Một Đêm Thành Hoan

Chương 84: Cũ đi mới đến

Chương 84: Cũ đi mới đến

Khi Đỗ Mạn ngồi, Lâm Phỉ Phỉ còn không biết. Nhưng khi Đỗ Mạn vừa đứng lên, Lâm Phỉ Phỉ mới kinh ngạc khi nhìn thấy cô cao như vậy, cao hơn cả chiều cao 1m7 của Lâm Phỉ Phỉ.
Đoán chừng cũng phải 1m75.
Hơn nữa Đỗ Mạn rất gầy, nhưng sự cao gầy này lại không khiến người khác cảm thấy thiếu sức sống, mà lại mang đến một cảm giác đẹp là lạ.
Lâm Phỉ Phỉ vội vàng đứng lên, duỗi tay phải nắm lấy tay Đỗ Mạn, mừng rỡ nói:
- Cảm ơn chị Mạn, về sau em nhất định sẽ làm việc thật tốt. Xin cảm ơn.
Đỗ Mạn cũng mỉm cười gật đầu, sau đó ngồi xuống, nói:
- Đừng cao hứng quá sớm. Tiền lương cho công việc này không cao bằng làm thư ký cho tổng giám đốc đâu.
- Điều này em biết, tiền lương không thành vấn đề. Em chỉ hy vọng có một công việc sạch sẽ và công bằng mà thôi.
Lâm Phỉ Phỉ đáp.
Đã từng làm việc cho tập đoàn Triệu thị nên cô biết tiền lương của thư ký trưởng là bao nhiêu. Nhưng theo như lời cô vừa nói, cô chỉ muốn tìm một công việc sạch sẽ, có thể cho cô cơ hội dựa vào thực lực của mình để phấn đấu, chứ không phải lúc nào cũng sợ người khác hại mình như ở tập đoàn Triệu thị, không biết khi nào sẽ bị tổng giám đốc “ăn thịt”.
Đỗ Mạn gật đầu hài lòng:
- Vậy thì tốt. Sáng mai 8h cô có mặt để làm việc. Mời người tiếp theo.
Lâm Phỉ Phỉ cảm ơn một lần nữa, sau đó rời khỏi phòng, để Đỗ Mạn tiếp tục phỏng vấn người khác. Nhưng khi ra đến cửa, cô thật sự không kiềm nổi sự hiếu kỳ, quay người lại hỏi:
- Chị Mạn, em có thể hỏi chị một câu không? Vì sao chị lại dễ dàng cho em thông qua vòng phỏng vấn như vậy?
Rõ ràng khi mới bắt đầu, bất luận là câu hỏi hay là ánh mắt của Đỗ Mạn khi nhìn cô cũng đều mang theo cảm giác khác thường, tại sao lại thay đổi 360 độ đột ngột như vậy, cũng không cần khảo sát kinh nghiệm làm việc của cô, đã bảo cô ngày mai đi làm. Lâm Phỉ Phỉ thật sự không thể đoán ra lý do.
Đỗ Mạn mỉm cười, nhún vai nói:
- Lý do cũng chẳng có gì. Bởi vì tôi chỉ hy vọng nhân viên của mình là một người thành thật, tự tin, lại biết giữ mình trong sạch. Và em là người phù hợp với yêu cầu của tôi.
Lâm Phỉ Phỉ khiếp sợ mở to hai mắt. Chỉ mới mấy câu, người phụ nữ này lại nhìn thấu suy nghĩ và bản chất của cô. Ánh mắt đúng thật độc đáo, tâm tư lại còn kín đáo nữa.
Giống như nhận ra vẻ nghi ngờ trong mắt Lâm Phỉ Phỉ, Đỗ Mạn mỉm cười:
- Nhìn tôi làm cái gì? Tôi nói có gì sai không?
- Dạ không sai.
Lâm Phỉ Phỉ bội phục đến đầu muốn rạp xuống đất.
Cô không thể không thừa nhận, Đỗ Mạn tuyệt đối là nữ cường nhân, bất luận là khí chất hay là suy nghĩ.
Rời khỏi tập đoàn CL, Lâm Phỉ Phỉ không khỏi thở phào một hơi, lập tức gọi điện cho Sở Tây Hàng, nói cho anh biết cô đã tìm được việc làm.
Nhưng khi nghe cô nói sẽ làm việc ở tập đoàn CL, giọng nói của Sở Tây Hàng có chút quái lạ, rất nhanh sau đó anh cười hì hì chúc mừng cô. Lâm Phỉ Phỉ đang cao hứng, nên cũng không chú ý đến sự thay đổi rất tinh tế đó. Hai người nói vài câu tình tứ rồi mới chịu cúp điện thoại.
Ngay sau đó, Lâm Phỉ Phỉ lập tức gọi điện thoại cho Lâm Toa Toa. Cô muốn chia sẻ tin tốt lành này với bạn.
Ai ngờ đầu dây bên kia, giọng của Toa Toa khản đặc, nghe qua liền biết là do khóc nhiều.
Lâm Phỉ Phỉ cảm thấy lo lắng, vội hẹn Lâm Toa Toa ở quán café lúc trước mọi người thường gặp.
Khi Lâm Toa Toa đến, hai mắt đã sưng đỏ, có thể thấy trên đường đến đây cô vẫn còn khóc.
- Làm sao vậy, Toa Toa, có chuyện gì à?
Lâm Phỉ Phỉ vội vàng kéo Lâm Toa Toa ngồi xuống.
- Phỉ Phỉ, tớ…
Lâm Toa Toa tựa trên vai Lâm Phỉ Phỉ, khóc hu hu, không thể cất nổi một câu.
- Có phải vì Triệu Dã Thành hay không?
Có thể khiến Lâm Toa Toa khóc muốn ngất, ngoại trừ Triệu Dã Thành thì Lâm Phỉ Phỉ không thể nghĩ có người thứ hai.
Quả nhiên, Lâm Toa Toa lại càng khóc nhiều hơn:
- Sau khi cậu từ chức, anh ta liền quyết định bổ nhiệm em làm thư ký trưởng cho anh ta. Nhưng, đồng thời thuê thêm hai thư ký nữa. Hơn nữa còn là chị em song sinh, năm nay mới chỉ mười bảy tuổi, bằng cấp trung học mà thôi. Hai con nhỏ đó không có tư cách cũng như năng lực. Nhưng Triệu Dã Thành anh ta…Anh ta nhìn trúng là sự trẻ trung xinh đẹp của hai con nhỏ đó, cũng giống như Lưu Từ Nhi mười sáu tuổi của thôn Oa Oa. Bây giờ, anh ta càng lúc càng thích gặm cỏ non. Còn tớ đối với anh ta giống như hết thời rồi. Hôm nay, hai đứa kia khi dễ tớ, thế mà anh ta lại bênh chúng.
Khi rời khỏi thôn Oa Oa, Triệu Dã Thành cũng không dẫn Lưu Từ Nhi đi. Trong lòng Lâm Toa Toa cho rằng cuối cùng Triệu Dã Thành đã chọn cô, cô hoàn toàn không thể ngờ không phải Triệu Dã Thành hồi tâm chuyển ý, mà là y đã chơi chán Lưu Từ Nhi, muốn tìm cái mới mà thôi.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất