Ngân Hồ

Chương 156: Vụ án mạng không có nạn nhân.

Chương 156: Vụ án mạng không có nạn nhân.


Cái tên bị đánh gãy răng vẫn đứng đó chửi bới, định xông lên đánh Thiết Sử Tử báo thù, những thấy người khác đều lui cả lại, đứng xa xa xúi bẩy.
Thiết Tâm Nguyên leo từ cổ Trần lão hán xuống, kiếm một miếng vải sạch luồn lách qua đám đông, đưa cho Thiết Sư Tử:” Nhét vào mũi đi.”
Thiết Sư Tử liếc một cái, xé vải làm hai, cuộn lại nhét vào mũi, ồm ôm cảm tạ, rồi tiếp tục cúi đầu.
“ Người đó, có lẽ, chắc do ta giết ...”
Thiết Sư Tử hơi ngẩng đầu lên, tiếp tục chìm trong thế giới của mình.
Lưu Thế Phong chạy tới nhấc Thiết Tâm Nguyên lên, hiền từ nói:” Nguyên ca nhi, cháu đang ở tuổi thích anh hùng, ta không trách, nhưng võ cử này giết người, cháu đừng tới gần, càng đừng nói những câu ngốc nghếch, cháu giết nổi gà không mà đòi giết người?”
Xung quanh nghe vậy cười rộ cả lên, may Thiết Tâm Nguyên là thần đồng nổi tiếng của đường Hoàng Thành, chứ là đứa bé khác sớm bị ông ta đá lăn sang bên rồi.
“ Thi thể ở đâu ạ, vừa ròi lão gia gia nói võ cử này bẻ gãy cổ hắn, chỉ cần xem hắn chết ra sao là rõ.”
“ Cái này, nên đợi quan sai đến, chúng ta không phải ...”
Thiết Sư Tử đứng lên ngay, đẩy người khác, đi vào cái ngõ nhỏ, Lưu Thế Phong vội sai người chạy tới đầu kia chặn đường, rồi kéo cả đám đông đi theo.
Ngõ trống không, chỉ có Thiết Sư Tử đứng giữ ngõ, đừng nói xác người, đến xác gà cũng chẳng có.
“ Vừa rồi ở đây mà?” Lưu Thế Phong kinh hãi hét lên, giơ đèn lồng tìm khắp nơi.
Thiết Tâm Nguyên khoanh tay suy nghĩ lại toàn bộ sự kiện, tên trộm kia mạo hiểm trộm đồ của Thiết Sư Tử, e là cố ý muốn hắn tới tìm, nếu không ở kinh thành nhộn nhịp thế này làm sao Thiết Sư Tử tìm được?
Hơn nữa không tên trộm nào đi lấy trộm của một nhân vật nguy hiểm như Thiết Sư Tử, hắn trông lại còn chẳng giống người có tiền, trong khi dê béo khắp Đông Kinh.
Rõ ràng nếu tên trộm không thấy đứa bé béo trắng siêu cấp đáng yêu như mình, nảy ý đồ bắt cóc, Thiết Sư Tử sẽ rơi vào âm mưu.
Nghĩ tới đó vừa xong còn có chút áy náy liền bay sạch.
“ Có người muốn hại ngươi đấy!”
Khi xung quanh đang lúng túng không biết làm sao, Thiết Tâm Nguyên lên tiếng, còn nhe răng cười với Lưu Thế Phong mặt đầy xấu hổ:” Lưu gia gia may mà không rơi vào bẫy của người ta, chúc mừng, chúc mừng.”
Thiết Sư Tử ngơ ngác:” Thế là sao?”
Không có xác chết là không có án mạng, mặt đất không có vết máu, không có chỗ khả nghi, quan phủ không vì một người nói người khác giết người mà phán tội.
“ Chuyện này cổ quái, ngươi còn phải tham gia võ cử, e không muốn nhiều chuyện, chúng ta bỏ qua nhé?”
Thiết Sư Tử gật đầu:” Chỉ là hiểm lầm, mỗ coi như qua rồi.”
Thấy Thiết Sư Tử quyết đoán như vậy, Thiết Tâm Nguyên càng đánh giá cao người này, đây không phải võ phu hữu dũng vô mưu.
Lưu Thế Phong thấy rất thất bại, đi tìm người bị thương điều giải, mong rằng có thể dùng ít tiền xóa bỏ chuyện không may hôm nay.
Ông ta sở dĩ từ bỏ kiếm chuyện với Thiết Sư Tử vì ngửi thấy tin hiệu bất an, Đông Kinh nhiều người, chẳng phải ai cũng sống tới già ... Thêm một chuyện chẳng bằng bớt một chuyện.
Thiết Sư Tử ngồi xuống cho ngang với Thiết Tâm Nguyên, nói:” Mỗ nợ ngươi hai ân tình, sau này nếu có duyên, cầm đoản đao này tới, mỗ sẽ báo đáp.”
Thiết Tâm Nguyên không phát hiện thanh đoản đao xuất hiện trong tay Thiết Sư Tử ra sao, vẫn chẳng khách khí cho vào trong lòng, lấy ra một cái túi vải đặt vào tay hắn:” Ngươi nợ ta ba cái ân tình.”
Thiết Sư Tử mở ra, nhận ngay được hạt minh châu của minh:” Thế là sao?”
“ Tên đó muốn bắt cóc ta, vừa rồi ta nói rồi, là ta giết hắn, nhưng không ai tin.” Thiết Tâm Nguyên nghiêm mặt nói:
Thiết Sư Tử cười phá lên, ấn vai Thiết Tâm Nguyên một cái, nhặt gậy đồng của mình:” Ngươi nói không sai, mỗ nợ ngươi ba cái ân tình, có điều ngươi không được dùng ở lần võ cử này.”
Thiết Tâm Nguyên cũng cười:” Ngươi cũng cẩn thận, ta sẽ không khách khí đâu.”
“ Có thủ đoạn gì cứ dùng, mỗ tiếp hết.” Thiết Sư Tử lau bừa máu trên mặt, trông càng thêm hung dữ:” Ngươi là thằng nhóc đặc biệt, có thể gọi là thần đồng đấy, đã ai gọi ngươi như ...”
Chưa nói hết thì có tiếng nữ nhân phẫn nộ cắt ngang.
“ Mẹ đang lo chết đi được, con lại ở đây xem náo nhiệt, về xem mẹ lột da con thế nào.”
Tiếp đó Thiết Sư Tử thấy thằng bé chưa kịp hỏi tên kia bị mẹ xoắn lỗ tai kéo đi, không ngớt miệng ối á xin tha, nào còn chút dáng vẻ tinh quái vừa rồi, càng cười vui vẻ.
Thiết Tâm Nguyên cho rằng ngư long vũ ở tết Nguyên Tiêu là lúc Đông Kinh phóng túng nhất, cho tới khi võ cử bắt đầu, y mới biết, ngư long vong vũ chỉ là vũ hội long trọng thôi.
Người Tống hình như mang trong người máu cờ bạc, một cuộc võ cử có thể cá cược khiến toàn bộ Đông Kinh điên cuồng.
Nay ở trong thành Đông Kinh người ta bàn luận nhiều nhất là cuộc võ cử đã xong lựa chọn cơ bản kia, những cái tên Dương Hoài Ngọc, Hô Diên Thọ, Tào Phương, Thạch Trọng, Cao Diên Tán đều là nhân vật tiềm năng đoạt khôi cao.
Tiêu điểm thực sự của mọi người không phải là ở những người này, ai chẳng biết đám con cháu tướng môn tới để đoạt khôi, trận tỉ võ có sự tham gia của họ chẳng ra gì, cảnh một hán tử như mãnh hổ bị tên công tử như gà con đuổi đánh được người Đông Kinh nhìn quen rồi.
Võ cử ở Đại Tống kỳ thực là trò hề lớn, quan văn không thèm để ý tới thứ này, thậm chí còn cho rằng đem võ cử liệt vào hạng mục khoa khảo là sự xỉ nhục.
Trước kia văn khoa và võ cử đều tổ chức cùng lúc, nhưng về sau không rõ vì sao thành một cái đông, một cái thu.
Người được bách tính quan tâm là Quan Tây Thiết Sư Tử, Hạ Châu Long Xuyên, Thương Châu Mạnh Thiết Phật, Hà Bắc Mã Ngạn, Cái Châu quyền sư Lương Sư Mạnh, Tân Hóa quân thần xạ thủ Phác Thiên Điêu Dĩnh Văn, cùng với Lâm Tiêu Xuyên gần đây quật khởi với danh hiệu Thiết Mã Ngân Thương.
Đổ trường mở cược vào những người này, xem ai là người thắng cuối cùng, để chủ tử của mình ngược đãi.
Nhờ Thiết Tâm Nguyên khơi mào, giờ thì người Đông Kinh vô cùng quen thuộc những cao thủ kia, từ tuổi tác, chiều cao, cân nặng, thậm chí có kẻ hiếu sự còn ghi chép luôn cả những người kia ngày ăn bao nhiêu cơm, uống bao nhiêu rượu, có đi thanh lâu hay không, các võ cử lần đầu tiên trong đời hưởng thụ đãi ngộ như minh tinh.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất