Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục

Chương 116: Hóa ra mình cũng có trên bảng.

Chương 116: Hóa ra mình cũng có trên bảng.
Nữ sĩ nhìn quyển sách trên tay mình, trên trang sách hiện lên một hàng chữ:
[Hắn nói thật tâm.]
Nữ sĩ mỉm cười, cũng không quá để ý.
"Đương nhiên là tính, sáng tạo đúng là một chuyện rất thú vị." Cô ta trả lời.
Sức sáng tạo là vô giá... đặc biệt là ở thời đại này.
Thế nhưng sáng tạo cần có tri thức làm cơ sở.
Vì còn sống, vì sống tốt hơn, vì đạt được địa vị, vì càng mạnh hơn, mỗi người đều khát vọng tri thức.
Thế nhưng chỉ khi tới một tầng cấp nhất định, mới có tư cách thu hoạch được tri thức tương ứng.
Hoặc là không nên dùng hai từ tri thức để giải thích, mà nên đổi thành một từ khác...
Bí mật.
Người thiếu niên trước mắt chính là ảnh thu nhỏ của cả một thời đại, đại biểu cho Nhân loại khát vọng tri thức cùng bí mật.
Nữ sĩ nghĩ như vậy, cũng vì vậy mà cảm thấy đương nhiên.
Cho nên...
Có lẽ cần thời gian rất lâu về sau, vị nữ sĩ này mới có thể hiểu được, Liễu Bình nói tới "thích sáng tạo những thứ chưa bao giờ xuất hiện", đã ẩn chứa ý tứ kinh khủng như thế nào.
Hai người bước dọc theo bậc thang kim loại, trên đường có một người máy chặn đường, cô gái kia cầm quyển sách trong tay đưa cho người máy, người máy lập tức rời đi.
"Đó là Sách Chân Thực, chuyên môn dùng để phát hiện nói dối... không có bất cứ người nào có thể nói dối trước mặt nó." Cô gái phát hiện ánh mắt tò mò của Liễu Bình, giải thích.
"Từ trước tới giờ ta còn không biết có thứ này, nó là năng lực của cô sao?" Liễu Bình hỏi.
"Không, nó là tài sản của công ty, với lại ta cũng không muốn chạm vào nó một chút nào cả." Cô gái nói.
"Tại sao?"
"Thế giới đầy lời nói dối, mỗi người có quá nhiều bí mật mà không thể để cho ai biết, nếu như ta cầm nó ở trong công ty một ngày, tuyệt đối sẽ không sống tới sáng sớm ngày thứ hai."
Cô gái vỗ tay, nói: "Hình như ta vẫn chưa chính thức giới thiệu bản thân mình nhỉ, ta là quản lý khu C của công ty, Vương Vi."
"Cô chủ yếu quản lý cái gì?" Liễu Bình hỏi với vẻ hứng thú.
"Ta phụ trách thăm dò cùng khai phát ba kịch bản đầu tiên trong thế giới Tu Hành, gần Ám Vụ trấn có một nơi đi vào màn kịch đầu tiên, bình thường mà nói mới vừa vào màn kịch đầu thì sẽ không có nguy hiểm gì, những người tu hành kia cũng không có tiềm lực quá lớn, trừ khi có mấy người tu hành tại những màn sau xuất hiện bất ngờ tại nơi đó."
"Cho nên lực chú ý của ta vẫn không đặt ở nơi đó, không nghĩ tới lần này lại xuất hiện kỳ ngộ lớn như vậy, có lẽ đã vượt quá dự kiến của tất cả mọi người..."
Cô nàng này nói liên tục, Liễu Bình lại giật mình ngay tại chỗ.
Không nghĩ tới cô gái này lại là người phụ trách thăm dò cùng khai phát thế giới Tu Hành.
Trong mắt những người Sinh giới này, thế giới Tu Hành chỉ là một loại tài nguyên thôi sao?
Vương Vi phát hiện Liễu Bình đứng tại chỗ, nhìn lại, cũng hiểu tại sao.
Cô ta mỉm cười, nói: "Những người kia đã chết rồi, hoặc nói là, người chết vĩnh viễn bất tử, bọn họ hành động dựa theo vận mệnh cố định, giống như đang diễn kịch vậy, lặp đi lặp lại những câu chuyện giống nhau... chỉ là vị trí của bọn họ ở tại thế giới Tử Vong, bởi vậy mới có thể nguy hiểm tới như vậy."
Liễu Bình bước theo cô ta, nhẹ giọng hỏi: "Ta không thể nào hiểu được, tại sao đám người chết đó lại không ngủ yên, cứ hành động lặp đi lặp lại như vậy có ý nghĩa gì sao."
"Tin tưởng ta, tất cả mọi người đều giống nhau, chúng ta đều không thể nào hiểu nổi nó hình thành như thế nào... Thế nhưng vì chống lại thế giới Tử Vong, chúng ta phải thu hoạch được mọi thứ có giá trị để tăng cường thực lực bản thân từ nơi đó, ví dụ như vũ khí, đạo quyết, bảo vật, bí mật, thậm chí là người."
"Đây là kỳ ngộ mà Nữ thần Thống Khổ ban cho chúng ta."
"Ta cảm thấy không hiểu là... cô mới vừa nói thậm chí chúng ta có thể mang người ra ngoài, làm việc cho chúng ta... điều này hình như rất khó thực hiện." Liễu Bình nói.
"Đi theo ta, cậu sẽ biết thôi." Vương Vi nói.
Lúc này, hai người đã đi tới cuối đường.
Phía trước là một đại sảnh rộng lớn, một màn sáng to lớn lơ lửng trong đại sảnh, không ít người đứng quanh màn hình, xem xét thứ gì đó.
Một giọng nói máy móc vang lên, quanh quẩn toàn bộ đại sảnh:
"Nhiệm vụ bắt giữ số 9012 đã thất bại."
"Xin chú ý!"
"Xin chú ý!"
"Mục tiêu bắt giữ: Lý Trường Tuyết, sắp hóa thành Kiếm tiên, được các trưởng lão môn phái ủng hộ, hiện tại đã có tính nguy hiểm sâu không thể lường, tạm thời giữ lại chờ quan sát, không nên bắt giữ."
"Lặp lại lần nữa, hiện tại Lý Trường Tuyết đã tiến vào trạng thái không ổn định, độ khó thẻ bài hóa cực cao, tạm thời không nên bắt giữ."
Vương Vi đứng im tại chỗ lắng nghe, vẻ mặt dần dần nghiêm túc.
"Rõ ràng đã mưu đồ rất nhiều năm, ít nhất cũng có 70% thành công, cuối cùng lại thất bại... Tại sao ta luôn cảm thấy có gì đó không thích hợp..."
Cô lẩm bẩm nói.
Liễu Bình thì đứng phía sau với vẻ thành thật, nhìn về phía màn hình.
Trên màn hình có hình ảnh của Lý Trường Tuyết, đằng sau còn có những dòng chữ giới thiệu:
"Kiếm tu cảnh giới Nguyên Anh của Thanh Minh môn."
"Sắp trở thành tu sĩ Hóa Thần."
"Cảnh giới kiếm đạo sắp đột phá, trở thành Kiếm tiên."
"Trạng thái nhân vật: mất tích."
"Nhiệm vụ bắt giữ số 9012 thất bại!"
Liễu Bình không nói lời nào, thế nhưng lại nhớ tới từng cảnh tượng đã diễn ra vào đêm qua.
Lý Trường Tuyết trúng độc.
Đám nam tu sĩ đều biết được tin tức này, tiến tới tìm nàng.
Đại sư huynh tặng thuốc cùng kiếm.
Nhiệm vụ của Đại sư huynh thất bại, trốn trở về công ty.
Một luồng sáng xuất hiện trong đầu Liễu Bình.
Hóa ra thật sự là như vậy.
Mục đích của mọi việc là để bắt giữ Lý Trường Tuyết!
Hình ảnh của Lý Trường Tuyết dừng lại trên màn hình một lúc rồi hóa thành một hàng chữ nhỏ, bay vào trong một bảng xếp hạng nào đó.
Liễu Bình nhìn lại, thì thấy trên bảng xếp hạng đó viết một hàng chữ:
"Linh hồn có giá trị nhất."
Trên bảng xếp hạng đó, Lý Trường Tuyết xếp thứ mười một.
Về phần vị thứ nhất...
Ánh mắt Liễu Bình thuận theo bảng xếp hạng nhìn lên, cuối cùng dừng tại vị trí thứ nhất.
"Nhân vật được đánh giá cao nhất: "
"Tên mục tiêu: ? ??"
"Giới tính: ? ??"
"Thân phận: Ma Chủ."
"Thuyết minh: Đây là tồn tại có thể ra lệnh cho toàn bộ ma đạo, theo lời đồn thì trên người hắn có vô số tri thức tu hành, lúc nào cũng có thể phi thăng lên thượng giới, thế nhưng không ai có thể tìm được manh mối liên quan tới hắn cả."
"Bất cứ người nào có thể cung cấp đầu mối, có thể thu hoạch được linh thạch của thế giới Tu Hành: 1000 viên."
Hóa ra mình cũng có trên bảng.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất