nhưng lúc này gã không cười, có chút do dự, rốt cuộc lên tiếng hỏi:
- Hứa Thần, có phải cậu thích Lâm Phỉ Phỉ không?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất