Một Đêm Thành Hoan

Chương 89: Ác độc gặp nhau

Chương 89: Ác độc gặp nhau

Lâm Tiêu Tiêu bị người đàn ông ép vào vách thang máy, hô hấp cũng trở nên khó khăn:
- Đừng như vậy, Chủ nhiệm lớp.
- Không, anh đã không còn là Chủ nhiệm lớp từ lâu rồi. Bây giờ anh là Thư ký trưởng cho Tổng giám đốc Tập đoàn CL.
Ngón tay của Tề Huy lách vào trong quần Lâm Tiêu Tiêu, lập tức nhướng mày:
- Quả nhiên không còn chặt như trước. Nói đi, anh đi rồi, em đã qua tay mấy thằng?
Lâm Tiêu Tiêu bị y hỏi, vừa thẹn vừa sợ, đành phải trả lời:
- Ba…ba người…
- Quả nhiên không ngoài dự liệu của tôi.
Khóe miệng Tề Huy hiện lên nụ cười trào phúng, anh ta nhăn mặt rút ngón tay ra, lau lên quần áo của Lâm Tiêu Tiêu, nói:
- Vừa rồi em phỏng vấn không thành công?
- Vâng.
Lâm Tiêu Tiêu lập tức ngoan ngoãn trả lời. Trước mặt Chủ nhiệm lớp thú tính, cô không dám tỏ thái độ ngạo mạn.
- Xin vào chức vụ gì?
- Thư ký Tổng giám đốc.
- Rất muốn làm việc ở Tập đoàn CL sao?
- Dĩ nhiên là muốn rồi.
- 12h30, đến khách sạn Hâm Thủy, phòng 808, anh sẽ cho cô được như ý nguyện.
Tề Huy nói xong, cửa thang máy vừa lúc mở ra. Anh ta nhanh chóng khôi phục tác phong phong nhã của Thư ký trưởng Tổng giám đốc trước kia, vẻ mặt tràn đầy gió xuân ấm áp.
Khi người đàn ông này rời khỏi, Lâm Tiêu Tiêu vô lực ngồi bệt xuống đất.
Ba năm trước, cô mới 16 tuổi. Bởi vì đi học sớm, cộng thêm thành tích học tập xuất sắc, cô đã nhảy cóc hai lớp. Mười sáu tuổi đã lên cấp ba.
Mà Tề Huy chính là Chủ nhiệm lớp ba năm cấp ba của cô.
Có một ngày, sau buổi tự học, Tề Huy gọi cô vào văn phòng, nói là muốn phụ đạo kiến thức cho cô. Khi đó, tất cả các giáo viên đều đã ra về, học sinh cũng không còn ai. Cả tòa nhà chỉ còn cô và Tề Huy.
Chính đêm hôm đó, Tề Huy đã đặt cô lên bàn làm việc, hung hăng chà đạp. Khi đó cô chỉ mới mười sáu tuổi.
Đời con gái của Lâm Tiêu Tiêu đã bị Tề Huy thô bạo cướp đi.
Sau đó, vì sợ nên cô không dám nói với ai.
Nhưng chính điều đó lại càng cổ vũ tinh thần cho Tề Huy. Anh ta bắt đầu dùng đủ loại lý do gọi cô đến những nơi khác nhau, không ngừng cường bạo.
Thời gian dần trôi, Lâm Tiêu Tiêu đã không còn sợ hãi như lúc trước. Bởi vì mỗi lần Tề Huy rong ruổi trong người cô, cô đều cảm thấy một sự sảng khoái trước nay chưa từng có.
Từ đó về sau, cô trở nên yêu thích loại cảm giác phiêu diêu này.
Cô thậm chí bắt đầu chờ mong, cuối cùng còn chủ động.
Một năm đó, cô trở thành công cụ tình dục cho Tề Huy. Hai người làm tình mọi lúc mọi nơi, trong văn phòng, trong phòng học, trong bụi cỏ rậm rạp. Dưới sự dạy dỗ của Tề Huy, Lâm Tiêu Tiêu từng bước một trở thành một người nghiện tình dục không còn đường về.
Trước đó, ngoại trừ tính tình có chút xảo trá, ngang ngược thì cô cũng không có thói xấu nào khác. Nhưng sau khi gặp Tề Huy, cô đã hoàn toàn biến thành một cô gái phóng đãng, hư hỏng.
Cô không còn tâm trí cho việc học tập, mỗi ngày ngoại trừ điên cuồng cùng với Tề Huy, thời gian còn lại chính là tơ tưởng cái dư vị điên cuồng đó.
Sau khi tốt nghiệp trung học, cô vào đại học, còn Tề Huy cũng đột nhiên xin nghỉ việc.
Lâm Tiêu Tiêu cho rằng cả đời này cô sẽ không gặp lại Tề Huy nữa. Không ngờ rằng ba năm sau, vận mệnh đã khiến cho hai người bọn họ gặp nhau lần nữa.
Một mình không có mục tiêu đi trên đường, trong đầu Lâm Tiêu Tiêu tràn đầy hình ảnh điên cuồng với Tề Huy lúc trước. Đối với Tề Huy, Lâm Tiêu Tiêu không rõ trong lòng cô rốt cuộc là yêu hay hận. Cho nên, ba năm qua, cô chọn cách quên anh ta.
Nhưng hôm nay, hết thảy đã trở về xuất phát điểm của nó.
Do dự rất lâu, cuối cùng Lâm Tiêu Tiêu như bị ma xui quỷ khiến, theo đúng hẹn đến khách sạn Hâm Thủy, phòng 808.
- Anh biết nhất định em sẽ đến.
Tề Huy mở cửa phòng, mỉm cười tự tin.
Một tay kéo Lâm Tiêu Tiêu vào phòng, không có bất kỳ lời ngon tiếng ngọt, cũng không nhu tình như nước, anh ta thô bạo xé quần áo của Lâm Tiêu Tiêu, đặt Lâm Tiêu Tiêu lên bàn, một phát đi vào, giống như cái đêm ba năm trước.
Lâm Tiêu Tiêu đau nhói, điên cuồng đánh người đàn ông, đổi lại chỉ là sự thô bạo còn kinh khủng hơn.
Lâm Tiêu Tiêu đột nhiên hận chết người đàn ông chẳng biết dịu dàng này, cô điên lên cắn vào người anh ta.
Tề Huy dường như cũng hận Lâm Tiêu Tiêu khi biết cô đã có người đàn ông khác. Lâm Tiêu Tiêu cắn anh ta, anh ta lại càng dùng sức chạy nước rút.
Hai người làm tình với nhau mà như một trận quyết đấu.
Không ai nhận thua. Không ai kêu đau. Chỉ điên cuồng, điên cuồng, lại điên cuồng.
Sau hai tiếng, hai người đều kiệt sức.
Lâm Tiêu Tiêu úp mặt vào chiếc giường rộng thùng thình, còn Tề Huy thì nằm úp trên người cô.
- Ba năm không gặp, công phu trên giường tiến bộ không ít. Có lẽ em không chỉ có ba người đàn ông thôi đâu.
Tề Huy vuốt ve gương mặt xinh đẹp của Lâm Tiêu Tiêu, độc ác nói.
- Ba năm không gặp, công phu trên giường của anh cũng không hơn gì lúc trước. Lúc trước anh làm ít nhất cũng được ba tiếng, tại sao bây giờ mới được hai tiếng đã như con trùng rồi.
Lâm Tiêu Tiêu cũng ác độc đáp trả.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất