Chương 143: Thẻ Linh cùng Ma vương!
Thằng hề cười ha hả, vỗ tay nói: "Khi đạp trúng cạm bẫy, có phải là trái tim của ngươi đập nhanh hơn rất nhiều hay không?"
La Sinh đứng im tại chỗ, không nhúc nhích, chiến giáp màu đỏ máu kia cũng đã hóa thành than đan, thế nhưng không có bất cứ vết rạn nào cả.
Vẻ mặt Thằng hề hơi giật mình, giơ ngón cái lên, nói: "Chiến giáp tốt."
"Đương nhiên là chiến giáp tốt rồi, không nghĩ tới ngươi lại có tâm cơ như vậy, còn biết thiết kế cạm bẫy..."
La Sinh đứng tại chỗ, dùng một loại ánh mắt dò xét nhìn về phía Thằng hề.
Giọng nói của Yana bỗng vang lên bên tai của Thằng hề:
"Hắn ta rất cẩn thận, bởi vì Thằng hề là một chức nghiệp rất ít người để ý, hầu như không ai dùng qua, cũng không có ai có kinh nghiệm chống lại cả, cho nên hắn ta cũng không sử dụng thẻ bài bình thường để đánh với ngươi, mà là biến thẻ bài bình thường trở thành thẻ bài chuyên môn dành cho chức nghiệp của hắn ta."
Thằng hề nói: "Mạnh như vậy còn cẩn thận như thế, xem ra trận này khó đánh à."
Giọng nói của Yana vang lên lần nữa:
"Đòn tấn công bình thường là vô dụng, chơi thật đi... Phù bạo liệt của ngươi không có chuyển hóa thành thẻ bài, từ phương diện pháp tắc mà xét thì đã yếu đi vài phần, không phá được áo giáp Huyết kỵ sĩ của hắn ta."
"Thật đúng là làm cho ta cảm thấy đau lòng." Thằng hề nói.
Thân hình La Sinh bỗng nhiên động, hóa thành một luồng tản ảnh lao về phía cành cây.
"Liễu Bình, chịu chết đi!"
Trong tiếng rống giận dữ, một luồng sáng đỏ máu bắn thẳng lên bầu trời.
Cả cái cây lớn bị chém thành hai nửa.
Thằng hề tránh thoát một đòn này, nhanh chóng bay ngược về phía sau.
"Bắt được ngươi."
Trên không trung, La Sinh cười gằn, chỉ hướng trường mâu về phía Thằng hề...
Trong khoảnh khắc đó, Thằng hề đưa tay rút một tấm thẻ bài.
Từng hàng chữ nhỏ liên tiếp xuất hiện:
[Ngươi rút được thẻ bài: Tuyết Ảnh đao.]
[Thuật đao, tự mình sáng tạo, văn minh tu hành.]
[Nó là vũ khí do ngươi sáng tạo, có thể phóng ra thuật pháp lẫn pháp trận, phù lục, cũng có thể coi như vũ khí lạnh tiến hành chiến đấu.]
Ngay sau đó...
Tất cả chữ nhỏ cũng biến đổi...
[Ngươi chế tạo một cái bẫy, cũng hoàn thành một lần 'mua vui'.]
[Thẻ bài: Tuyết Ảnh đao.]
[Bởi vì người sử dụng thẻ bài là Thằng hề, thẻ bài sẽ chuyển hóa thành đạo cụ chuyên môn dành cho Thằng hề.]
[Ngươi nhận được thẻ bài: Đại đao dài bốn mươi mét.]
[Đây là đạo cụ chuyên môn dành cho ngươi, không cần Danh Sách giải thích, ngươi cũng có thể biết làm thế nào để sử dụng nó.]
…
Trên không trung.
Huyết kỵ sĩ giơ cao trường mâu, vung ra một đòn về phía Thằng hề đang lao vùn vụt trong rừng rậm.
Một luồng sáng đỏ như máu từ trường mâu bắn thẳng ra ngoài.
Ầm!
Bùn đất bay lên.
Thằng hề nghiêng người tránh được một đòn đó, bỗng nhiên nhảy lên thật cao...
Trên tay của hắn có một thanh trường đao trắng như tuyết.
Thanh đao này cũng không dài bao nhiêu, chỉ dài hơn chiến đao bình thường nửa ngón tay mà thôi.
Ánh đao lóe lên!
Một luồng đao ảnh băng sương dài mấy chục mét xông lên bầu trời, va chạm tới trường mâu của Huyết kỵ sĩ.
Băng sương hóa thành sương mù, tràn ngập giữa đất trời.
Huyết kỵ sĩ ngăn cản một đòn, hơi lùi về phía sau, cao giọng nói: "Đây chính là tấm thẻ mà ngươi đạt được sao? Uy lực cũng không tệ lắm!"
Thằng hề lộ ra vẻ khó hiểu, cúi đầu nhìn trường đao của mình, lại nhìn về phía Huyết kỵ sĩ.
"Ngươi không nhìn thấy sao?" Thằng hề hỏi.
"Cái gì?" Huyết kỵ sĩ cũng không rõ ràng cho lắm
"Không có gì... chỉ là thanh đao này quá trắng, quá lạnh lẽo." Thằng hề nói.
"Chiến đao có năng lực thiên nhiên khai hóa nguyên tố sao? Thẻ bài vũ khí vốn rất ít, thanh đao này cũng được coi là thẻ bài cao cấp..." Huyết kỵ sĩ nói với vẻ hưng phấn.
Hắn ta bay thấp xuống dưới cách Thằng hề không xa.
"Tới đi, Liễu Bình, để ta hướng dẫn kỹ nghệ chiến đấu cho ngươi."
Huyết kỵ sĩ nắm trường mâu, tay còn lại thì vẫy về phía Thằng hề, ra hiệu Thằng hề tới đây.
Thằng hề nhếch miệng bật cười, khiêng đại đao, nhảy nhảy nhót nhót chạy về phía đối phương.
Khoảng cách giữa hai người càng ngày càng gần.
Huyết kỵ sĩ ngưng thần nín hơi, nâng trường mâu tại trước ngực, chờ đối phương xông tới.
Tốc độ của Thằng hề càng lúc càng nhanh...
Hắn vừa chạy nhanh, vừa nhìn về phía thanh đao trong tay.
"Yana."
"Ta đây."
"Ngươi có thể trông thấy không?"
"Ha ha ha, đây là Thẻ Linh, Liễu Bình, cơ hội của ngươi tới rồi!"
"Thẻ Linh?"
Thằng hề nhìn về phía một đoàn tuyết trắng phía trên trường đao...
Đúng vậy.
Một con thỏ lớn chừng khoảng bàn tay, nhẹ nhàng bay múa xung quanh trường đao, thỉnh thoảng tò mò kiểm tra trường đao, lại nhếch miệng mỉm cười với Liễu Bình.
Giọng nói của Yana lại vang lên, mang theo từng tia ý cười:
"Có những thẻ bài rất hiếm thấy, bọn chúng ẩn giấu tại nơi sâu trong vô tận pháp tắc thần bí, thỉnh thoảng sẽ giáng lâm trong chiến đấu của Thẻ bài sư, cũng coi như xem náo nhiệt, thuận tiện giết thời gian..."
"Nếu trong quá trình này, Thẻ Linh thích Thẻ bài sư nào đó, sẽ nguyện ý giúp người đó một chút, nếu như vô cùng thích một Thẻ bài sư nào đó, thậm chí Thẻ Linh còn trở thành thẻ bài chuyên môn của Thẻ bài sư đó!"
Thằng hề chần chờ nói: "Ngươi nói là con thỏ này..."
Yana nói: "Đúng vậy, đại khái là nó chưa từng thấy thanh đao mà ngươi sáng tạo ra bao giờ, cho nên tới quan sát một chút, ngươi cũng không cần làm chuyện dư thừa gì, chuyên tâm chiến đấu là được."
Thằng hề giật mình.
Đó, ta còn đang thắc mắc tại sao thanh đao Tuyết Ảnh của ta lại biến thành "Đại đao dài bốn mươi mét" chứ, hóa ra là do con thỏ này bám vào trên đao.
Nếu nó đã có thể trợ giúp mình chiến đấu, như vậy thì còn khách sáo cái gì chứ?
Thằng hề bỗng dừng bước lại, khoảng cách với Huyết kỵ sĩ còn khoảng ba mươi chín mét, liên tục vung vẩy trường đao...
Từng luồng đao ảnh từ trên trường đao sáng như tuyết bay ra ngoài, bỗng hóa thành chín luồng đao ảnh băng sương khổng lồ, đè về phía Huyết kỵ sĩ với thế Thái sơn áp đỉnh.
"Chỉ dựa vào loại băng sương này, cũng muốn chiến thắng ta?"
Huyết kỵ sĩ nổi giận gầm lên, dùng toàn lực đâm trường mâu về phía bầu trời.
Một luồng huyết quang đâm vỡ vô số băng sương, bắn thẳng về phía bầu trời.
"Thật tuyệt, lại tới." Thằng hề cười nói.