Chương 144: Xuyên tạc pháp tắc đã kết thúc!
Con thỏ đang lượn lờ xung quanh thanh trường đao, lúc đầu còn vẫn đang phát ra những tiếng lẩm bẩm hài lòng, thế nhưng khi nghe được câu nói này của Huyết kỵ sĩ, lập tức tức giận tới mức trợn tròn mắt, đôi tai dựng đứng lên.
Nó duỗi móng vuốt ra, nắm thành quả đấm, kêu to lên.
Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trong hư không:
['Đại đao dài bốn mươi mét' phát ra chỉ thị với ngươi:]
[Không cần tiến lên, đứng tại ngoài ba mươi chín mét...]
[Chơi hắn.]
Lông mày Thằng hề dựng lên.
Con thỏ này tên là "Đại đao dài bốn mươi mét' sao?
Tại sao tính tình con thỏ này lại nóng nảy như thế chứ?
Được rồi, nếu ngươi cũng nguyện ý ra sức...
Thằng hề đứng im không tiến tới, đứng cách Huyết kỵ sĩ khoảng ba mươi chín mét, liên tục vung vẩy trường đao trong tay, chém ra hàng trăm ngàn đao ảnh trong hư không.
Đao thuật - Bích Họa Thâm Ảnh!
Tất cả đao ảnh hóa thành băng sương, trong nháy mắt hàng trăm ngàn luồng đao ảnh băng sương lao về phía Huyết kỵ sĩ.
Huyết kỵ sĩ tiếp được mấy chiêu, cười to nói: "Chỉ tới như vậy mà thôi, Liễu Bình, ngươi..."
Bỗng nhiên hắn ta ngậm miệng lại.
Một luồng băng sương đang lan tràn trên chiến giáp đỏ máu, dần dần đông cứng hai bàn chân của hắn ta, rồi tới hai chân, liên tục lan lên trên...
"Khốn kiếp!"
Trên người Huyết kỵ sĩ tản ra từng luồng sáng đỏ như máu, đập nát toàn bộ băng sương.
Không được, không thể tiếp tục như vậy được.
Cần phải cận thân, chế tạo vết thương trên người Liễu Bình, mới có thể chuyển hóa càng nhiều thẻ bài trở thành thẻ bài chuyên môn, tăng lên uy lực!
Ầm...
Huyết kỵ sĩ dùng sức dậm chân, cả người bắn mạnh về phía Thằng hề như là đạn pháo vậy.
Phản ứng của Thằng hề cũng rất nhanh, Huyết kỵ sĩ cử động thì hắn cũng động theo.
Bóng người của hắn hóa thành một luồng hình bóng linh hoạt, lao vùn vụt trên vùng hoang dã lẫn trong rừng rậm.
"Đừng chạy!"
Huyết kỵ sĩ giận dữ hét.
Thằng hề cũng không để ý tới hắn ta, chỉ cắm đầu chạy trốn, dùng toàn lực duy trì khoảng cách giữa hai người.
Mỗi khi Huyết kỵ sĩ đi vào phạm vi bốn mươi mét, ngay lập tức Thằng hề chém về phía sau vài đao.
Trong hư không, từng luồng ánh đao băng sương khổng lồ ngưng kết lại, dùng tư thái cực kỳ hung hãn chém về phía Huyết kỵ sĩ!
Huyết kỵ sĩ không thể không dùng trường mâu ngăn cản lại những ánh đao băng sương đó.
Thế nhưng cứ như vậy, tốc độ cũng không thể theo kịp Thằng hề.
"Liễu Bình, có gan thì dừng lại đấu với ta!" Huyết kỵ sĩ hô lớn.
"La Sinh, có gan thì đứng tại chỗ đừng nhúc nhích để cho ta đánh!" Thằng hề cười đùa đáp lại.
Hai người một đuổi một chạy, lúc ngừng lúc chạy, cứ làm như vậy hơn hai mươi phút, cuối cùng thì Huyết kỵ sĩ cũng không đuổi nữa.
Thân pháp của Thằng hề quá linh hoạt, đây là thứ nhất.
Thanh đao có thể khai hóa băng sương kia, uy lực càng ngày càng mạnh hơn, mỗi lần đánh trúng mình đều sẽ làm mình giảm tốc độ đi, thậm chí còn làm cho mình cảm thấy bị đông cứng nữa, đây là thứ hai.
Mình mặc một thân áo giáp nặng nề, muốn đuổi kịp một người có thân pháp linh hoạt như vậy, đúng là người si nói mộng.
Nếu tiếp tục đánh tiếp, mọi chuyện đều không ổn!
Huyết kỵ sĩ đứng tại chỗ, thở hổn hển nói: "Đáng hận... nếu như thị trấn ma pháp của ta vẫn còn..."
Nhiều người như vậy, tùy tiện phái ra mười tên cũng có thể xử lý Thằng hề này.
Thế nhưng không có thuốc hối hận.
Trước mắt, phải quyết định thật nhanh, tranh thủ thời gian kết thúc trận chiến này, nhỡ mà lật thuyền trong mương...
Không.
Ta dùng thời gian mấy chục năm, thật vất vả mới leo lên vị trí hiện tại, tuyệt đối sẽ không trở thành nô lệ!
Chết cũng không được!
Huyết kỵ sĩ đứng tại chỗ, đưa tay về phía hư không làm ra động tác rút bài.
"Không nghĩ tới, ta sẽ dùng thẻ bài tuyệt sát này để đối phó với một người mới như ngươi... đủ để ngươi kiêu ngạo."
Một tấm thẻ bài được hắn ta rút ra.
Trên tấm thẻ bài này vẽ một cung điện, xung quanh cung điện này, có vô số gương mặt mơ hồ tụ lại cùng một chỗ, giống như là người xem, nhìn về phía trên cung điện.
"Ngươi định làm gì? Nên nghĩ thoáng ra nhé, đừng hơi tí liền liều mạng, như vậy không tốt!" Thằng hề lớn tiếng nói.
La Sinh im lặng trong chớp mắt, ném thẻ bài ra ngoài.
Ngay sau đó, hoàn cảnh xung quanh liên tục biến đổi, sương mù đen vô tận xuất hiện.
Một bóng đen khổng lồ im ắng rơi xuống, cúi đầu quan sát Huyết kỵ sĩ La Sinh.
"Thẻ bài sư, ngươi cũng biết được, mình cần phải đánh đổi cái gì khi sử dụng thẻ bài này rồi chứ?" Bóng đen phát ra âm thanh hùng hậu mà hỏi.
"Biết." Huyết kỵ sĩ La Sinh nói.
"Rất tốt, mỗi ngày cần phải hiến cho ta một linh hồn, tới tận khi ngươi trả hết nợ mới thôi, nếu như ngươi không thể thanh toán, linh hồn của ngươi sẽ thuộc về ta." Bóng đen nói.
"Yên tâm, ta sẽ trả ngươi đúng thời hạn." La Sinh nhắm mắt nói.
"Như vậy cũng tốt."
Bóng đen nói với giọng hài lòng, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Thằng hề.
Ngay lập tức, từng hàng chữ nhỏ hiện lên trước mắt Thằng hề:
[Ngươi bị một Ma Vương sa đọa lại tà ác nhìn chằm chằm.]
[Chú ý, nó không cách nào tự mình tới đây, cũng không có cách nào ra tay trực tiếp với ngươi.]
[Thế nhưng nó đang âm thầm xuyên tạc pháp tắc xung quanh ngươi, làm cho ngươi hãm vào tình cảnh cực kỳ nguy hiểm.]
Trong khoảnh khắc đó...
Một bóng người bỗng nhiên xuất hiện, ngăn cản trước mặt Thằng hề.
Đó là một cô gái mặc váy đen, đeo một chiếc mặt nạ thuần trắng.
Yana!
Toàn thân nàng hiện lên ánh sáng vàng kim thần thánh, dùng giọng nói uy nghiêm mà nói: "Ma Vương, dùng Linh của Ngục Trụ làm chứng, nếu như ngươi dám xuyên tạc pháp tắc xung quanh chúng ta, chúng ta sẽ cùng đi tới trên Thần Trụ tại Luyện Ngục Vĩnh Hằng một lần, nhìn xem tội nghiệt bên trong nhân quả sẽ gặm nuốt linh hồn của kẻ nào!"
Bóng đen kia bỗng im lặng lại.
Những dòng chữ nhỏ trước mặt Thằng hề cũng theo đó mà biến mất.
Xuyên tạc pháp tắc đã kết thúc!
Bóng đen hơi lùi về phía sau, nhìn về phía Thằng hề, nói: "Một người mới... ngươi nghe kỹ đây, đây là thời điểm may mắn nhất trong cuộc đời của ngươi... nếu như ngươi bán tên Thị thần này cho ta, ta có thể làm cho ngươi chiến thắng ngay lập tức."
La Sinh vội vàng nói: "Đại nhân, ngươi không thể làm vậy, rõ ràng chúng ta có khế ước..."