Mượn Dao Gọt Cam, Bị Trói Cả Đời

Chương 8:

Chương 8:
"Cậu nói cậu bị bắt cóc?"
Hoàng Nhã Hân ở đầu dây bên kia điện thoại bật cười, "Có cần tôi đến cục cảnh sát của chồng tôi để giúp cậu lập án không, nói Tạ An Lạc bị bắt cóc ha ha ha ha ha ha ha ha..."
"Cậu đừng cười nữa, là thật đấy, tôi cũng thấy rất vô lý."
Tôi thở dài, "May mà tôi mưu trí chạy thoát, nếu không cậu đã không gặp được tôi rồi! Tôi lo cậu ta lại tìm đến, nên tôi có thể đến chỗ cậu ở một thời gian được không?"
Hoàng Nhã Hân nghi ngờ "Hả?" một tiếng, "Có thể để cậu chạy thoát, chắc tên bắt cóc đó cũng yếu ớt lắm."
"Cậu có ý gì?!"
"Được rồi được rồi, cậu đến đi, dù sao chồng tôi cũng thường xuyên đi làm nhiệm vụ không có ở nhà."
"Coi như cậu có lương tâm."
Cúp điện thoại, tôi không khỏi rơi vào trầm tư.
Thiếu Niên yếu ớt sao?
Rõ ràng khi trói cậu ta, tôi đã sờ thấy cả một cơ bắp.
Người lại cao, vai rộng, eo thon, chân dài.
Hơn nữa còn có thể miễn nhiễm với thuốc mê ở mức độ đó.
Chắc chắn là không yếu.
Có thể chạy thoát, vẫn là nhờ tôi quá mưu trí!

Thật không may.
Chồng của Hoàng Nhã Hân là Du Ninh tối nay đã về.
Du Ninh là cảnh sát, thường xuyên phải ra nhiệm vụ, đặc biệt là dạo gần đây. Hai vợ chồng vốn đã ít khi được gặp nhau, nay chồng khó khăn lắm mới về, sao tôi có thể làm bóng đèn được chứ?
Tôi chuẩn bị về nhà, dù sao Thiếu Niên cũng không biết tôi sống ở đâu.
Biết đâu hắn chỉ cố tình hù dọa tôi thôi.
Trước khi đi, Du Ninh nói: "An Lạc, nếu cậu thật sự muốn về thì để tôi gọi đồng nghiệp đưa cậu nhé, cậu ấy đang làm nhiệm vụ gần đây, tiện đường với cậu."
Đồng nghiệp của Du Ninh không phải cũng là cảnh sát sao.
Để cảnh sát đưa tôi về nhà, có vẻ không hay lắm nhỉ?
"Không sao đâu..."
"Có sao đấy." Chưa nói hết câu, tôi đã bị Du Ninh ngắt lời.
Giọng anh ấy vô cùng nghiêm túc: "Gần đây các cậu không đọc tin tức à? Mấy ngày nay trong thành phố không được yên bình lắm, con gái đi ra ngoài buổi tối nhất định phải chú ý an toàn!"
Tôi và Hoàng Nhã Hân nhìn nhau.
Hoàng Nhã Hân hỏi: "Ông xã, có chuyện gì xảy ra sao?"
"Vụ án phân xác hai ngày trước, kết quả giám định của pháp y đã có rồi, nạn nhân là nữ, mới 20 tuổi."
Du Ninh tỏ vẻ nghiêm trọng: "Chuyện này khiến chúng tôi không thể không liên kết với vụ án nữ thi thể bị chặt đầu nửa tháng trước. Chúng tôi nghi ngờ, đây rất có thể là một vụ án giết người hàng loạt có tính chất cực kỳ tồi tệ.
"Chuyên giết những cô gái trẻ."
Giọng của Du Ninh mang theo sự dày dặn và trang nghiêm đặc trưng của cảnh sát, khiến lưng tôi lạnh toát.
Đồng thời, một khuôn mặt chợt lóe lên trong đầu tôi — Thiếu Niên.
Nhưng vụ án phân xác xảy ra hai ngày trước, lúc đó Thiếu Niên vẫn còn nằm viện mà.
Bác sĩ còn nói: "Lại là cậu trai này."
Tôi lúc đó còn ngạc nhiên, cái gì mà "lại".
Chẳng lẽ Thiếu Niên thường xuyên tự sát?
Hắn khó chết đến vậy sao?
Tóm lại, tôi nhanh chóng gạt bỏ suy nghĩ đó.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất