Một Đêm Thành Hoan

Chương 90: Món quà thần bí

Chương 90: Món quà thần bí

Tề Huy cũng không giận, chỉ mỉm cười nói:
- Trước kia rảnh rỗi, sức lực không có chỗ để dùng. Còn bây giờ, áp lực công việc quá nhiều. Đúng rồi, anh sẽ giúp em chuyện công việc. Ngày mai em có thể đến công ty báo danh. Nhưng có một điều em phải chú ý, không được mặc quần áo hở hang.
- Vì sao không được? Chẳng lẽ anh muốn quản em sao? Anh cho rằng em vẫn là Lâm Tiêu Tiêu của ba năm trước?
Lâm Tiêu Tiêu phản đối.
Tề Huy đứng dậy, rời khỏi cơ thể Lâm Tiêu Tiêu, bắt đầu mặc quần áo:
- Anh chỉ có lòng tốt nhắc nhở em thôi. Bởi vì trong công ty có một quái thai rất ghét phụ nữ mặc quần áo hở hang. Nếu em muốn làm thư ký cho anh ta, nhất định phải học cái điều bảo thủ này trước.
Lâm Tiêu Tiêu kinh ngạc ngồi dậy:
- Ý của anh là Tổng giám đốc Tập đoàn CL của anh chỉ thích phụ nữ bảo thủ?
- Như thế nào, em còn chưa đi làm, đã muốn lên giường với Tổng giám đốc sao?
Tề Huy mặc quần áo chỉnh tề, một tay hung hăng xoa nắn bộ ngực đẫy đà của Lâm Tiêu Tiêu.
Lâm Tiêu Tiêu cắn răng nhịn đau, hung hăng cắn vào tay anh ta:
- Tôi muốn câu dẫn ai, anh đừng nên xen vào.
Tề Huy châm biếm:
- Yên tâm đi, có tôi ở đây, cô sẽ không còn sức đâu, càng đừng nghĩ đến việc hầu hạ người đàn ông khác.
Nói xong anh ta liền sửa lại cà vạt rồi bước ra khỏi phòng.
- Khốn kiếp.
Lâm Tiêu Tiêu nhìn theo bóng lưng Tề Huy, tức giận mắng một câu, sau đó không mảnh vải che thân nằm ngửa trên giường, kinh ngạc nhìn trần nhà. Lâm Tiêu Tiêu không rõ tâm trạng của cô lúc này là tâm trạng gì.
Sau khi rời khỏi khách sạn, Tề Huy trở lại công ty.
Bởi vì anh ta còn phải làm việc.
Chỉ có điều hôm nay Tổng giám đốc có việc riêng cần xử lý, không có mặt ở công ty. Cho nên anh ta mới lén lút lười biếng một chút.
Sau khi xử lý một số công việc quan trọng, Tề Huy đến văn phòng của Đỗ Mạn.
Tuy anh ta là Thư ký trưởng của Tổng giám đốc, trong Tập đoàn CL này, có thể nói là dưới một người trên vạn người. Nhưng muốn để cho một người ngay ngày đầu tiên phỏng vấn đã bị loại đi làm lại, cũng không phải việc chỉ cần một câu nói là xong. Dù sao CL là một tập đoàn tầm cỡ quốc tế, quản lý vô cùng chặt chẽ.
Nhất định phải qua được cửa ải quản lý hành chính là Đỗ Mạn.
- Quản lý Đỗ.
Tề Huy gõ cửa phòng Đỗ Mạn, vẻ mặt phong nhã bước vào.
Đang vùi đầu xử lý văn bản, Đỗ Mạn nghe gọi, liền ngẩng đầu lên, nhìn thấy là Tề Huy, liền khẽ mỉm cười:
- Thư ký trưởng Tề, có việc gì sao?
- Nhớ nên qua đây hỏi một chút. Hôm nay em có tăng ca không?
Tề Huy đi đến trước mặt Đỗ Mạn, tùy ý ngồi trên bàn làm việc của cô.
Đỗ Mạn nhún vai:
- Cái này còn phải hỏi sao? Tăng ca là công việc hằng ngày của em đấy.
Ở Tập đoàn CL này, người đến sớm nhất là Đỗ Mạn, về trễ nhất cũng là Đỗ Mạn. Cho nên, cô có thể từ một nhân viên bình thường, lại còn là nữ được thăng lên làm quản lý hành chính của Tập đoàn CL, tuyệt đối không phải là không có đạo lý.
- Em không thể sắp xếp một ngày về sớm sao?
Tề Huy cúi người, hai tay chống vào thành ghế Đỗ Mạn đang ngồi, kề sát mặt Đỗ Mạn, ánh mắt ôn nhu:
- Bà xã, hôm nay là ngày kỷ niệm ba năm kết hôn của chúng ta, em quên rồi sao?
Đúng vậy, Đỗ Mạn là vợ của Tề Huy.
Bọn họ gặp nhau ba năm trước đây tại một hội chợ, kết hôn sau đó một tuần. Sau khi kết hôn, Tề Huy xin nghỉ dạy. Dưới sự nâng đỡ của Đỗ Mạn, cộng thêm bản thân cũng có chút năng lực, rất nhanh anh ta ngồi lên vị trí Thư ký trưởng Tổng giám đốc Tập đoàn CL.
Có thể nói, trong sự huy hoàng của Tề Huy ngày hôm nay tuyệt đối không thể thiếu sự giúp đỡ của Đỗ Mạn.
Đỗ Mạn nghe Tề Huy gọi mình là bà xã trong văn phòng, lập tức căng thẳng nhìn ra noài cửa, sau đó oán trách nói:
- Đã nói không biết bao nhiêu lần, trong công ty không được gọi em là bà xã. Bị người khác nghe được lại không hay. Anh nên biết, CV của chúng ta đều viết là chưa lập gia đình.
Trong giới kinh doanh có một quy định bất thành văn. Người chưa lập gia đình, bất luận là không gian phát triển hay là tốc độ thăng chức cũng đều cao hơn người đã kết hôn. Cho nên, Đỗ Mạn và Tề Huy đều quyết định lựa chọn cách kết hôn lén.
Trong cái thời đại cái gì cũng thật thật giả giả này, kết hôn lén cũng chẳng có gì lạ.
Tề Huy bĩu môi, không vui nói:
- Trong lòng em, sự nghiệp vĩnh viễn quan trọng hơn anh.
Đỗ Mạn có chút bất đắc dĩ, hạ thấp giọng nói:
- Huy, anh đừng làm rộn nữa. Chúng ta đều là người trưởng thành, đương nhiên phải đặt sự nghiệp làm đầu. Ngày kỷ niệm kết hôn gì đó, chúng ta cũng không cần lãng mạn quá. Được rồi, em sẽ cố tan làm trước 10h, được không?
Tề Huy nhỏ hơn Đỗ Mạn ba tuổi. Nhiều khi, Đỗ Mạn hay dùng kiểu chị gái cư xử với em trai đối với Tề Huy, giống như lúc này.
- Vậy thì được.
Tề Huy làm ra vẻ mặt bất đắc dĩ, lập tức cười ranh mãnh:
- Anh có món quá muốn tặng em. Chỉ cần em đồng ý, anh sẽ không giận nữa. Hơn nữa, hôm nay anh sẽ tăng ca cùng với em.
- Món quà gì?
Đỗ Mạn hồ nghi hỏi.
- Em nhắm mắt lại đi.
Tề Huy tiếp tục mỉm cười.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất