Chương 140: Tạo hình cùng bom
Sau này ngươi có thể gọi ta là Yana Một điếu xì gà được châm lửa, nhét vào trong miệng hắn.
"Giày mũi nhọn tạo cho ta cảm giác quỷ dị, thế nhưng màu sắc quá lỗi thời, cá nhân ta thì thích mà đen hơn." Yana nói.
Giày đổi thành màu đen.
"Điều này hoàn toàn không giúp gì cho chiến đấu của chúng ta cả." Liễu Bình khó hiểu hỏi.
"Nhớ kỹ, trong thời điểm chiến đấu mà ngươi không đẹp trai, coi như ngươi thắng, cũng hoàn toàn có thể đi chết đi, bởi vì ngươi quá bình thường, không thể hiện ra bất cứ sự mỹ cảm nào cả." Nàng nói.
"Coi như ta đẹp trai không biên giới, thế nhưng kết quả vẫn bị kẻ địch giết chết thì sao?" Liễu Bình nói với vẻ bất đắc dĩ.
Yana nhìn hắn trở nên đẹp trai hơn, trong mắt hiện lên vẻ yêu thích.
Nàng chậm rãi duỗi ngón tay ra, vuốt nhẹ về phía mắt khói đen của hắn, hơi để lộ mặt nạ, thổi một hơi vào lỗ tai của hắn, nói.
"Giết chết thì chết thôi, dù sao tới tận khi chết, ngươi cũng rất đẹp trai... nhìn xem, bộ dáng này mới đủ tà tính, coi như miễn cưỡng có thể xứng được sóng vai chiến đấu với ta."
"Chúng ta nói trở lại chuyện chính đi, còn lại năm tấm thẻ bài." Liễu Bình nói.
"Lấy ra toàn bộ vũ khí của ngươi đi." Yana nói.
Liễu Bình đặt từng vũ khí lên trên mặt đất.
Súng ngắn, súng tiểu liên loại nhỏ, shotgun hai nòng, Thẻ bài: Nham thạch không tồn tại, Thuật đao Tuyết Ảnh...
Như vậy là hết.
Yana quan sát từng thứ một, nói:
"Súng ngắn cùng súng tiểu liên loại nhỏ quá yếu, không đủ tư cách trở thành một thẻ bài; shotgun hai nòng cùng một băng đạn thần thánh coi như miễn cưỡng có thể làm một tấm thẻ, tấm thẻ Nham thạch kia cũng tính là một tấm, đao của ngươi rất thú vị, có thể tính là một tấm."
"Đó chính là ba tấm, chúng ta còn cần tìm thêm hai thẻ bài nữa." Liễu Bình nói.
Yana bỗng rút một tấm thẻ từ trong hư không, quan sát một lần rồi nói: "Là Thẻ bài sư, thực tế thì trong đoàn đội, ngươi có quyền lợi điều động một phần tài nguyên để sử dụng, hay là ngươi đi xem xem tiểu đội kia mang theo những thứ gì, lấy hai vật phẩm tới đây."
"Ý kiến hay." Liễu Bình nói.
Yana chính là Thần linh, tất nhiên có được năng lực mà mình cũng không hiểu rõ.
Nếu nàng đã đề nghị như vậy, chắc hẳn cũng có mục đích của nàng.
Liễu Bình rời khỏi đống đổ nát, tìm tới vị đội trưởng tiểu đội chiến thuật kia, sau khi bàn bạc một phen, rất nhanh đã lấy được vật phẩm trở về.
"Là cái gì?" Yana hỏi.
"Nghe nói là một loại bom mà Nữ sĩ Thống Khổ hạ lệnh nghiên cứu ra, uy lực cực lớn, có thể nổ tung lặp đi lặp lại trong một phạm vi nhất định, có thể nổ một mảng lớn!" Liễu Bình hưng phấn nói.
"Ta nói đúng là thứ này, nó có thể giúp đỡ rất lớn cho ngươi, còn có thu hoạch nào khác hay không?" Yana hỏi.
"Ta bỗng nhớ tới, mình còn có một bộ đồ phòng ngự."
Liễu Bình đặt bộ áo giáp kiếm tu trên mặt đất.
Đây là chiến giáp do Đoạt Mệnh Thư Sinh Tạ Đông Lưu của Thái Vi cung tặng cho mình.
Mục đích rèn đúc bộ chiến giáp này là vì trợ giúp kiếm tu chém giết trong đám yêu ma, cho nên cực kỳ bền chắc.
"Ừ, chiến giáp này đối với ngươi mà nói cũng là đồ tốt."
Yana nói với vẻ hài lòng.
Nàng đi tới trước, bỏ chiếc mặt nạ thuần trắng kia đi, lộ ra khuôn mặt mê hoặc chúng sinh.
Con mắt của nàng có màu vàng kim, thỉnh thoảng bắn ra ánh sáng màu vàng, khi lưu động tản ra cảm giác quyến rũ tự nhiên, thế nhưng nếu như nhìn thẳng vào con mắt này, lập tức làm cho người ta cảm nhận được sự uy nghiêm cùng thần thánh.
Bờ môi của nàng đỏ tươi, mà làn da lại quá trắng, giống như là băng tuyết lạnh lẽo vậy.
"Đưa tay cho ta." Yana nói.
"Hả?"
"A a a a a a!"
"Ngươi làm nhẹ thôi!" Liễu Bình bị đau, nói.
Yana cũng không quan tâm, cắn rách cánh tay Liễu Bình, hút đầy một miệng máu, phun ra ngoài hư không.
Nàng đưa tay vào trong sương máu, nhanh chóng phác họa từng đường cong, đồng thời thì thầm:
"Với danh nghĩa của ta, nhận ta thần uy, làm cho chúng sinh vạn vật có được danh sách, ở nơi thần thánh này, tận mọi khả năng, cống hiến cho chủ của ta, thiêng liêng quá thay!"
Tất cả đường cong đều sáng lên, bay ra ngoài, hóa thành từng khung chữ nhật, bao phủ từng vật phẩm trên mặt đất vào.
Shotgun hai nòng, Tuyết Ảnh, bom, áo giáp.
Bốn vật phẩm lập tức bay lên, nhanh chóng thu nhỏ lại, hóa thành một thẻ bài có mặt sau màu máu, rơi vào trong tay Liễu Bình.
"Cộng thêm tấm thẻ nham thạch kia, năm tấm thẻ bài, cộng thêm hai chúng ta, đây cũng là thành viên tổ chức của ngươi."
Yana lau đi máu bên khóe miệng, nói.
"Cần phải cắn ta mới có thể chế tạo thẻ bài sao?" Liễu Bình khoanh tay hỏi.
"Lực lượng của ngươi là 'chiều lòng', mà ta là 'tra tấn'... 'tra tấn' sẽ làm cho ta khôi phục lực lượng, sau đó mới có thể nô dịch chúng sinh cùng vạn vật." Yana giải thích.
Liễu Bình âm thầm thở dài.
Lúc này, hắn mới hiểu được tại sao khi trước Yana hỏi mình đã từng bị cắn qua bao giờ chưa.
Ở bên ngoài bỗng vang lên từng đợt tiếng phi thuyền hạ xuống mặt đất.
Tới rồi!
Hai người nhìn nhau.
"Nhớ kỹ, trong những tấm thẻ này, ngoài tấm thẻ nham thạch kia ra, những thẻ bài khác đều rất bình thường, trước khi sử dụng đều cần dùng thân phận Thằng hề để biến chúng thành thẻ bài chuyên môn dành cho ngươi, như vậy mới có vài phần phần thắng." Yana nghiêm túc dặn dò.
"Đã hiểu." Liễu Bình gật đầu nói.
"Hắn ta đang tìm ngươi đó." Yana liếc nhìn phía bên ngoài, nói.
"Mọi việc sau đó giao cho ta đi." Liễu Bình nói.
Yana đưa tay đặt tại ngực Liễu Bình, nói: "Nam nhân, đừng thua, nếu không ta sẽ trở thành nô lệ của người khác, cũng có thể ngủ say tại nơi sâu trong Vĩnh Dạ."
Liễu Bình im lặng một lát, hỏi: " 'Tra tấn' có thể giúp ngươi khôi phục lực lượng sao?"
Yana bật cười, trầm thấp nói: "Nếu như ngươi có thể làm ta vui vẻ, ngoài 'tra tấn' ra, thỉnh thoảng ta cũng có thể 'chiều lòng' ngươi."
Nàng dùng động tác rút bài tại ngực Liễu Bình.
Tấm thẻ Thằng hề kia bị rút ra, tính cả Yana cùng những tấm thẻ bài khác, đều nhập vào trong ngực Liễu Bình, hóa thành một bộ bài chỉnh tề.
Xung quanh khôi phục sự yên tĩnh.
Một giây sau, yên tĩnh bị phá vỡ.
"A ha, hóa ra cậu trốn ở nơi này."
Lối vào đống đổ nát, truyền tới một giọng nói.
Liễu Bình chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn về phía trước.
La Sinh đứng tại lối vào, trên mặt xuất hiện ý cười, vẫy tay về phía mình.
"La Sinh! Làm sao mà anh tìm được ta?"