"Bên chúng tôi là do Bạo tổng ký" Kinh Tiểu Lộ cười nói:
"Như vậy đi, chúng ta cầm hợp đồng về nghiên cứu một chút. Nếu không có vấn đề gì nữa thì chín giờ ngày mai, ở chổ này, tôi sẽ đưa cho Bạo tổng ký""không có vấn đề, vậy ngày mai chín giờ gặp" Hứa Tiểu Bân gật đầu với Kinh Tiểu Lộ, hai bên đều thu dọn đồ đạc, sau đó rời khỏi phòng.
Hợp đồng đã được làm rồi, Kinh Tiểu Lộ và Hứa Tiểu Bân đều cảm thấy thoải mái, ra cửa, Kinh Tiểu Lộ gọi điện cho Bạo Tam Lập, nói cho hắn biết việc chín giờ sáng mai đi ký hợp đồng, Bạo Tam Lập nói không có vấn đề, nhất định sẽ đến.
Gọi điện thoại cho Bạo Tam Lập xong, Kinh Tiểu Lộ liền gọi choo Dương Minh.
"Alo?" Dương Minh đang ở nhà Phương Thiên, thương lượng chuyện ngày mai đi đến châu Âu. Phương Thiên đã đặt vé máy bay rồi, tám giờ sáng mai từ sân bay quốc tế Đông Hải cất cánh thẳng đến chổ của Hồ Điệp gia tộc ở châu Âu.
"Dương Minh, chuyện hợp tác với tập đoàn Giang Duyên, bên chúng ta chiếm được 51% cổ phần, quyền làm chủ nằm trong tay chúng ta" Kinh Tiểu Lộ khoe.
"không tồi, rất lợi hại" Dương Minh nghe xong cũng khen. hắn cũng có hiểu biết sơ sơ về tập đoàn Giang Duyên, là một trong những tập đoàn lớn nhất tại phương Bắc, và điều quan trọng hơn là tập đoàn này rất chú trọng vào nghiệp vụ ngân hàng.
"không làm mất mặt anh chứ?" Kinh Tiểu Lộ nghe Dương Minh khen, trong lòng cảm thấy ngọt ngào, cho đến bây giờ nàng luôn muốn trở thành một người có ích cho Dương Minh, một cánh tay trợ giúp cho Dương Minh, bây giờ xem ra đã làm được rồi.
"Sao lại nói là mất mặt cho tôi? Bây giờ cô đang làm việc cho Bạo Tam Lập, cô đại biểu cho công ty mà" Dương Minh cười nói.
"Nhưng mà mọi người bây giờ đều nghĩ em là người của anh cả!" Kinh Tiểu Lộ dỗi.
Dương Minh choáng váng, lời nói của Kinh Tiểu Lộ khiến cho hắn không biết nên trả lời thế nào, lời của nàng làm cho hắn cảm thấy có vẻ mờ ám. Cái này đại biểu cho việc, theo người khác thấy, Kinh Tiểu Lộ là người của Dương Minh, cái cách nói như vậy xuất hiện trong công ty hay trong quan trường đều rất bình thường.
Nhưng mà, đột nhiên ngay lúc này, Kinh Tiểu Lộ là một cô gái, mà lại nói ra những lời mờ ám như vậy, nàng nói ra như thế, đại biểu cho việc không chỉ có ý bên ngoài, mà còn có cả ý bên trong nữa.
Dương Minh biết rõ, Kinh Tiểu Lộ cố ý nói như vậy, nhưng mà hắn ta không thể tìm được một câu trả lời nào cả, chỉ làm bộ như nghe không hiểu:
"Đúng vậy, cô là do tôi thu xếp đưa vào, tất cả mọi người đều cho rằng cô là thân tín của tôi!"Còn là bạn gái của anh nữa! Trong lòng Kinh Tiểu Lộ thật muốn nói thêm một câu, nhưng mà không dám nói ra. Nàng biết ám chỉ như vậy đã đủ rồi, không cần nhiều lời, ngược lại có thể sẽ làm cho Dương Minh mất hứng.
"Ngày mai ký hợp đồng, anh có đi không?" Kinh Tiểu Lộ hỏi.
"Ngày mai tôi phải ra ngoài làm việc rồi, cô kêu Bạo Tam Lập đi đi" Dương Minh sáng ngày mai phải chạy đến Đông Hải, sau đó cùng Phương Thiên đi đến châu Âu rồi.
"A? Anh muốn ra ngoài? ' Kinh Tiểu Lộ vốn muốn hẹn Dương Minh cùng đi dự họp lớp với mình, nhưng mà nghe thấy Dương Minh muốn ra ngoài, nhất thời có chút thất vọng.
"Sao vậy, cô có chuyện à?
" Dương Minh cảm thấy Kinh Tiểu Lộ có chuyện muốn nói, liền hỏi.
"Cuối tháng này em có một bữa họp lớp, chị Hân Dao và Hải ca đều đi, cũng có mời em.
" Kinh Tiểu Lộ do dự một chút rồi nói: "Tất cả mọi người đều dẫn bạn trai theo, em không dẫn ai đi, người khác sẽ coi thường em
"
Coi thường cô? Dương Minh choáng váng, cái lý luận tào lao gì vậy? Phỏng chừng là muốn mình cùng đi, nhưng mà lại không dám mở miệng, vì thế biện ra một lý do như vậy.
Dương Minh quả thật là không có lý do gì để nói nữa, bản thân hắn có một nghề chân trái là giả làm bạn trai của người khác, sắp thành chuyên nghiệp luôn rồi, đầu tiên là Lâm Chỉ Vận, sau đó đến Triệu Oánh, bây giờ Kinh Tiểu Lộ cũng có cái kế hoạch này.
Nhưng mà Dương Minh cũng không muốn từ chối, bây giờ ấn tượng của hắn về Kinh Tiểu Lộ đã tốt hơn rồi, quan hệ với nàng cũng không tồi, Dương Minh đành phải nói: "Lần này tôi ra ngoài, nếu nhanh nhất cũng phải là một tuần, còn nếu như chậm thì phải nửa tháng, phỏng chừng là không về kịp đâu
"
"không sao cả, ngày họp lớp là đầu tháng năm, cũng là cuối tháng tư đó, bây giờ mới là đầu tháng ba, thời gian còn rất dư dả
" Kinh Tiểu Lộ nghe Dương Minh nói xong, nhất thời hưng phấn.
"Cái này.
" Dương Minh không ngờ rằng buổi họp lớp này còn cả tháng nữa, hắn cứ tưởng rằng Kinh Tiểu Lộ nói bây giờ chứ, hoặc cũng là vài ngày nữa, không ngờ rằng nó lại đến cuối tháng sau lận.
Chính hắn đã nói chậm nhất cũng là nửa tháng, nếu như sau đó mà không đáp ứng Kinh Tiểu Lộ, vậy quả thật đúng là không còn gì để nói nữa rồi! Dương Minh bó tay, ai kêu nhanh mồm vào, không hỏi trước thời gian chứ? Nghĩ đến đây, Dương Minh đành phải cắn răng nói: "Được rồi, chờ tôi trở lại, chúng ta liên hệ sau, rồi nghiên cứu về chuyện này
"
"Cảm ơn anh, Dương Minh
" Kinh Tiểu Lộ cũng biết mình đã dùng kế với Dương Minh, nên cũng ngượng ngùng nói: "Nếu như thật sự không có thời gian thì cũng không cần miễn cưỡng
"
Nghe thấy Kinh Tiểu Lộ nhận sai, trong lòng Dương Minh cũng thoải mái được một chút, Kinh Tiểu Lộ tuy rằng thích đùa giỡn một chút âm mưu nhỏ, nhưng mà thật ra lại chưa từng giấu diếm mình cái gì. Dương Minh nói: "không sao cả, nếu như không có chuyện gì thì đi với cô
"
"Vậy thì quá tốt
" Kinh Tiểu Lộ giơ nắm tay lên, không ngờ rằng câu tự thú của mình lại có hiệu lực lớn như vậy! Lúc đầu Dương Minh bảo là trở về sẽ nghiên cứu một chút, không ngờ rằng sau đó Dương Minh lại bảo nếu không có chuyện gì thì sẽ cùng đi với mình.
Nghĩ đến đây, Kinh Tiểu Lộ rốt cục đã hoàn toàn nắm bắt được tâm tính của Dương Minh, hắn là kiểu người chỉ thích mềm chứ không thích cứng, càng mềm thì hắn càng khó nắm bắt. Mà trên thực tế, Kinh Tiểu Lộ đoán không sai, Dương Minh là mẫu người theo chủ nghĩa đàn ông rất mạnh, ai mà càng cãi nhau với hắn, hắn càng phiền hơn, ngược lại, nếu như biết làm nũng tỏ vẻ đáng thương, Dương Minh thật sự đúng là không có biện pháp. Dương Minh cũng không muốn vừa về đã đi, ở nhà còn chưa được vài ngày nữa là lại đi xa nhà, nhưng mà không đi không được, lần này phải đi từ hôn, nếu như không chuẩn bị cho tốt, thì chắc chắn là phải cưới thêm một bà vợ về nhà, lúc đó càng phiền phức hơn.
Nói với Trần Mộng Nghiên một chút, bảo rằng mình cần phải đi xa. Trần Mộng Nghiên cũng biết Dương Minh bây giờ đã khác xưa rồi, có sự nghiệp vô cùng lớn, mỗi khi đi đều ra nước ngoài làm cả, cho nên nếu Dương Minh có chuyện thì nàng cũng không can thiệp vòa, chỉ dặn dò Dương Minh ra ngoài nhớ cẩn thận.
Về phần an toàn của Trần Mộng Nghiên và Lâm Chỉ Vận, Dương Minh cũng không còn lo lắng nữa, có Victoria ở bên cạnh bảo vệ, người bình thường khó mà gây tổn thương cho hai nàng được.
Còn Chu Giai Giai và Tiếu Tình đang ở trong trường, hẳn là cũng không có vấn đề đâu.
Còn về Vương Tiếu Yên, cũng đã mấy ngày rồi Dương Minh không có liên hệ. Biết Triệu Oánh đang ở chung với nàng, Dương Minh cũng không dám tùy tiện quấy rối nàng nữa. Nhưng mà phải đi xa, cho nên Dương Minh quyết định là gọi điện thoại cho nàng.
"Dương Minh? Em đang muốn gọi cho anh thì anh đã gọi cho em rồi
" Vương Tiếu Yên đang ở sân bay quốc tế Đông Hải, nhận được điện thoại của Dương Minh.
"Em muốn gọi? Có chuyện gì sao?
" Dương Minh hỏi.
"Em đang ở sân bay, ở nhà có chuyện, phải quay về xem
" Vương Tiếu Yên nói: "Đến nơi rồi, nếu như không gọi được, thì có thể sẽ đổi số, khi đó liên hệ với anh sau
"
"Em cũng phải đi?
" Dương Minh sửng sốt, không ngờ chuyện này lại trùng hợp như vậy, Vương Tiếu Yên cũng đang ở sân bay.
"Đúng vậy, không có biện pháp, ở nhà có chuyện, cần phải trở về một chuyến
" Vương Tiếu Yên nghĩ đến việc mình có thể từ hôn, cũng rất hài lòng, nên không chú ý nhiều đến lời nói của Dương Minh: "Đúng rồi, Dương Minh, chị Oánh đang ở nhà em, mấy ngày nay em không có ở nhà, anh có thể đến chơi với chị ấy. Đương nhiên là có thể giả bộ đến tìm em, trong lúc vô tình gặp chị ấy
"
"Cái gì? Nàng ta biết chuyện của chúng ta?" Dương Minh cả kinh, nghe ý của Vương Tiếu Yên, hình như cái gì Triệu Oánh cũng đã biết rồi, nếu không thì tự nhiên đi tìm Vương Tiếu Yên làm cái gì?
Dương Minh vừa hỏi xong những lời này, cũng cảm thấy hơi buồn cười. Ở trên mạng, cũng đã biết Triệu Oánh nhìn thấy chuyện của mình và Vương Tiếu Yên, biết rồi còn hỏi thì hơi bị thừa.
Tuy rằng không có nói ra, nhưng Triệu Oánh khẳng định là biết rồi. Bây giờ nghe Vương Tiếu Yên nói như vậy, có vẻ như nàng ta đã nói vài chuyện với Triệu Oánh rồi, như vậy thì mình còn cơ hội không?
Nếu Triệu Oánh đã chấp nhận Vương Tiếu Yên, vậy thì quan hệ của mình và Triệu Oánh có thể tiến thêm một bước nữa không?