Ngân Hồ

Chương 042: Vẫn thạch dụ hoặc.

Chương 042: Vẫn thạch dụ hoặc.


Vỗ vỗ vai Thủy Châu Nhi vừa khen ngợi cũng là an ủi, Thiết Tâm Nguyên tới trước mặt Vương Bà Tích hỏi:” Đứa con thực sự của Xảo Nhi chứ?”
Vương Bà Tích ngẩng đầu lên, oan ức nói:” Ta theo tên quỷ chết kia ba năm đừng nói hoài thai, đến một quả trứng cũng chẳng đẻ nổi, bây giờ ta mang thai rồi, ngươi nói xem không phải của Xảo ca thì là của ai?”
Thiết Tâm Nguyên gãi đầu, một nữ nhân đồng thời có hai nam nhân rất phiền phức, căn bản không biết được đứa con là của ai: “ Xảo Nhi nói thế nào?”
Vừa nhắc tới Xảo Nhi là Vương Bà Tích vật vã gào khóc:” Cái thứ vô lương tâm đó nói nếu đứa bé giống hắn là con của hắn, không giống thì không phải, chẳng may sinh ra một đứa xấu xí, vậy nó phải sống làm sao, ta phải sống làm sao?”
Thủy Châu Nhi rối rít an ủi:” Không sao, không sao, cô cứ sinh con ra, dù xấu hay đẹp thì ta cũng nhận.”
Vương Bà Tích ngước mắt nhìn vóc người tròn trùng trục của hắn, khóc càng thêm to.
Chuyện này thật là phiền, Thiết Tâm Nguyên vào phòng mộc, hỏi ý Xảo Nhi ra sao.
Xảo Nhi khoanh chân ngồi trên cái bàn lớn, ngây ra nhìn bức tường trước mặt, cũng phải, xảy ra chuyện như thế, hắn khó tránh khỏi không biết làm gì.
“ Ta muốn.”
Thiết Tâm Nguyên thấy hắn đột ngột lên tiếng, gật đầu:” Không sao, nhà ta nhiều người, thêm một đứa nữa cũng không hề gì.”
“ Ba ngày nữa sẽ tới Trường Cố sơn, đây là cơ hội cuối cùng rồi.” Xảo Nhi nói tiếp:
“ Hả, ngươi nói cái gì?” Thiết Tâm Nguyên lắc tay hắn:” Ta đang hỏi chuyện đứa bé của Vương Bà Tích cơ mà.”
“ Có phải con ta không không sao, sinh ra rồi tính, ngươi nhìn địa hình nơi này, xem có quen không?” Xảo Nhi giọng hởi hợt:
Thiết Tâm Nguyên hoang mang mở tấm bản đồ Xảo Nhi nhét cho, liếc hai địa điểm đánh dấu, nhíu mày:” Ngươi định làm gì?”
“ Quốc thổ Hồi Hột có ngôi sao rơi xuống, bị Hồi Hột vương lấy được, toàn bộ thợ rèn ở Hồi Hột cho ngôi sao vào lửa mạnh nung, chín ngày chín đêm không làm nó suy chuyển. Vì thế Hồi Hột vương đem ngôi sao đó hiến cho bệ hạ, ba ngày nữa là vẫn thạch đó tới Trường Cố sơn.”
“ Sao ngươi biết tin tức này?” Thiết Tâm Nguyên hỏi thằng nguồn tin tức:
“ Lục lâm thiếp!”
“ Lấy ra cho ta xem.” Thiết Tâm Nguyên xòe tay tới trước mặt hắn:
“ Cái đó gọi là thiếp, kỳ thực là kênh tin tức ngầm, phàm là có tin về bảo vật trọng yếu sẽ có người truyền đi, ta ít nhiều có chút thể diện ở Đông Kinh, tất nhiên là nghe thấy.”
“ Nếu thứ này sắp tới kinh thành, chứng tỏ những kẻ trước đó đều thật bại phải không?”
Xảo Nhi gật đầu:” Chết gần hai trăm người rồi, nghe nói hộ vệ của người Hồi Hột cực kỳ dũng mãnh, Trường Cố sơn là nơi hiểm yếu cuối cùng, đi qua là tới địa giới phủ Khai Phong, không ai dám phạm án ở đây.”
“ Trường Cố sơn không thích hợp động thủ.” Thiết Tâm Nguyên gạt phắt đi:
“ Hả, vì sao?”
Tên huynh đệ này là thứ khốn kiếp, nhưng khốn kiếp tới mấy vẫn là huynh đệ, Vân Sơ đau đầu: “ Ngươi cũng biết đó là nơi ra tay tốt nhất, chẳng lẽ quan phủ và người Hồi Hột không biết, ngươi mà dám ra tay là ta đi nhặt xác cho ngươi ngay. Lão Bao vừa đại khai sát giới ở Đông Kinh, dư uy vẫn còn, hiện giờ có lẽ đã bố trí thiên la địa võng ở Trường Cố sơn, đợi bọn ngốc đâm đầu vào lưới đấy.”
Xảo Nhi bực tức đi đi lại lại trong phòng, hắn thấy Lão Bao làm gì ở Đông Kinh rồi, nhưng không cam lòng.
“ Ài, vẫn thạch trên trời cũng chỉ là một cục sắt ...” Thuyết Tâm Nguyên định khuyên can:
“ Câm mồm.” Xảo Nhi tròn mắt quát ngang:” Ngươi thì biết cái gì? Ta là thợ rèn, ngươi có hiểu một khối vẫn thạch hơn năm trăm cân có ý nghĩa gì không? Có nghĩa là ta sẽ luyện ra được thứ sắt cứng nhất trên đời, làm ra vũ khí sắc bén nhất, làm ra được thứ vũ khi như Thái A, Trạm Lư thì ta chết cũng cam lòng.”
“ Hừ, năm ngoái ngươi cũng mua một viên khổng tước thạch của một thương nhân với giá nghìn quan, ngươi cũng nói sẽ luyện ra tuyệt thế thần binh, rốt cuộc nung mãi mới kiếm được chút sắt trong đó, làm ra cái dao dọc giấy …” Thiết Tâm Nguyên đang dè bỉu thì chợt nhớ ra: “ Khoan khoan ... Ngươi vừa nói khối vẫn thạch nặng bao nhiêu? Thực sự là rơi từ trên trời xuống à?”
Xảo Nhi nghênh mặt lên:” Trên lục lâm thiếp nói nặng năm trăm cân, đúng là từ trên trời rơi xuống, giờ hiểu vì sao lão tử lại muốn có nó chưa?”
Thiết Tâm Nguyên phủi bụi đất không hề tồn tại trên người, giọng nhạt nhẽo:” Nếu ngươi nói khối vẫn thạch đó nặng không quá hai mươi cân, vậy huynh đệ ta dù mạo hiểm cũng kiếm giúp ngươi, nếu có kẻ nói vẫn thạch nặng năm trăm cân, ngươi cứ đánh tên khốn kiếp đó một trận, tuyệt đối không sai.”
“ Hai mươi cân thì đủ làm cái gì, qua lửa trui rèn, làm ra được cái trùy thủ, còn năm trăm ...”
“ Im mồm cho ta, có biết vẫn thạch năm trăm cân rơi xuống đất sẽ gây ra cái gì không?”
Xảo Nhi ương ngạnh nói:” Một cái hố chứ gì, sư tử đá ở Tướng Quân miếu còn nặng hơn.”
“ Đúng là một cái hố, nhưng cái hố đó chứa cả Đông Kinh vẫn còn dư đấy, một viên vẫn thạch như vậy rơi xuống là đại họa. Chả biết cái chó gì mà cũng nói năm trăm cân ...” Thấy Xảo Nhi còn muốn cãi, Thiết Tâm Nguyên vung tay gạt phắt đi:” Muốn ra tay thì đợi nó tới Đông Kinh rồi nghĩ cách, bệ hạ lấy được vẫn thạch cũng phải tìm người nấu chảy, ngươi nghĩ thợ rèn Hồi Hột không làm được thì thợ rèn Đông Kinh làm được chắc? Không có than cốc và máy quạt gió của ngươi thì ai làm nổi. Nói rồi, đợi đi, sớm muộn cũng vào tay ngươi, giờ làm rõ đứa con trong bụng Vương Bà Tích là của ai mới quan trọng.”
Xảo Nhi không thích phong cách làm việc của Thiết Tâm Nguyên, hắn luôn ao ước một ngày mình có thể xách đại khảm đao, đứng giữa đường rống lên, đường này ta mở, cây này ta trồng .... Sau đó cướp lấy tài vật và nữ tử xinh đẹp.
Nhưng ước muốn đó luôn bị Thiết Tâm Nguyên trấn áp.
“ Ra ngoài cho nguội cái đầu.” Xảo Nhi hậm hực ôm một bình nước quả ra ngoài mái hiên hóng mát.
(*) Cái đám này chẳng bao giờ hết chuyện.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất