Ngân Hồ

Chương 108: Thiên tai bất ngờ.

Chương 108: Thiên tai bất ngờ.


Quả nhiên chiều hôm đó Triệu Uyển dẫn cung nữ và ma ma tới nơi Thiết Tâm Nguyên cắm trại, tóc hơi rối trên mặt vẫn con vết khói đen chưa lau kỹ.
Thiết Tâm Nguyên không hỏi han gì nhận lấy giỏ thông trong tay Tiểu Châu Nhi là đổ hết vào chậu nước sạch, muốn rang thông phải ngâm nước lạnh trước rồi hấp qua rồi mới rang, trong khi đợi thông ngâm nước, y cậy bàn tay nắm chặt của Triệu Uyển ra, quả nhiên lòng bàn tay có quả thông bị rang cháy đen.
“ Lần sau muốn đưa thức ăn cho phụ hoàng nàng, tốt nhất là thông qua Vương Tiệm đưa lên, bây giờ tình hình trong cung phức tạp lắm, không cần thận là xảy ra chuyện.”
Đám cung nhân thấy Thiết Tâm Nguyên tới gần công chúa rất biết ý quay đầu đi, hai vị ma ma thấy không có thưởng thì hơi thất vọng, song vẫn đi qua một bên chờ đợi.
Triệu Uyển cúi đầu xuống lý nhí:” Xin lỗi, số bình lưu ly ngươi cho bị mẫu phi ta lấy đi hết rồi, cả hai con cá nhỏ cũng lấy mất, ta không cho thì mẫu phi ta khóc lóc bảo ta bất hiếu, nên ta không còn cách nào. Thế là muốn rang cho ngươi ít thông, kết quả cháy hết.”
Thì ra là làm cho mình, thế là Thiết Tâm Nguyên như thằng ngốc ném quả thông cháy vào mồm nhai, nhe răng cười:” Rất ngon, còn số bình lưu ly không còn thì ta làm cho nàng cái mới, toàn thứ không đáng tiền.”
Hai mắt Triệu Uyển đã rơm rớm nước mắt:” Ta biết ngươi sẽ nói thế mà, ngươi càng như thế ta càng đau lòng. Mẫu phi vô lý lắm, còn muốn ta chuyển vào Tử Thần quan ở, nhường phòng cho nữ quan ở, nói là có chuyện quan trọng muốn thương lượng, nữ quan ra vào cung thất bất tiện.”
Thiết Tâm Nguyên nhíu mày:” Đừng khóc, nàng đúng là không tiện ở đó nữa, chuyển ra ngoài cũng tốt, mắt không thấy cho lòng thanh tịnh. Ta sẽ lắp cho nàng một cái lều thật đẹp bên suối phun, mẫu phi nàng sẽ không tới làm phiền nàng nữa.”
Triệu Uyển theo sau Thiết Tâm Nguyên, nhìn y vớt thông từ trong nước ra:” Ta ở nơi đó thì mẫu phi ta sẽ tới tìm, ngươi đừng tặng gì cho ta nữa.”
“ Đó không phải là lời công chúa nên nói, một công chúa xinh đẹp nên nhận được món quà cao như núi mới đúng.” Thiết Tâm Nguyên làm điệu bộ khoa trương:
Triệu Uyển vừa thấy ngọt ngào vừa bực tức, phụng phịu nói:” Ta không muốn tâm ý của ngươi bị đem đi lấy lòng người khác.”
Thiết Tâm Nguyên cho thông vào nồi hấp, dùng hơi nước bốc lêm thấm ướt khăn tay, tỉ mỉ lau tro than trên mặt Triệu Uyển, vỗ tay nàng:” Với ta chỉ cần nàng bình an vui vẻ thì những thứ khác đều không là gì. Nhớ kỹ, sắp tới sẽ có chuyện kỳ quái xảy ra, nếu có gặp phụ hoàng nàng thì cũng đừng nói gì hết.”
Sau đó lấy hai viên lưu ly ném cho hai vị ma ma đã nhón chân ngóng tới dài cổ, hai ma ma bấy giờ mới lùi xa khỏi lều.
Thông đem hấp rồi khi rang rất dễ nứt, nhìn nhân thông nổ tanh tách trong chảo sắt, Triệu Uyển rốt cuộc cũng nở nụ cười.
Cung nhân vào thông báo, Bàng Tịch, Bao Chửng và Hạ Tùng tới tìm, Triệu Uyển biết để người ta thấy mình ở riêng với Thiết Tâm Nguyên không tốt, nhấc váy vội vàng chạy đi.
Thiết Tâm Nguyên bực tức ném bàn xản đi, ra thi lễ với ba vị đại lão.
Bàng Tích ngửa cổ hít một chút, nói:” Thì ra đang rang thông à, món sơn dã này tuy ăn vất vả một chút, nhưng rất ngon, mang phong vị núi rừng, tiếp tục rang đi, đừng lãng phí đồ tốt.”
Thiết Tâm Nguyên sai Phúc Nhi dâng trà cho ba vị đại lão, chắp tay cáo lỗi tiếp tục rang thông, thứ này cần đảo đều nếu không khó nứt vỏ.
Hạ Tủng uống một ngụm trà mới vuốt râu thong thả nói:” Đông Kinh xuất hiện nạn sâu hại, nền hoàng cung bị tổn hại nghiêm trọng, cần đào ra sửa lại, nhưng không thể làm tổn hại điện đường bên trên, ngươi có làm được không?”
Thiết Tâm Nguyên không khỏi thầm khen ngợi cách thức giải quyết của mấy lão già này, thong thả đổ thông rang chín vào sàng, đặt trước mặt ba vị đại lão:” Tu sửa hoàng cung phải là chuyện của Nội vụ phủ và Tương tác giám à, sao tới lượt tiểu tử chứ?”
Bàng Tịch bốc một nắm thông vẫn còn nóng bỏng tay, bóc một hạt cho vào mồm:” Ngươi khác không thích hợp, chuyện này do lão phu dẫn đầu, còn ngươi làm.”
Thiết Tâm Nguyên lắc đầu quầy quậy, y đâu có ngu, chuyện này định sẵn không thể truyền rộng ra ngoài, đám nội thị và người Tương tác giám không rõ nguồn cơn, chỉ cho rằng y dựa vào thánh sủng cướp miếng ăn của họ. Tương tác giám thì đành đi, chứ nếu đắc tội với đám hoạn quan âm hiểm, không bao giờ có kết cục tốt, không phải dựa vào mình Vương Tiệm mà trấn áp được:” Ngài chỉ cần nói với tương tác giám lấy chì dưới nền hoàng cung ra là được, theo tiểu tử thấy, hùng hoàng hay chu sa thì qua bao nhiêu năm đã chẳng còn mấy, chỉ có chì chẳng những gây tổn hại với con người không những lâu dài, lại còn khó thải ra ngoài.”
“ Tiểu tử đám bảo với các vị, miệng dán kín rồi, ngay cả nằm mơ cũng không nói ra đâu.”
Bàng Tịch quay sang Bao Chửng:” Đúng như ông nói, thực sự là con tiểu hồ ly, lão phu không thể làm khó người, chúng ta chọn hiền tài khác làm việc này thôi.”
Bao Chửng hận sắt không thành thép chỉ Thiết Tâm Nguyên một cái, đứng dậy đi theo Bàng Tịch, hai người đi xa như còn tranh luận gì đó rất quyết liệt, Bàng Tịch đưa ra kiến nghị gì khiến Bao Chửng nhíu máy suốt, mấy lần nhìn về phía lều của Thiết Tâm Nguyên.
Hạ Tùng có vẻ nghiện món thông rang lắm, chẳng mấy chốc trước mặt ông ta đã có đống vỏ.
“ Vừa rồi ngươi từ chối Bàng tướng là đúng, về kinh rồi ngươi đón đứa bé đi.”
Đây là chuyện đã nhận lời với người ta, huống hồ còn liên quan tới huynh đệ mình, Thiết Tâm Nguyên muốn Xảo Nhi có thêm vốn giữ mạng, gật đầu:” Vâng, tiểu tử sẽ tới phủ đón tiểu muội.”
“ Không cần ngươi đi đón, sẽ có người mang tới tận nơi.” Hạ Tủng nói xong đứng lên:” Hẳn ngươi đoán ra đứa bé đó không phải con lão phu rồi, nuôi nó cho tốt, đó là hậu đại bậc trung liệt.”
Nghe thấy câu này, Thiết Tâm Nguyên muốn tát cho lão già nói láo không biết ngượng mồm một phát, trung liệt kiều gì? Chẳng lẽ là vì Mạnh Nguyên Trực giúp hoàng đế chia sẻ một nữ nhân?
Cho dù biết thân phận đứa bé, Thiết Tâm Nguyên cũng không muốn trả nó về với gia tộc, đã quá quen với phong cách làm việc của hoàng gia Đại Tống rồi, Thiết Tâm Nguyên cơ bản không hi vọng gì vào thổ hoàng đế Giác Tư La lại có thể tốt đẹp hơn, so với việc để nó lớn lên thành một quân cờ cho Giác Tư La, không bằng làm khuê nữ tiểu hộ.
Đợi sau khi nó trưởng thành xem nó lựa chọn ra sao, lúc đó tốt xấu tùy nó.
Chuyện này tạm thời như vậy, dù sao đứa bé sẽ còn ăn cơm Thiết gia mười mấy năm mà.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất