Chương 121: Lựa chọn tên thật!
Liễu Bình nhìn về phía quán rượu.
Người bán rượu ném một tấm thẻ bài ra ngoài.
Ầm...
Một bóng hình quen thuộc xuất hiện trên đường phố.
Lão K!
Hắn giơ súng máy trong tay lên...
Bóng người Liễu Bình lóe lên, trốn trong một con hẻm nhỏ.
Tạch tạch tạch tạch tạch!
Bên ngoài truyền tới tiếng bắn phá của súng máy.
"Liễu Bình! Từ bỏ đi, một mình cậu không thể chống lại chúng ta đâu, chúng ta là một bộ thẻ bài đầy đủ." Lão K lớn tiếng nói.
"Bộ bài của các anh là gì vậy, Lão K?" Liễu Bình dựa vào tường, lớn tiếng hỏi.
"Quê hương, bộ bài của ta có tên là Quê hương."
Người bán rượu nói tiếp.
Nói tới tên thật của bộ bài, hắn ta có vẻ như rất hứng thú.
"Lúc ban đầu, ta muốn dựa vào lực lượng của bản thân, giải cứu người trong từng thế giới, đi theo ta cùng một chỗ thành lập nên một quê hương thuộc về chính chúng ta, từ đó không bị chúng thần trêu đùa cùng nô dịch nữa..."
Ánh mắt Người bán rượu tản ra một tia sáng hừng hực, thế nhưng ngay sau đó tia sáng này lại tối đi.
"Đáng tiếc... ta thất bại."
Tạch tạch tạch tạch tạch!
Súng máy bắn ra tia lửa, Lão K tiến vào hẻm nhỏ, lớn tiếng nói: "Lão đại, đừng nói nữa, Tề Luật, đuổi theo ta."
"Được!"
Tề Luật cầm kiếm cũng xuất hiện tại đầu hẻm.
Lúc này.
Liễu Bình đã rời khỏi con hẻm đó rồi.
Trên một con đường khác.
Tại góc đường.
Trong một căn phòng.
Liễu Bình ngồi trong một căn phòng không có ai, trầm tư suy nghĩ: "Bộ thẻ bài này, tên gọi là Thiên hạ đệ nhất nhân thì sao?"
Một hàng chữ nhỏ hiện lên:
[Tên này đã tồn tại.]
"Vậy thì đổi thành: Chiến thần mạnh nhất."
[Tên này đã tồn tại.]
"Tên: Thần linh là cái thá gì."
[Tên này đã tồn tại.]
"Được rồi, để tên là: 'Ta thích ăn mỳ' cũng được."
[Tên này đã tồn tại.]
Liễu Bình bóp trán, không nhịn được mà hỏi: "Tại sao tên nào cũng đã có người dùng rồi?"
[Bởi vì tên thật có tính chất duy nhất, tên thật của thẻ bài tới từ nguyện vọng chân thật nhất trong lòng ngươi, chỉ khi ngươi thật lòng đặt tên cho nó, nó mới có thể tránh đi những cái tên khác, hoặc là thay thế tên thật của bộ bài khác.] Danh Sách nói.
"Thẻ bài là dùng để chiến đấu, đúng không?" Liễu Bình hỏi.
Từng hàng chữ nhỏ hiện lên:
[Thẻ bài là phương thức thể hiện lực lượng của hệ thần bí, có liên hệ thần bí với pháp tắc Vận Mệnh, nó sẽ dựa theo tên thật của bộ bài để lựa chọn thẻ bài, từ đó hoàn thành nguyện vọng của ngươi.]
[Cần phải cẩn thận, tên thật của bộ bài sẽ trở thành một bộ phận trong vận mệnh của ngươi.]
Liễu Bình đọc xong thì thở dài một hơi.
"Bộ bài của Người bán rượu có tên là Quê hương... bởi vì hắn ta thật muốn xây dựng một quê hương."
"Muốn ta nói ra lời trong lòng... ta cảm thấy chiến đấu cùng chém giết đều không chút thú vị nào cả."
Hắn ngẫm nghĩ, tiếp tục nói lẩm bẩm:
"Nếu như muốn nói thật, nhiều năm như vậy ta vẫn không phi thăng, là bởi vì cứ phi thăng theo từng bậc một như thế, làm nhân sinh không thể thấy được điểm cuối cùng, thực sự là không thú vị chút nào cả."
"Tất cả mọi người khuyên ta cố gắng tu hành, cố gắng phi thăng, ngay cả sư phụ ta cũng muốn ta giữ vững tinh thần tu luyện."
"Thế nhưng..."
"Ta cần tinh thần đó làm gì?"
"Ý chí chiến đấu sục sôi sẽ làm cho ta cảm thấy hồi hộp căng thẳng, thực ra khi bình tĩnh thì ta mới cảm thấy vui sướng nhất, thoải mái nhất."
"Còn có người khuyên ta không nên tham tiền."
"Thế nhưng khi dùng tiền có thể làm ta thoải mái, với lại tiền của ta đều do bản thân ta tích lũy dần dần mà."
"Lúc đầu ta đã ẩn cư, trải qua cuộc sống rất bình thường, cũng rất vui vì điều đó."
"Thế nhưng hiện tại, thế giới đã biến thành một vở kịch để cho Thần linh lựa chọn nô lệ, sự vui vẻ của ta đã bị cắt đứt hoàn toàn."
Liễu Bình im lặng một giây, nói tiếp:
"Thẻ bài của ta, nên cùng với ta, làm cho mọi thứ trở về quỹ đạo cũ."
"Nó không tồn tại chỉ vì chiến đấu, nó phải mang tới sự vui vẻ cho ta, nếu như có thể mà nói, cũng sẽ mang tới vui vẻ cho những người khác."
"Như vậy mới không phụ ta đã dùng toàn lực chiến đấu, không phụ máu cùng mồ hôi cả đời của ta, còn có nước mắt nữa."
"Nó nên gọi là..."
"Bộ bài Hoan Nhạc (*)."
(Hoan nhạc*: sung sướng, vui mừng, vui vẻ.)
Sau khi hắn nói xong, từng hàng chữ nhỏ xuất hiện:
[Tên thật đã sinh ra.]
[Bộ bài của ngươi có tên là Hoan Nhạc.]
[Từ nay về sau, bộ bài của ngươi sẽ dựa theo nguyện vọng của ngươi, ảnh hưởng thần bí với vận mệnh của ngươi, cũng đi theo ngươi cả đời này.]
[Trong lần thử thách này, thẻ bài tiếp nhận nguyện vọng 'Hoan Nhạc', sẽ xuất hiện trong bộ bài của ngươi.]
Liễu Bình vươn tay, làm ra động tác rút bài trong hư không.
Một tấm thẻ bài được hắn rút ra.
Thẻ bài này có màu sắc rất rực rỡ, trên đó còn vẽ một thằng hề cười đùa vui vẻ.
Liễu Bình vươn tay, làm ra động tác rút bài trong hư không.
Một tấm thẻ bài được hắn rút ra.
Đây là một tấm thẻ với màu sắc sặc sỡ, phía trên còn vẽ một thằng hề đang cười đùa.
Từng hàng chữ nhỏ bùng cháy xuất hiện trong hư không:
[Bộ bài Hoan Nhạc.]
[Thẻ bài ban đầu.]
[Thẻ bài: Thằng hề.]
[Thẻ nhân vật (hiếm).]
[Sau khi sử dụng tấm thẻ này, ngươi sẽ thu hoạch được trang phục thằng hề, cũng làm cho thẻ bài được rút sau đó biến thành đạo cụ chuyên môn dành cho thằng hề.]
[Điều kiện kích hoạt đạo cụ chuyên môn: Ngươi cần phải chế tạo rắc rối, để ít nhất một vị tồn tại cảm nhận được sự vui vẻ, mới có thể chuyển hóa thẻ bài khác.]
[Tiêu chuẩn sự vui vẻ: Xuất hiện các phương thức biểu hiện của sự vui vẻ như vỗ tay, dậm chân, khoa tay múa chân, phát ra tiếng cười,...]
[Đặc biệt thuyết minh: Thẻ bài này vốn dùng để mua vui cho chúng sinh, thế nhưng trong thời đại bị Vĩnh Dạ bao phủ, cũng không có người nào có thể cảm nhận được sự vui vẻ, bởi vậy nó đã bị xếp xó vô số năm, hiện tại đã biến thành một tấm thẻ bài bình thường nhất, cấp bậc thấp nhất.]
[Nó phù hợp với tên thật của bộ bài.]
Liễu Bình nhìn chằm chằm vào tấm thẻ bài trong tay.
Thằng hề đứng tại trung tâm, duy trì nụ cười vui vẻ, không nhúc nhích.
Liễu Bình lẩm bẩm: "Không ai cảm nhận được sự vui vẻ, thật sao?"
Thằng hề vẫn bất động.
Liễu Bình nói: "Chúng sinh rơi vào từng màn kịch hắc ám, chỉ vì cung cấp Thần linh lựa chọn nô lệ... ngươi cảm thấy chúng ta nên làm như thế nào để thực hiện sự vui vẻ đây?"